TÌNH YÊU KHÔNG PHẢI LÀ THỨ THIẾT YẾU - Chương 08
Cập nhật lúc: 2024-07-29 19:27:12
Lượt xem: 856
Vào ngày trước khi tôi chuẩn bị công tác trở về, tôi đã gặp Tần San San.
Cô ta thay đổi hoàn toàn cách ăn mặc ở bệnh viện trước đây, mặc những bộ quần áo thời trang nhất hiện nay, đeo chiếc túi xách giá vài vạn tệ, tóc uốn giống kiểu tóc của các ngôi sao nữ, ngón tay khẽ lắc chiếc kính râm, cong môi cười với tôi: "Nói chuyện chút chứ?"
Tôi nhìn cô ta, thản nhiên hỏi: "Cô muốn nói chuyện gì?"
"Ví dụ như chuyện của cô và bác sĩ Chu, cô có hứng thú không?" Tôi định từ chối nhưng lời nói đã đến bên miệng, lại biến thành: "Cô nói đi."
"Xem cái này trước."
Cô ta đưa cho tôi một chiếc đồng hồ.
Không cần mở ra, chỉ cần nhìn bao bì, tôi đã biết, đây chính là chiếc đồng hồ trị giá năm vạn tệ mà cô ta tặng anh ta.
"Tôi biết cái này."
Tôi ngẩng đầu nhìn cô ta, không có cảm xúc gì: "Anh ta trả lại cho cô rồi à?"
"Đúng vậy nhưng tôi biết anh ấy không thật lòng, chị Trịnh Nhiễm, tôi cầu xin chị hãy tác thành cho tôi và bác sĩ Chu đi."
Tôi trực tiếp bật cười.
Tôi tác thành cho hai người sao?
"Ý cô là muốn tôi chia tay với Chu Đức Sâm sao?"
Cô ta gật đầu.
"Cô không có tư cách nói chuyện này với tôi, để Chu Đức Sâm đến nói với tôi."
Tôi lạnh nhạt nhìn cô ta: "Hay là do cô tự biên tự diễn, Chu Đức Sâm căn bản không thích cô?"
"Chị Trịnh Nhiễm, thật ra chị biết mà, dạo gần đây bác sĩ Chu ở bên chị không vui."
Tôi im lặng vài giây.
Không muốn tiếp tục vòng vo với cô ta nữa.
"Vậy ý cô là Chu Đức Sâm thích cô, cũng muốn ở bên cô?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-yeu-khong-phai-la-thu-thiet-yeu/chuong-08.html.]
"Đúng vậy." Vẻ mặt cô ta nghiêm túc, giọng điệu khẳng định: "Nhưng nếu chị không nói, anh ấy sẽ không chủ động chia tay với chị."
Cô ta lấy điện thoại ra, bấm hai lần.
Sau một tràng âm thanh hỗn tạp, là giọng của Chu Đức Sâm.
Có vẻ như anh ta đã uống say.
Nói không rõ ràng.
Nhưng tôi vẫn nghe rõ anh ta đang nói gì.
Anh ta nói: "Trịnh Nhiễm quá ích kỷ, chưa bao giờ nghĩ cho tôi, ngày nào cũng chỉ biết làm việc. Lại còn coi tiền như mạng. Bà ngoại tôi ốm phải tốn nhiều tiền như vậy, cô ấy chẳng thông cảm gì cho hoàn cảnh khó khăn của nhà tôi, còn nhất quyết đòi mười vạn tiền sính lễ."
Ngay sau đó, một giọng nữ dịu dàng an ủi: "Nhưng chị Trịnh Nhiễm cũng là vì tương lai của hai người mà, bác sĩ Chu, anh nên thông cảm một chút."
"Bây giờ còn chưa kết hôn mà đã nhiều chuyện như vậy, vậy sau khi kết hôn thì cuộc sống chẳng phải càng khó chịu hơn sao? Nhưng tôi lại không thể nói lời chia tay, dù sao chúng tôi cũng bên nhau nhiều năm như vậy, cô ấy vẫn rất yêu tôi."
"Vậy bác sĩ Chu, anh còn yêu cô ấy không?"
Trong đoạn ghi âm, Chu Đức Sâm im lặng rất lâu.
Một lúc lâu sau, mới thở dài hai tiếng, "So với cô ấy, bây giờ tôi chỉ thích em. Dù sao em còn tặng được chiếc đồng hồ năm vạn tệ làm quà, còn cô ấy thì đến sinh nhật tôi chỉ biết tặng tôi mấy thứ rẻ tiền."
Những lời sau đó càng nói càng khó nghe.
Thật sự làm mới lại nhận thức của tôi về Chu Đức Sâm.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng, trong mắt Chu Đức Sâm, tôi lại là một người keo kiệt, bủn xỉn, bạo lực lạnh, vô lý như vậy.
Có lẽ tôi không hoàn hảo nhưng những lời này từ miệng người chồng sắp cưới đầu ấp tay gối với tôi nói ra, vẫn khiến tôi cảm thấy lạnh lòng.
"Chị Trịnh Nhiễm, bây giờ bác sĩ Chu thích tôi nhưng bọn tôi thực sự chưa xảy ra chuyện gì cả." Tần San San thành thật nói, "Nhưng tôi thấy, anh ấy hợp với tôi hơn."
"... Đây là đoạn ghi âm lúc nào?"
Cô ta đưa điện thoại cho tôi.
Ngày tháng hiển thị trên đó là hôm qua.