Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 362: Ông Ấy Là Cõng Nồi
Cập nhật lúc: 2024-10-08 05:13:27
Lượt xem: 7
Edit: Con Kien Cang
Phòng giáo vụ.
Ngay khi Quý Dữu rời đi, không đến vài phút, trưởng phòng Vương ngồi chân bắt chéo, trong mắt chứa đầy ý cười, bắt đầu bấm số liên lạc với hiệu trưởng Hồng.
Rất nhanh, hiệu trưởng Hồng đã bắt máy.
Hiệu trưởng Hồng hỏi: “Lão Vương, xong chưa?”
"Xong rồi." Trưởng phòng Vương nhìn hiệu trưởng Hồng, trong giọng điệu có chút kinh ngạc không giấu được, nói: "Tốt lắm! Lão Hồng, ông đoán xem con nhóc này trong tay có bao nhiêu tích phân?"
Hiệu trưởng Hồng lắc lắc chân, hỏi: "Bao nhiêu?"
Trưởng phòng Vương vỗ bàn nói: "260.000!"
Hít--
Hiệu trưởng Hồng trợn to hai mắt, ngừng run chân, không khỏi hỏi: "Bao nhiêu?"
Trưởng phòng Vương thu hồi chân bắt chéo, nói: “Hơn 260 ngàn! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, tôi cũng không tin. Đứa nhỏ này có tương lai, em ấy đã học ở trường bao lâu rồi? Mới có nửa học kỳ mà em ấy đã tự mình kiếm được thật nhiều tích phân, có tương lai tươi sáng nha!
Hiệu trưởng Hồng nheo mắt nói: "Vậy là trong tay em ấy vẫn còn 160.000? Điều này không thể được, chúng ta phải nghĩ cách khác để sử dụng hết số tích phân trong tay em ấy."
Trưởng phòng Vương cười nói: “Nếu biết em ấy có nhiều như vậy, tôi đã làm thịt em ấy nhiều hơn! Tôi chỉ làm thịt 100.000, thực sự là một tổn thất lớn.”
Hiệu trưởng Hồng nghe thấy lời này, ông vốn tưởng Quý Dữu nhiều nhất chỉ có khoảng 100,000 tích phân, ông lại nghĩ lão Vương lần này chỉ có thể làm thịt em ấy khoảng 50,000 đến 60,000 tích phân. 50.000 hay 60.000 là đã đủ đen tối và vô sĩ rồi.
Nhưng không ngờ Lão Vương lại moi được 100.000 tích phân.
Điều bất ngờ hơn nữa là đứa trẻ vậy mà thực sự đưa ra.
Nghĩ như vậy, chính mình thực sự không thích hợp với việc quản lý tài chính chút nào, công việc ăn thịt không nhổ xương này thật sự rất phù hợp với một lão già như Vương Liên Phát này đảm nhiệm.
Đương nhiên --
Tất cả những suy nghĩ trên đều lướt qua trong đầu hiệu trưởng Hồng, nhưng trên mặt lại không có chút dấu vết nào, ông dặn dò: “Lão Vương, chuyện này giao cho ông, nghĩ cách dùng hết tích phân trong tay đứa nhỏ này, em ấy một nhóc con, cầm nhiều tích phân như vậy ở trường, ngồi ăn rồi chờ c.h.ế.t cho đến khi tốt nghiệp, cái này không có lợi cho sự phát triển của em ấy, nó dễ sinh ra những suy nghĩ lười biếng và không cầu tiến.
Trưởng phòng Vương cười nói: “Đừng lo lắng, giao việc đó cho tôi.”
Hiệu trưởng Hồng mỉm cười nói: "Việc này nếu giao cho người khác, tôi thật sự lo lắng, nhưng nếu giao cho lão Vương, tôi liền hoàn toàn yên tâm."
Không có gì khác.
Vừa ra tay, ông ấy đã moi được 100.000 tích phân từ Quý Dữu, thử hỏi có ai trong trường lột da giỏi hơn so với Vương Liên Phát?
Không có.
Vương Liên Phát dám nhận mình là thứ hai, thì không ai dám nhận mình là thứ nhất.
Trưởng phòng Vương cười nói: "Lão Hồng, ông không phải người lương thiện a, chuyện vô đạo đức, muốn ăn đòn, bị mắng mỏ đều giao cho tôi, đây không phải là ông thật tâm muốn học sinh mắng tôi sao?"
Đang nói——
Trưởng phòng Vương đột nhiên hắt hơi một cái, giơ tay sờ mũi, cười mắng: “Chắc chắn là con nhóc đó vừa mới mắng sau lưng tôi, có lẽ con nhóc đã nói nhiều lời khó nghe.”
Hiệu trưởng Hồng cười nói: “Người có năng lực thì phải luôn làm việc nhiều hơn, vẫn là lão Vương ông thích hợp với công việc này, nên tôi giao cho ông.”
Trưởng phòng Vương xua tay nói: "Đừng ở đây thổi cầu vồng thối, tôi không biết ông là ai sao?"
Kỳ thực, nếu hiệu trưởng Hồng không đột nhiên nói với trưởng phòng Vương học sinh tự túc của lớp 131 Quý Dữu, có số tích phân lớn, để trưởng phòng Vương tìm cách lấy đi, thì trưởng phòng Vương sẽ không đột nhiên chặt đẹp Quý Dữu một trận.
Suy cho cùng thì đó là lỗi của hiệu trưởng Hồng, nhưng cuối cùng cái nồi này lại để cho trưởng phòng Vương cõng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-362-ong-ay-la-cong-noi.html.]
Trưởng phòng Vương cũng chấp nhận số phận của mình.
Hơn mười năm qua không phải ông vẫn luôn cõng nồi về tài chính sao? Cũng Không ít hơn cái này.
Nghĩ đến đây, trưởng phòng Vương đột nhiên hỏi: "Nói cho tôi biết, nhóc con vừa rồi thật sự giành được nhiều tích phân như vậy trong cuộc thi trực tuyến của đại học Liên minh sao? Và em ấy đột nhiên nổi lên như một thực lực mới, đứng thứ 99 trong danh sách khu Đông?"
Hiệu trưởng Hồng hỏi: “Cái này còn là giả à?”
Trên thực tế, 'Quan phương đại học liên minh', không chỉ là một trường duy nhất, mà là tất cả các trường đại học trong liên minh. Tổ chức này trực thuộc cục giáo dục của liên minh. Hàng năm, có rất nhiều cuộc thi về các môn học khác nhau do cục giáo dục tổ chức, có thể là ngoại tuyến hoặc trực tuyến. Tuy nhiên, hai cuộc thi quan trọng nhất là cuộc thi trực tuyến hàng năm và cuộc thi ngoại tuyến hàng năm.
Cuộc thi trực tuyến bắt đầu vào tháng 9 khi học kỳ mới bắt đầu hàng năm và kết thúc vào tháng 11. Bởi vì là một cuộc thi ẩn danh nên tất cả học sinh, bất kể trường học hay khu vực, chỉ đại biểu cá nhân tham gia. Mục đích của cuộc thi này là bước đầu sàng lọc thực lực gần đúng của những học sinh thế hệ mới này trong liên minh.
Cuộc thi ngoại tuyến bắt đầu vào tháng 3 và kết thúc vào tháng 5 của học kỳ thứ hai hàng năm. Lần này, các học sinh được phân chia theo trường, khu vực, tinh hệ, v.v. Kết quả tranh tài giữa các học sinh không chỉ đại diện cho chính mình mà còn đấu tranh vì danh tiếng của trường. Kiểu cạnh tranh này nhằm mục đích phân chia sức mạnh cụ thể của thế hệ mới trong từng tinh hệ và khu vực trong liên minh.
Tóm lại--
Cả hai cuộc thi đều có ý nghĩa.
Sau đó, mặc dù cuộc thi trực tuyến là ẩn danh, danh tính thực sự của các học sinh tham gia cũng cần được giữ bí mật. Tuy nhiên, mọi học sinh đăng ký tham gia cuộc thi trực tuyến, phải truy cập vào số đăng ký học sinh thực sự của mình từ mạng nội bộ của trường đại học liên minh, để xác minh tính xác thực, sau khi học sinh nhập số đăng ký của mình, mạng nội bộ cần phải được truy cập được, để kết nối với trường mà học sinh thuộc về để xác minh.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Vì thế--
Nếu lãnh đạo cấp cao của trường thực sự tìm hiểu, họ có thể biết trường mình có bao nhiêu học sinh và ai đã tham gia cuộc thi trực tuyến.
Sau khi hiệu trưởng Hồng biết Quý Dữu tham gia cuộc thi đạt thứ hạng cao và trở thành người nổi tiếng trên diễn đàn, ông đoán cô ấy có thể đang mang theo một lượng tích phân rất lớn.
Thế là --
Hiệu trưởng Hồng đã quyết định.
Sau khi rời khỏi văn phòng của trưởng phòng Vương, Quý Dữu không ngừng mắng, đột nhiên toàn thân rùng mình và hắt hơi liên tục.
Quý Dữu nghiêng đầu: "Kỳ quái??? Tại sao lại đột nhiên hắt hơi? Thời tiết rõ ràng không có thay đổi."
Có thể nào——
Có người đang đánh chủ ý xấu với cô?
Từ Tư Vũ?
Lâm Nhạc Nhạc?
Hay là?
Hay là trưởng phòng Vương?
Quý Dữu có nghĩ kỹ thế nào đi nữa, cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến người này lại là hiệu trưởng Hồng.
Cô mắng chửi suốt dọc đường, chuẩn bị bước vào ký túc xá, Quý Dữu dừng lại, suy nghĩ kỹ càng hồi lâu, cô cảm thấy mình không hề sai sót khi chuyển tiền cho trưởng phòng Vương, nhằm tránh nhìn trộm của trưởng phòng Vương về số tài sản cụ thể của cô, cô cố tình che che giấu giấu, đảm bảo trưởng phòng Vương không nhìn thấy.
Hửm...không phải là trưởng phòng Vương.
Nói như vậy, chỉ có thể là Từ Tư Vũ.
Quý Dữu đoán, sau khi biết mình muốn khiêu chiến cả trường, Từ Tư Vũ đang nghĩ cách để Quý Dữu không thể xuống đài được, nên chắc chắn cô ta đang âm thầm âm mưu gì đó.
Bất quá, sợ cái gì?
Quý Dữu quyết định làm một màn hoành tráng, đương nhiên cô đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Tóm lại binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn, mọi âm mưu, thủ đoạn đều chỉ là hổ giấy mà thôi!
Vì vậy, Quý Dữu đẩy cửa bước vào.