Tôi Quăng Tên B.iến Th.ái Cho Chị Ruột - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-05-15 19:27:50
Lượt xem: 967
“Con phải ly hôn với Thẩm Chi Mặc ngay bây giờ, chỉ cần còn một ngày làm vợ anh ta, con sẽ khổ sở thêm một ngày!”
Nước mắt nước mũi chị tôi chảy dài: "Mẹ, mẹ lập tức gọi cho Thẩm Chi Mặc, bảo anh ta đến Cục Dân Chính ngay!”
Mẹ tôi vội vàng đồng ý: "Được được, mẹ lập tức gọi ngay!”
Tôi liếc thấy mẹ tôi sắp gọi, tôi liền khoanh tay lạnh lùng nói: "Mẹ, mẹ có chắc muốn hủy bỏ cuộc hôn nhân giữ chị và anh rể không?”
"Thẩm Chi Mặc là người nổi tiếng, anh ta có lượng fan đông đảo, một khi anh ta ghi thù chúng ta, nếu người hâm mộ của anh ta nổi điên, nhất định sẽ ngh.i.ề.n n.á.t gia đình chúng ta.”
Lời này lập tức khiến ba tôi chú ý.
Gia đình tôi trước đây đã đầu tư vào lĩnh vực ăn uống, may mặc và các ngành khác nhưng đều rơi vào bẫy và thua lỗ nghiêm trọng.
Sau đó, ba tôi quyết định tham gia vào chuyện kinh doanh cũ, nên đã đầu tư tất cả vốn liếng vào đó.
Một khi nhóm người hâm mộ khổng lồ của Thẩm Chi Mặc gây rắc rối, các cửa hàng mà bố tôi đầu tư vào chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
“Khụ khụ”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ba tôi giả vờ ho rồi bước vào phòng ngủ nói với chị tôi: “Con gái, bố khuyên con đừng ly hôn, coni còn trẻ như vậy nếu như ly hôn sau này con sẽ bị mang tiếng xấu rất khó tái hôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-quang-ten-bien-thai-cho-chi-ruot/chuong-9.html.]
"Dù cả đời con không thể tái giá, con cũng phải ly hôn!”
Chị tôi khàn giọng khóc thét: "Ba, con không cần biết, Thẩm Chi Mặc là tên biến thái, anh ta đánh người không nương tay, nếu con còn ở bên cạnh anh ta, con nhất định sẽ bị đánh chết!”
Quyền lực của ba tôi bị thách thức, giọng ông càng lớn hơn: “Tống Tảo, lời ba nói con cũng không nghe phải không?!”
Chị tôi lập tức quay sang nhìn mẹ tôi, mắt ngấn nước: "Mẹ, vừa nãy mẹ đã nói sẽ để con và Thẩm Chi Mặc ly hôn mà!”
Mẹ liền do dự, ngập ngừng nói với ba: "Tiểu Tảo là m.á.u thịt của tôi, tôi thật sự không đành lòng để nó bị tên biến thái đó hành hạ.”
Ba tôi trầm mặc.
"Ba, con nghĩ vẫn là nên để chị và anh rể ly hôn đi.”
Tôi bắt đầu thêm dầu vào lửa: “Cùng lắm thì tất cả các cửa hàng ba đã đầu tư sẽ bị phá sản, sau đó ba sẽ mất tất cả tiền đến mức biệt thự đang ở cũng phải bán đi, chiếc xe hơi sang trọng cũng không được lái, mỗi ngày chỉ có thể chen chút với một đám người trong xe buýt công cộng.
"Tống Vãn, mày câm miệng đi!”
Chị tôi đột nhiên chạy qua, hung hăng muốn tát vào mặt tôi: "Mày đang nguyền rủa công việc kinh doanh của ba sao? Sao mày có thể độc ác như vậy chứ?!”