Tôi Thấy Được Hào Quang Ngôi Sao - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-10-13 18:58:03
Lượt xem: 970
Trong tiệc ăn mừng ‘Hoàng Quyền’, tôi nhìn thấy Bạch Yến Từ từ xa, ánh hào quang trên đỉnh đầu cậu ta ngày càng mờ nhạt.
Thực ra từ lúc tôi rời bỏ cậu ta, con đường của cậu ta đã được định sẵn rồi.
Lúc tôi còn ở bên, sẽ kiềm chế cậu ta, hạn chế cậu ta, chuyện gì nên làm, lời gì nên nói, tôi đều nắm rõ, cũng sẽ quản cậu ta.
Tôi sẽ bù đắp ngay lập tức sau khi cậu ta gây chuyện, giảm thiểu ảnh hưởng xuống mức thấp nhất.
Cũng sẽ giúp cậu ta mở rộng quan hệ, đưa cho cậu ta những tài nguyên tốt nhất.
Bởi vì chỉ có tôi đặt cậu ta lên hàng đầu.
Ngoài tôi ra, không ai toàn tâm toàn ý vì cậu ta như vậy.
Là cậu ta chán trước mà.
Vậy thì tôi cũng hết cách.
Giới giải trí là một vòng tròn, trước khi dùng người, các nhà sản xuất đều sẽ hỏi thăm người quen về diễn xuất hoặc mức độ hợp tác của nghệ sĩ đó.
Lần này Bạch Yến Từ để lại ấn tượng quá tệ cho đạo diễn Tiêu, sau này trong giới này chỉ có thể bị xa lánh mà thôi.
Dù sao người mới nhiều như vậy, biết đâu ngày nào đó sẽ có hạt giống tốt nhảy ra thì sao.
Phó Nguyên An chính là ví dụ điển hình nhất.
Phó Nguyên An nhận ra ánh mắt của tôi, lặng lẽ tiến lại gần nói: "Cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không giống cậu ta."
Tôi liếc anh ta một cái.
Anh ta nói: "Tôi thích cô quản tôi."
Tôi uống một ngụm rượu, cười: "Với tôi không quan trọng, dù sao nếu anh không nghe lời, tôi cũng có thể đổi người khác."
Điện thoại ‘ting’ một tiếng, tôi nhìn tin nhắn vừa nhận được, không nhịn được cười:
"Xem ra tạm thời không đổi được rồi."
Phó Nguyên An nhướn mày.
Tôi thở dài, thật lòng nói: "Gặp được tôi, anh đúng là trúng số rồi."
Tin tức Phó Nguyên An sẽ tham gia bộ phim b.o.m tấn ‘Vân Yên’ vừa được tung ra, cả mạng xã hội dậy sóng.
Chủ đề này treo trên top 1 một tuần.
Có đủ loại ý kiến, kích động có, nghi ngờ có, chuyển fan có.
Không thể phủ nhận, sau khi Phó Nguyên An quay xong bộ phim này chắc chắn sẽ lột xác, khác hẳn với trước đây.
Còn tôi, được giới trong nghề phong tặng danh hiệu người đại diện vàng.
-
Phó Nguyên An vào đoàn phim rồi, có trợ lý đi theo nên tôi không đến.
Mấy diễn viên nhỏ dưới tay tôi cũng rất cố gắng, có một người vừa nhận được phim nam chính đầu tiên, tôi đến đoàn phim cùng cậu ấy tham gia lễ khai máy.
Kết thúc, cậu ấy kích động nói với tôi: "Chị Kiều, gặp được chị là chuyện may mắn nhất đời em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-thay-duoc-hao-quang-ngoi-sao/chuong-7.html.]
Tôi ngẩn người, lắc đầu: "Trước đây cũng có người từng nói với chị câu này."
Cậu ấy khó hiểu: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó cậu ta xui xẻo."
...
Tôi mua đồ ăn khuya cho cả đoàn, mọi người đồng thanh hoan hô: "Cảm ơn đồ ăn khuya của thầy Trịnh!"
Trịnh tiên sinh lần đầu tiên gặp cảnh này thì cảm thấy thụ sủng nhược kinh.
Là nghệ sĩ, được fan yêu thích rất dễ.
Khó khăn là làm sao để được lòng những nhân viên tiếp xúc hàng ngày, đặc biệt là các nhân viên phục trang, trang điểm, hậu cần trong đoàn phim – những người không thuộc bộ phận sáng tạo chính.
Nhưng danh tiếng tốt chính là được tạo nên từ những điều nhỏ nhặt như vậy.
Là người quản lý, tôi chỉ có thể giúp cậu ta bước ra bước đầu tiên, phần còn lại phải dựa vào chính cậu ta.
Học nghệ trước tiên phải học đức, làm phim trước tiên phải làm người.
Người đầu tiên tôi nhắc nhở chính là Bạch Yến Từ nhưng cậu ta lại không hề để tâm.
Lúc rời đi, tôi vô tình nghe thấy các nhân viên vừa ăn khuya vừa trò chuyện, thật trùng hợp, lại là về tôi.
Chỉ là lần này đã hoàn toàn khác.
"Hóa ra Bạch Yến Từ, Phó Nguyên An hay cả nam chính của chúng ta đều là do một tay Kiều Hi dẫn dắt đấy."
"Tôi thật sự rất khâm phục cô ấy, ánh mắt sắc bén, năng lực nghiệp vụ đỉnh cao."
"Kiều Hi dù có nâng đỡ một con ch.ó cũng có thể khiến nó nổi tiếng ấy chứ!"
"Bạch Yến Từ sau khi đổi quản lý thì hoàn toàn xuống dốc rồi..."
...
Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, bước về phía bãi đậu xe.
Trên đường về nhà, trong thang máy, tôi theo thói quen lướt xem tin tức nổi bật, giữa hàng loạt chủ đề về Phó Nguyên An, tôi thấy một tin về Bạch Yến Từ.
#Bạch Yến Từ hút thuốc#
Click vào xem, là ảnh chụp Bạch Yến Từ mặc áo hoodie, vẻ mặt chán nản ngồi trên xe hút thuốc.
Có vẻ như gần đây cậu ta sống không được tốt lắm, tài nguyên giảm sút, fan hâm mộ cũng rời bỏ.
Vài ngày trước còn có người tung ảnh cậu ta và Sở Ân ở Hải Nam, một lượng lớn fan nữ cũng vì thế mà biến mất.
Bây giờ những dự án tìm đến cậu ta hoàn toàn không thể so sánh với Phó Nguyên An.
Nếu như trước đây, khi tôi còn là quản lý của cậu ta, chắc chắn bây giờ tôi đã phát điên lên rồi nhưng hiện tại tôi chỉ xem nó như một câu chuyện phiếm để giải trí mà thôi.
Cửa thang máy mở ra, tôi vừa định bước về nhà thì sững người lại.
Người trong điện thoại lúc này đang ngồi trước cửa nhà tôi, ngón tay kẹp điếu thuốc.
Bạch Yến Từ ngước mắt nhìn tôi, giọng khàn khàn:
"Chúng ta nói chuyện được không?"