Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 361: Bị Chảy Máu

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-08 03:43:32
Lượt xem: 5

Edit: Con Kien Cang

 

Thực ra người bán bảo hiểm cũng giống như người bán hàng, nếu mình tỏ ra muốn mua thì chắc chắn họ sẽ rao giá cao hơn, nhưng nếu mình tỏ ra không muốn mua thì ngay lập tức họ sẽ giữ chặt mình, nói với mình giá cả có thể thương lượng...

 

Cái này gọi là gì?

 

Đây gọi là muốn đón mà còn bày điệu bộ!

 

Vì vậy, sau khi Quý Dữu quay người trở về, cô cố ý làm ra vẻ như thật sự không muốn thuê hội trường lần nữa, nói: “Trưởng phòng Vương, nói thật, toàn bộ tài sản của em cũng không đủ 100,000 điểm tín dụng, cho nên nếu ngài để em bỏ ra 600.000 điểm tín dụng để thuê hội trường này, đời này là không thể nào. Vì vậy, em đã quyết định – sân thi đấu này em sẽ không mở!

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Không sai.

 

Mình phải quyết tâm như vậy.

 

Đối mặt với một con cáo già như thế, nếu muốn giở trò, thủ đoạn cùng ông ấy, nhất định là không đấu lại với ông ấy, cho nên Quý Dữu trực tiếp bày ra thái độ của một tên khó chơi.

 

---Tôi sẽ không mở sân thi đấu này!

 

Cái gì?

 

Nhà trường có thể làm gì với cô?

 

Thiệt hại?

 

Bất quá cô chỉ bị mất mặt một chút thôi, Quý Dữu vốn cũng không cần thể diện, cho nên cô cũng không cảm thấy có thiệt hại gì.

 

Trưởng phòng Vương nhìn bộ dáng bất cần của Quý Dữu, một chút quan tâm cũng không biểu lộ, vẻ mặt bình tĩnh của ông có dấu hiệu rạn nứt, nhưng ông nhanh chóng bình tĩnh lại, vẫn cười nói: "Không mở à? Em chắc chắn chứ?"

 

Quý Dữu dùng sức gật đầu: "Chắc chắn và chắc chắn."

 

Trưởng phòng Vương đột nhiên ngẩng mặt lên: "Em đang đặt thể diện của toàn trường đi đâu vậy? Bạn học Quý Dữu, tôi phải nghiêm túc nói với em, học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh của chúng tôi là một ngôi trường rất trang trọng, trang nghiêm và nghiêm túc, tuyệt đối không cho phép hành vi này của em xảy ra!”

 

Quý Dữu khóe miệng giật giật, cô cứng ngắc cười: "Nhưng em không có tiền."

 

Nghe vậy, giọng điệu nghiêm túc của trưởng phòng Vương chuyển sang thân thiện nói: “Chuyện tiền bạc cũng không không giải quyết được.”

 

Khi Quý Dữu nghe thấy lời này, tiếng chuông báo động vang lên trong lòng.

 

Cái này--

 

Trưởng phòng Vương, chẳng lẽ ông ấy đột nhiên sẽ cho mình vay tiền sao?

 

Dù sao cũng có tiền lệ là bán bảo hiểm nên rất có thể đột nhiên chuyển sang cho vay...

 

Quý Dữu suy nghĩ, không thể không phòng.

 

Trưởng phòng Vương liếc nhìn vẻ mặt của Quý Du, biết cô đang nghĩ gì, không khỏi cười lớn mắng: "Em nghĩ gì về giáo viên vậy? Giáo viên là loại người như vậy sao? Cho mượn tiền riêng là phạm pháp, sẽ phải ngồi tù."

 

Quý Dữu: "......."

 

Quý Dữu gãi đầu cười nói: "Trưởng phòng Vương, ngài hiểu lầm rồi, em không bao giờ nghĩ ngài sẽ cho em vay tiền, điều này sao có thể? Một người chính trực như trưởng phòng Vương làm sao có thể làm ra chuyện như vậy a."

 

Trưởng phòng Vương cười nói: “Em nghĩ như vậy là tốt.”

 

Quý Dữu: "......."

 

Cho nên --

 

Trưởng phòng Vương quả thực không phải người bình thường nha, khi người khác nghe những lời khen như vậy, ít nhất họ cũng phải giả vờ khiêm tốn, còn ông ấy thì nhận tất cả.

 

Khó khăn a.

 

Linh cảm xấu của Quý Dữu ngày càng mãnh liệt hơn.

 

Cô luôn cảm thấy hôm nay mình sẽ 'chảy m.á.u rất nhiều'.

 

Trưởng phòng Vương mỉm cười nói: “Vì em muốn tổ chức một sân thi đấu công khai, nên cũng sẽ giúp thúc đẩy học sinh giao tiếp và học tập lẫn nhau, đây là một điều tuyệt vời, vì vậy nhà trường cũng sẽ hỗ trợ thích đáng cho em, đương nhiên, sẽ không cho vay tiền cũng như không cho em làm những việc trái pháp luật. Bất quá, hỗ trợ là hỗ trợ, nhưng phải tuân thủ nội quy, quy định của trường không thể dễ dàng bị phá vỡ. Vì vậy, phí thuê 600.000 điểm tín dụng sẽ không giảm một xu nào.”

 

Nguyên bản, trên mặt Quý Dữu dần dần lộ ra vẻ vui mừng khi nghe câu nói trước, nhưng khi nghe câu tiếp theo, niềm vui trên mặt cô lập tức biến mất.

 

Cái này--

 

Giống như nói mà như không nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-361-bi-chay-mau.html.]

"Nhưng mà--"

 

Trưởng phòng Vương dùng giọng ôn hòa nói tiếp: “Tôi có một phương pháp thỏa hiệp, không cần mượn tiền cũng không cần phải làm việc khổ cực, phương pháp này là dùng tích phân của trường đại học liên minh để thay thế.”

 

"A?" Quý Dữu sửng sốt: "Cũng có thể dùng tích phân thay thế à."

 

Trưởng phòng Vương gật đầu: “Ừ.”

 

Quý Dữu hỏi: “Trưởng phòng Vương, vậy -- phải cần bao nhiêu?”

 

Trưởng phòng Vương duỗi một ngón tay ra.

 

Quý Dữu thấp giọng hỏi: “1000 tích phân?”

 

Trưởng phòng Vương chỉ tay, giọng điệu có chút không vui nói: "Nói nhảm! Nơi nào giá cả tiện nghi như vậy?

 

Quý Dữu thăm dò hỏi: "1...10,000?"

 

Sắc mặt trưởng phòng Vương lại tối sầm: “Con nhóc này, vì sao luôn muốn chiếm tiện nghi của trường học?”

 

Quý Dữu hít một hơi thật sâu, dứt khoát nói: "Trưởng phòng Vương, xin hãy cho em một câu trả lời chính xác, rốt cuộc muốn bao nhiêu?"

 

Trưởng phòng Vương liền tức giận cười nói: “Trường học sẽ không chiếm tiện nghi của em, chỉ 100,000 thôi.”

 

Tay Quý Dữu run lên: "!!!"

 

100.000?

 

Như thế mà còn không gọi là chiếm tiện nghi sao?

 

Cái này gọi là gì?

 

Cái này phải gọi là ăn cướp trắng trợn nha ?

 

Quý Dữu tay run run, lẩm bẩm, vẫn không thể tin được: "10... 100.000 tích phân???"

 

Trưởng phòng Vương nở nụ cười nói: “Nhìn xem con nhóc này, sao không có một chút tiến bộ nào vậy, chỉ vì 100.000 tích phân mà khóc lóc, có phải hơn 100.000 tích phân đâu? Không nhiều, trường học không chỉ không kiếm được tiện nghi, mà còn phải bổ sung thêm nữa"

 

Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi, cố gắng mỉm cười nói: “Trưởng phòng Vương, ngài... ngài vừa mới nói, ngài coi tất cả học sinh như con cái, cầu xin ngài thương xót, buông tha bọn nhỏ đi a… Cô ấy vẫn muốn thấy ánh nắng sáng mai nha.”

 

Trưởng phòng Vương: "..."

 

Trưởng phòng Vương giơ tay chỉ về phía cửa nói: "Cửa ở đó, hoặc đồng ý hoặc rời đi ngay bây giờ. Nhưng tôi chỉ có một điều muốn nói, nếu em rời khỏi cánh cửa này mà quay trở lại, tôi sẽ tăng giá."

 

Quý Dữu: "......."

 

Uy hiếp!

 

Đây là uy h.i.ế.p trắng trợn!

 

Đáng giận nha.

 

Quả nhiên, linh cảm không lành của cô là đúng, hôm nay là ngày cô bị nhổ lông, sẽ bị chảy m.á.u nha.

 

Quý Dữu nghiến răng, tay run run nói: "Em đồng ý." Nếu cô không đồng ý, cũng không được nha. Hiện tại, Quý Dữu đã hoàn toàn hiểu được, hôm nay trưởng phòng Vương dùng nhiều thủ đoạn như vậy, chỉ là vì muốn lấy được 100.000 tích phân của cô. Nếu Quý Dữu tiếp tục giằng co, không chịu đồng ý, thì điều chờ đợi cô sẽ là những chiêu trò lớn hơn, nhiều thủ đoạn hơn.

 

Đã như vậy, còn phải dày vò những thứ này để làm gì nữa?

 

Quý Dữu dứt khoát đồng ý, giải phóng thời gian để cô có thêm thời gian ôn tập kiến ​​thức của hệ tài liệu.

 

Trưởng phòng Vương nghe vậy, đột nhiên mỉm cười, vẻ mặt ôn nhu như gió xuân, nói: "Đứa bé ngoan, sẽ có tương lai tươi sáng."

 

Quý Dữu nhe răng và nói: "Mượn lời tốt đẹp của ngài"

 

Chẳng mấy chốc, hợp đồng thuê đã được ký kết.

 

Quý Dữu nhìn chằm chằm vào hợp đồng điện tử, nghĩ đến mình bị trừ 100 ngàn tích phân, trong lòng cảm thấy rỉ máu, nhưng cô vẫn phải nhịn đau, nở nụ cười: “Trưởng phòng Vương, cảm ơn ngài.”

 

Trưởng phòng Vương mỉm cười nói: “Không có gì, được phục vụ các em là niềm vinh hạnh của tôi.”

 

Đáng giận.

 

Vừa rời đi, Quý Dữu đã nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, một ngày nào đó, cô sẽ lén lấy bao tải trùm lên người trưởng phòng Vương, đánh ông ta một trận.

 

Nhất định!

Loading...