Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 243: Bộ mặt thật của sư tử lớn
Cập nhật lúc: 2024-08-31 13:39:45
Lượt xem: 144
Da trên mắt cá chân bị bong ra, chỗ bị cọ xát đau nhói. Trình Dao Dao rất ít khi chịu khổ, đau nhăn cả mày. Nhìn xung quanh vắng lặng, cô dùng nước linh tuyền chữa vết thương, vết thương nho nhỏ rất nhanh khép lại, chỉ còn vết màu hồng nhàn nhạt.
Trình Dao Dao còn muốn dùng nước linh tuyền xoa một chút, lá sen đung đưa, hẹp hòi cuốn phiến lá lại. Mấy ngày nay Trình Dao Dao làm thanh mai khô và tắm rửa đã tiêu tốn rất nhiều dương khí, lá sen không vui. Mắt cá chân Trình Dao Dao đã hết đau, đành phải thôi.
Chợ đen ở huyện Lâm An còn chưa tới giờ náo nhiệt, dưới ánh mặt trời chói chang, nhóm bán hàng buồn ngủ, có vẻ hơi yên tĩnh. Mấy người nông dân ngồi xổm trong góc bán chút đồ như đào và dưa, còn có rau xanh nhà mình. Bán trứng gà lương thực thì bán qua tay, hiện tại có người môi giới, trứng gà và lương thực đều là hàng bán chạy, bọn hắn vô cùng nhàn rỗi. Chỉ chờ khách hàng đến hỏi thăm, bọn họ mới khoa tay ra giá.
Lúc cô gái mặc váy vàng nhạt đi tới, không khí trong chợ đen lập tức trì trệ, mấy người bán lương thực đang dựa vào tường ngủ gà ngủ gật đều tỉnh dậy, ánh mắt sáng như tuyết tập trung nhìn cô.
Trình Dao Dao xinh đẹp làm người ta đã gặp thì không thể quên được, rất nhanh có mấy người bán hàng tiến lên: “Đồng chí, mua lương thực?”
“Có mua trứng gà không?”
“Đào tươi mới, 5 phân một cân!”
Có người đàn ông trung niên áp sát quá gần, mùi mồ hôi thối làm Trình Dao Dao nhíu mày lại,tránh đi mấy bước, nói với ông lão bán lương thực: “Ông, cháu tìm Hầu Tử.”
Lão nông dân dẫn Trình Dao Dao qua một bên, hướng vào ngõ kêu Hầu Tử, một cô bé chạy vội đi gọi người.
Trong lúc chờ Hầu Tử, lão nông dân cười với Trình Dao Dao: “Cháu gái, nhờ có phiếu vải lần trước của cháu, con gái của ông đã làm một cái váy … váy gì nhỉ.”
Trình Dao Dao nói: “Bragi?”
“Đúng, chính là Bragi. Không phải là váy liền áo sao, nhất định phải gọi như vậy, nói là kiểu dáng bắt nguồn từ Giang Tô và Tô Châu. » Lão nông dân cười hớn hở nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-243-bo-mat-that-cua-su-tu-lon.html.]
Trình Dao Dao cười muốn nói chuyện, gã đàn ông trung niên kia vẫn chưa từ bỏ ý định lại gần : « Đồng chí, cô có muốn nhìn thử không ? »
« Không muốn. » Trình Dao Dao phiền chán nhíu mày, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng.
Gã đàn ông trung niên cũng không sợ, giống như con ruồi bay quanh Trình Dao Dao kêu ong ong.
Lão nông dân không biết vô tình hay cố ý tách người đàn ông trung niên ra, đang dây dưa ở giữa, Hầu Tử chạy ra từ trong ngõ hẻm : « Tôi đến rồi ! Ai tìm tôi ? Là cô nha ! »
Lão nông dân vội vàng nói với Hầu Tử : « Tìm cháu lấy hàng, giá cũ. »
Hầu Tử rất thông minh, nhận được ám chỉ của lão nông dân, liếc mắt nhìn Trình Dao Dao và gã đàn ông trung niên kia liền hiểu được, cười ha hả nói với gã đàn ông kia : « Lão Lưu, đây là khách của tôi. »
Lão Lưu nhìn chằm chằm Trình Dao Dao, lúc này mới đi ra.
Ánh mắt kia giống như biếи ŧɦái, Trình Dao Dao cảm thấy những chỗ hắn nhìn qua đều buồn nôn không chịu được.
Chờ hắn chưa từ bỏ ý định bỏ đi, lão nông dân mới nói : « Cháu gái, sao cháu lại đi một mình đến ? Người lần trước cao cao đi cùng cháu đâu ? »
Trình Dao Dao nói: “Anh ấy không đến.”
Lão nông dân lắc đầu : « Lần sau đừng đi một mình đến. Ông đi chào hỏi khách, cháu nói chuyện với Hầu Tử đi. »
Hầu Tử lần thứ hai nhìn thấy Trình Dao Dao, vẫn bị gương mặt xinh đẹp của cô làm lung lay, xoa xoa tay cười nói : « Đồng chí, cô tìm tôi có chuyện gì vậy ? »