Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 244
Cập nhật lúc: 2024-08-31 13:40:07
Lượt xem: 141
Trình Dao Dao lấy một bình thanh mai khô ra: “Đây là đồ tôi tự làm.”
Hầu Tử hơi đỏ mặt : « Cái kia, sao tôi nhận đồ của cô được ? »
Trình Dao Dao suýt nữa nhịn không được lườm hắn: “Tôi định bán! Anh có muốn hợp tác với tôi không ? Chúng ta chia 3-7. »
Hầu Tử gãi đầu, khó khăn nói : « Lương thực, vải vóc, trứng gà đều bán chạy, thanh mai khô của cô có thể đáng giá bao nhiêu ? »
Trình Dao Dao nói: “Tôi dịnh bán 5 đồng tiền.”
Hầu Tử suýt nữa cắn phải lưỡi mình, bật cười nói : « Cô gái, cô không quản lý việc nhà không biết củi gạo quý. Cô thấy mấy người nông dân bên kia không ? Bọn họ mang đào và dưa tới, một cân bán 2 phân 5 phân. Bình thường cũng có người bán thanh mai, 1 mao có thể mua 3 cân ! »
Trình Dao Dao kiêu căng hất cằm lên: “Thanh mai khô tôi làm không giống! Anh ăn thử trước đi. »
« Tốt tốt tốt. » Không ai có thể từ chối Trình Dao Dao, Hầu Tử cũng không ngoại lệ.
Trình Dao Dao mở nắp đổ mấy quả thanh mai khô vào lòng bàn tay Hầu Tử.
Thanh mai khô bọc nước đường đậm vị, mọng thịt, khác hẳn thanh mai phổ thông.
Hầu Tử cho vào miệng, vị chua ngọt nổ tung ở đầu lưỡi, hai mắt Hầu Tử mở to.
Trình Dao Dao thấy phản ứng của Hầu Tử không ngạc nhiên chút nào, cô cẩn thận đậy nắp bình lại, nói ngay vào điểm chính: “Thế nào? 5 đồng một cân, anh bán giúp tôi, chúng ta chia 3-7. »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-244.html.]
Hầu Tử nuốt nước bọt, cẩn thận phân biệt mùi vị thanh mai khô sau đó mở miệng : « Giá cao không bán tốt. »
Trình Dao Dao tự đắc nói: “Thanh mai khô tôi làm rửa sạch sẽ, bên trong cho đường trắng và linh… nước suối, tiền vốn không thấp. »
Hầu Tử lập tức nói : « Có thể để tiền vốn thấp hơn không ? Đường trắng đổi thành đường hóa học hoặc đường Cu Ba ? Tiền vốn có thể giảm mấy mao. »
« Không được. » Trình Dao Dao quả quyết nói : « vị đường hóa học không thể so với đường trắng, đường Cu Ba có quá nhiều tạp chất, làm ra thanh mai khô sẽ có cặn, hơn nữa cũng không giảm được mấy mao tiền. »
Hầu Tử nhìn chằm chằm thanh mai khô trong tay Trình Dao Dao, giống như đau răng mà nói : «Chị, chị có biết 5 đồng có thể mua được mấy cân lương thực tinh không ? Giá cao thật sự không bán được ! »
Trình Dao Dao sớm nghĩ đến vấn đề này. Giống như vợ chồng Trần Dũng là công nhân viên cơ quan, tiền lương một tháng cộng lại tầm 70,80 đồng, mua được thanh mai khô là do hắn thương vợ. Những người khác có tiền nhàn rỗi, cũng mua thêm lương thực hoặc mua điểm tâm lấp đầy bụng, ít người bỏ ra 5 đồng mua một cân thanh mai khô.
Trình Dao Dao hỏi Hầu Tử: “Anh biết trước rạp chiếu phim bán hạt dưa không? Bọn họ bán thế nào ? »
Hầu Tử lập tức hiểu được : « Cô nói bán lẻ?”
Đầu năm nay TV còn chưa phổ biến, rạp chiếu phim là nơi giải trí thích nhất của người dân bình thường. Đặc biệt là nhóm nam nữ trẻ tuổi, hẹn hò ra mắt nhất định phải đi xem một bộ phim.
Trong bóng tối dễ dàng xuất hiện mập mờ, ngồi trong rạp chiếu phim đen như mực, ngón tay lơ lửng chạm vào, trong lòng rối loạn, một đôi liền xuất hiện.
Ở trong rạp chiếu phim xem phim, không thể xem không, nhất định phải mua hai cốc nước ngọt, một túi đồ ăn vặt. Trước cửa rạp chiếu phim có nhiều người bán hàng rong nhất, cấm nhiều lần không được, không biết nuôi sống bao nhiêu người.
Đồ ăn vặt sốt dẻo nhất ở cửa rạp chiếu phim là hạt dưa. Người phụ nữ bán hạt dưa rang mang theo một cái túi vải, dùng một cái chén thô đựng hạt dưa, một chén 5 phân tiền. Phương pháp bán hạt dưa lưu truyền qua nhiều năm, thời tiểu học Trình Dao Dao, trước cổng trường học vẫn bán hạt dưa như vậy, cô hiểu tương đối rõ.