Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình yêu thứ hai - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-23 12:44:12
Lượt xem: 4,733

6

Cố Thời chuyển đến lớp chúng tôi vào năm lớp 11.

Trước khi anh ta đến, Giang Doãn là thiên chi kiêu tử (chỉ những đứa con được cha mẹ quá mức cưng chiều mà trở nên kiêu ngạo, xem thường người khác), tất cả mọi người đều ngưỡng mộ.

Nhưng sau khi Cố Thời đến, tất cả đều thay đổi.

Cho dù nhà họ Giang có tiền, nhưng so với nhà họ Cố chẳng đáng là gì. Huống hồ Cố Thời lại học siêu giỏi, môn học nào cũng đứng đầu.

Người ngạo mạn như Giang Doãn, căn bản không quen nhìn Cố Thời ưu tú hơn mình, cho nên lúc ấy hai người là kẻ thù không đội trời chung.

……

Mãi cho đến khi tiếng nước chảy ào ạt dừng lại trong phòng tắm khách sạn, suy nghĩ của tôi mới dần rời xa ký ức. Bởi vì Cố Thời nói một câu: "Có muốn trả thù cậu ta không?”

Tôi cùng anh ta đến khách sạn. Hiện tại anh ta đã tắm xong và sẽ sớm ra ngoài. Tôi cũng sắp tỉnh rượu, cảm thấy hơi hối hận.

Nhưng đúng lúc tôi đang xách túi định lặng lẽ lẻn đi thì Cố Thời bước ra với một chiếc khăn tắm quấn quanh thân dưới.

Tôi đụng đầu với anh ta.

Hơi nóng từ cơ thể anh ta phả vào mặt tôi, khiến tôi đỏ mặt.

“Muốn đi đâu?” Anh ta hỏi. Đồng thời, tiến đến tôi với cảm giác áp bức, từng bước đẩy tôi vào góc tường.

Hơi thở của tôi trở nên gấp gáp, tôi vô thức tránh ánh mắt trực tiếp của Cố Thời và thì thầm: "Tôi đột nhiên cảm thấy... chúng ta làm việc này không thích hợp."

Yết hầu Cố Thời chuyển động: "Trai chưa vợ, gái chưa chồng, có chỗ nào không thích hợp?”

Anh ta đột nhiên nghiêng người, hơi thở ấm áp phả vào mặt tôi: “Thẩm Tri Ý, anh biết rõ mình đang làm gì. Anh đợi em sáu năm rồi, không muốn bỏ lỡ nữa.”

Cảnh tượng này khiến tôi có cảm giác như bị thôi miên.

Cảm giác như hồi tôi tốt nghiệp trung học, Cố Thời cũng đã chặn tôi vào góc lớp học không người giống như thế này.

“Thẩm Tri Ý, mình thích cậu, làm bạn gái của mình đi.”

Lúc này, những hormone mạnh mẽ trong cơ thể Cố Thời đang muốn xâm chiếm từng tấc thần kinh của tôi, khiến tôi như đang ở trên mây.

Tôi vô thức nín thở, lòng cũng rung động.

Ngay khi nụ hôn của Cố Thời sắp rơi xuống, điện thoại di động của tôi đột nhiên reo lên.

Sau hai giây sửng sốt, tôi đẩy Cố Thời ra, cúi đầu, hoảng hốt lục lọi điện thoại di động trong túi.

Trên màn hình hiển thị, là Giang Doãn gọi tới.

Tôi muốn cúp máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tinh-yeu-thu-hai/3.html.]

Cố Thời giật lấy di động, ra hiệu im lặng với tôi.

Anh ta nhấn nút nghe.

Giang Doãn hét lên trong điện thoại: "Thẩm Tri Ý! Em để nhẫn đính hôn ở đây là có ý gì? Anh còn chưa đồng ý chia tay với em đâu! Cho em trong vòng một giờ, lập tức về đây cho anh!"

Khóe miệng Cố Thời cong lên cười trêu tức, dán di động bên tai, nhìn tôi nói: “Chỉ sợ một giờ không kịp, chúng tôi còn chưa tận hứng. Nếu cậu gấp gáp gặp cô ấy, thì tới phòng 1903 khách sạn Giang Đảo. Tiện đường giúp tôi mang một hộp áo mưa cỡ lớn, cám ơn.”

[Các bạn đang đọc “Tình yêu thứ hai” được edit và đăng tại Nhân Trí page và Monkeyd. Nếu bạn thấy xuất hiện bất cứ đâu khác tức là bị người ta ăn trộm.]

7

Giang Doãn đến rất nhanh. Cố Thời mở cửa cho hắn.

Giang Doãn thấy Cố Thời mặc áo choàng tắm, tóc còn ướt sũng, giơ tay đ.ấ.m một cái.

Cố Thời cũng không bỏ qua cho Giang Doãn, túm lấy cổ áo hắn, vung nắm đ.ấ.m đánh mạnh vào má trái.

Một vệt m.á.u lập tưc chảy ra từ khóe miệng Giang Doãn.

Hai người đánh nhau. Tôi xông lên kéo bọn họ ra, chắn trước người Cố Thời hét vào mặt Giang Doãn: "Anh điên rồi sao?”

Hai tay Giang Doãn buông xuống nắm chặt, khó có thể tin nhìn tôi chằm chằm: "Thẩm Tri Ý, em che chở cậu ta?"

Ngón tay hắn tức giận đến phát run, chỉ vào Cố Thời, cắn răng hỏi tôi: "C..hết tiệt, em là vợ chưa cưới của anh đấy!”

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Tôi nhấn mạnh: "Giang Doãn, chúng ta đã kết thúc rồi.”

Giang Doãn không phục nhìn tôi chằm chằm: "Thẩm Tri Ý, lúc trước là ai không màn gì cả nhất định phải lấy anh? Anh nói cho em biết, không có cửa đâu, em nói cái gì cũng không tính.”

Hắn nói xong liền bước tới túm cánh tay tôi mạnh mẽ kéo tôi đi ra ngoài.

Gần như đồng thời, cổ tay kia của tôi cũng bị Cố Thời nắm chặt.

Giọng anh ta cũng lạnh xuống: "Thẩm Tri Ý, chỉ cần em không muốn, đêm nay sẽ không ai có thể mang em đi.”

Tôi liếc nhìn Giang Doãn đang nghiến răng nghiến lợi, lại nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Cố Thời. Rồi rút tay ra bọn họ cùng lúc.

Sau đó, tôi quay đầu nói với Giang Doãn: "Anh đi đi, sau này đừng tìm tôi nữa.”

Ánh mắt Giang Doãn lạnh như băng nhìn tôi: "Thẩm Tri Ý, anh cho em mặt mũi, em đừng có mà...! Được! Là chính miệng em nói, sau này đừng hối hận!"

Hắn căm thù trừng mắt liếc nhìn Cố Thời đứng ở phía sau tôi, như là đang nói: Hãy đợi đấy! Rồi đóng cửa rời đi.

Căn phòng chìm vào tĩnh lặng.

Điện thoại của tôi lại reo.

Là mẹ tôi gọi, bà rất nghiêm túc ra lệnh cho tôi: "Về nhà ngay.”

Loading...