Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tin Nhắn Lúc Nửa Đêm - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-05-03 19:48:12
Lượt xem: 131

23:40, tôi gọi video call đến cho Cổ Tầm, trông bộ dạng cậu ấy như không gặp phải chuyện gì, đang ngồi xếp bằng trên giường ăn snack, trong lòng tôi cũng yên tâm được phần nào.

Qua chừng hai phút sau, đột nhiên Cổ Tầm gửi tin nhắn wechat cho tôi:

“Tiểu Diệp à, tớ xin lỗi cậu nha.”

Đồng tử tôi co lại, tôi gửi đi rất nhiều tin nhắn nhưng cậu ấy không trả lời, gọi điện cũng không bắt máy, mãi đến 23:45, Cổ Tầm mới nghe điện thoại của tôi.

“Cổ Tầm rốt cuộc cậu đang làm gì vậy hả? Cái gì mà xin lỗi chứ? Cậu làm sao vậy? Có phải cậu đã gặp được người phụ nữ đó rồi không?”

“Xin lỗi Tiểu Diệp, tớ, tớ...” Giọng điệu của Cổ Tầm lắp bắp, như đang nghẹn ở cuống họng vậy.

“Trả lời đi chứ!” Tôi đang sốt ruột muốn ch.ết luôn đây, “Không sao cả, cậu cứ nói đi, từ sớm tôi đã nhắc nhở cậu rồi mà cậu cứ không chịu nghe, mau nói tôi biết đi, có nguy hiểm thì để tôi còn biết đường mà chuẩn bị!”

“Hahaha, tớ trêu cậu đấy!” Đột nhiên Cổ Tầm cười phá lên, “Chính là lúc nãy lớp trưởng đi kiểm tra phòng, tớ đã che giấu giúp cậu qua ải rồi đó.”

“... Bị bệnh hay sao vậy.”

Trái tim đang lơ lửng của tôi vừa mới trầm lắng được một chút, vậy mà tiếp theo đó phòng tôi bị ai đó gõ cửa.

“Xin chào quý khách, đồ ăn khuya đã đến rồi ạ.”

Tôi cứng ngắc trả lời: “Không cần đâu, cảm ơn.”

Người ở bên ngoài không còn nói gì nữa.

Nhưng trực giác mách bảo rằng, cô ta chưa có rời khỏi.

“Cổ Tầm,” Tôi thấp giọng nói, “Tối nay cậu không đi vệ sinh đó chứ? Cậu có gặp được người phụ nữ mà tôi đã nói tới không?”

“Đi rồi, nhưng tớ đã nhìn thấy gì đâu.”

Hình như Cổ Tầm đang nhai gì trong miệng thì phải, nói chuyện cứ dính dính vào nhau: “Vì muốn tránh cái giờ cậu nói, nên 23:30 tớ đã đi vệ sinh trước rồi, bị cậu dọa đến quên mang điện thoại, quay về phòng mới phát hiện cửa phòng bị mở toang, còn tưởng có trộm rồi đó, sợ gần ch.ết hà!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tin-nhan-luc-nua-dem/chuong-4.html.]

“......”

23:30.

Tôi nhìn tin nhắn wechat trên màn hình điện thoại, trong lòng như rơi xuống tận cùng của vực sâu.

Khi đó Cổ Tầm không có đem theo điện thoại, cho nên, người mà gửi tin nhắn, hỏi tôi đang ở đâu từ nãy giờ là ai cơ?

“Tiểu Diệp cậu còn ở đó không, tớ cảm thấy dạo này cậu học hành quá mệt rồi, nằm mơ mà cũng xem như thật luôn, thời buổi học đại học như chúng ta phải tin vào chủ nghĩa duy vật, không thể nào mê tín dị đoan thế được...”

Tôi ngây ra nghe những gì Cổ Tầm nói, nhưng sau lưng lại thấy lạnh đến thấu xương.

Bởi vì tôi phát hiện ra một chuyện khủng khiếp hơn.

Vách tường cạnh giường là cửa sổ đó.

Lúc này, tôi đang kinh hãi nhìn khung cảnh thành phố về đêm, bóng lưng của người phụ nữ vừa xuất hiện đã biến mất đâu rồi.

Mãi cho đến khi...

Một tiếng “tít ---“ truyền đến.

Cửa phòng đã bị mở ra.

Trong hành lang tối tăm, người phụ nữ đứng ngay ở cửa, khuôn mặt rách nát đang nhìn tôi và lộ ra nụ cười thật đáng sợ.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Trên tay nó đang cầm một sợi dây rất thô rồi đóng cửa lại...

Giây phút tôi nhắm mắt lại, bên ngoài cửa truyền đến giọng nói của lễ tân.

Chỉ tiếc là đã muộn rồi.

 

Loading...