TÌNH YÊU KHÔNG PHẢI LÀ THỨ THIẾT YẾU - Chương 09
Cập nhật lúc: 2024-07-29 19:27:56
Lượt xem: 1,285
Vậy là, sau khi tôi đi, anh ta tuyên bố không liên lạc với Tần San San nữa, ngày hôm sau lại đi uống rượu với cô ta.
Trai đơn gái chiếc.
11.
Tần San San là cố ý đến tìm tôi.
Một bác sĩ nam đẹp trai, khí chất lạnh lùng như Chu Đức Sâm, đúng là rất khiến người ta động lòng. Dưới ánh mắt đầy mong chờ của cô ta, tôi im lặng vài giây: "Bất kể bọn tôi có chia tay hay không, đây cũng là chuyện của chúng tôi. Mặc dù tôi rất cảm ơn cô đã cho tôi nghe những thứ này nhưng với tư cách là đối tượng ngoại tình của Chu Đức Sâm, cô không có tư cách yêu cầu tôi làm gì."
Cô ta sửng sốt trong chốc lát.
Tôi không để ý đến cô ta nữa, quay người rời đi.
Ngày hôm đó khi về nhà, vừa bước vào cửa, tôi đã thấy Chu Đức Sâm vừa từ trong bếp đi ra.
Trên bàn bày đầy thức ăn.
"Vợ à, em về rồi."
Anh ta cười nhìn tôi.
Giống hệt với cảnh tượng mỗi lần tôi đi công tác về.
Như thể chuyện tối hôm đó chưa từng xảy ra.
Tôi nghe được đoạn ghi âm cũng là giả.
"Đừng ngây người ra nữa, mau lại ăn cơm đi." Anh ta cười gọi tôi: "Lần công tác này hoàn thành thế nào?"
Tôi nhìn anh ta hồi lâu, không thấy anh ta chột dạ, ngược lại tôi sắp không kìm nén được cảm xúc trong lòng: "Rất tốt, em còn thu hoạch được niềm vui bất ngờ."
"Gì cơ?"
"Để anh nghe một đoạn này."
Tôi lấy đoạn ghi âm đó ra, rất bình tĩnh bật cho anh ta nghe.
Nhìn biểu cảm trên khuôn mặt anh ta từ nghi ngờ đến nghiêm trọng, rồi đến hoảng loạn.
Tôi đột nhiên thấy rất thú vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-yeu-khong-phai-la-thu-thiet-yeu/chuong-09.html.]
Ở bên nhau lâu như vậy, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta có sự thay đổi biểu cảm phong phú đến vậy chỉ trong thời gian ngắn.
"Vợ à, hôm đó anh chỉ uống say nên mới lỡ lời."
"Ừ!" Tôi gật đầu: "Vậy nên khi không uống rượu, anh lại đi hẹn ăn cơm với nữ đồng nghiệp vốn đã hứa với em là sẽ không liên lạc riêng."
"Anh đảm bảo lần sau sẽ không như vậy."
Tôi đột nhiên bật cười, nhìn anh ta chế nhạo: "Chu Đức Sâm, anh có thấy lời đảm bảo của anh có tác dụng không?"
Anh ta im lặng.
Anh ta cũng biết mình sai.
Một lúc lâu sau, anh ta miễn cưỡng gọi một tiếng: "Vợ ơi..."
"Đừng gọi tôi như vậy nữa." Tôi nói, "Chu Đức Sâm, mặc dù chúng ta chắc chắn sẽ chia tay nhưng tôi thấy mình cần phải giải thích rõ ràng với anh."
"Vợ à, anh..."
Tôi ngắt lời anh ta, tự nói: "Tôi cố gắng làm việc, là để sau khi kết hôn có thể nhanh chóng mang thai. Bây giờ tôi kiểm tiền nhiều một chút là để sau này khi chúng ta kết hôn, khi tôi phải nghỉ ở nhà vì con, áp lực của anh sẽ ít đi một chút."
"Sinh nhật anh, những thứ tôi tặng anh, đều là những thứ anh có thể dùng được trong cuộc sống hàng ngày. Trên người anh, có thứ gì không phải tôi mua cho anh không? Tôi đã từng đòi anh một xu nào chưa?"
"Cô ta chỉ tặng anh một món quà, quan tâm anh một chút, anh đã thấy cô ta tốt. Nếu không phải muốn sống tốt với anh, tôi cũng có thể giống như cô ta nhưng anh không hiểu."
Anh ta hoàn toàn hoảng loạn.
Bởi vì anh ta phát hiện, tôi không mang theo vali về.
12.
Tôi xuống máy bay, trực tiếp gửi vali về nhà.
Vì vậy, lần này, tôi thực sự định chia tay.
"Nhiễm Nhiễm, anh không đồng ý chia tay, gần đây chúng ta thực sự có một số vấn đề nhưng chúng ta đều có thể giải quyết được, không phải sao?"
"Đã giải quyết rồi, tôi đi đây." Tôi lùi lại một bước, tránh khỏi sự đụng chạm của anh ta: "Ngôi nhà là hai chúng ta cùng mua, bây giờ chúng ta chia tay rồi, ngôi nhà đó, hoặc là anh lấy nó, hoặc là anh đưa nó cho tôi, tôi trả lại phần tiền của anh rồi chúng ta đi làm thủ tục."