Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 280: Ăn dưa
Cập nhật lúc: 2024-08-31 17:01:25
Lượt xem: 153
Tạ Tam ngừng ăn, ngước mắt lên nhìn Trình Dao Dao. Đối diện với đôi mắt hoa đào câu hồn của cô, bên trong đôi mắt chứa nước long lanh, phản chiếu hình ảnh hắn.
Trình Dao Dao hất cằm lên, chậm rãi nói: “Em đếm tới ba… Ba!”
Tạ Tam giơ bát lên.
Trình Dao Dao thỏa mãn hừ một tiếng, đổ cháo đậu xanh trong bát mình vào bát Tạ Tam.
Trình Dao Dao bỗng nhiên cao giọng: “Anh đang nghe em nói không?”
“Ừm?” Tạ Tam thoáng cái bình tĩnh lại, đối diện với vẻ mặt hung dữ của Trình Dao Dao, vô thức gật đầu.
“Em không biết bà nội đánh anh ác như vậy…” Trình Dao Dao thấy vết thương trên mặt hắn, không tức giận nổi, mềm nhũn lẩm bẩm nói: “Ăn xong cháo đậu xanh của em không được tức giận nữa, chính anh cũng có lỗi…”
Nhiệt độ nóng hổi trên lòng bàn tay Tạ Tam giống như còn lưu lại, câu nói sau cùng của Trình Dao Dao thấp xuống, trên mặt hơi ửng đỏ, được ánh sáng che giấu đi.
Trên mặt Tạ Tam cũng hơi mất tự nhiên, mạnh mẽ uống mấy ngụm cháo đậu xanh, mắt nhìn chằm chằm dưới đất, giống như chỗ đó nở ra một đóa hoa, càng xinh đẹp hơn Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao lẩm bẩm. Hiếm khi cô bày ra yếu đuối trước mặt người khác, hơn nữa còn là Tạ Tam luôn đối với mình muốn gì được đó, Trình Dao Dao trừng mắt nhìn Tạ Tam bắt đầu tức giận.
“Anh không giận.” Tạ Tam bỗng nhiên giương mắt nhìn cô, thấp giọng nói.
Trình Dao Dao không kịp chuẩn bị, sững sờ nói: “A?”
Đôi mắt sáng ngời trên khuôn mặt của cô lộ ra vẻ ngu ngơ, giống như con mèo nhỏ lộ ra móng vuốt tự cho rằng rất hung dữ, Tạ Tam nghiêm túc lặp lại: “Dao Dao, anh sẽ không giận em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-280-an-dua.html.]
“ Vậy vậy vậy… Vậy vừa rồi anh còn không để ý đến em…” Trình Dao Dao bị ánh mắt Tạ Tam nhìn mặt nóng bừng không biết làm sao, giống như mèo nhỏ ngửa cái bụng, tiếng nói mềm nhũn, nói lộn xộn: “Em tức giận…”
“Ừm, là anh không tốt.” Tạ Tam nhìn Tạ Phi ở trong phòng bếp thò đầu ra nhìn, nhẫn nhịn kích động muốn sờ mặt Trình Dao Dao, nói : « Cháo đậu xanh rất ngon. »
Mèo nhỏ không chỉ ngửa cái bụng ra, còn vui vẻ lăn một vòng. Trình Dao Dao nhận bát của Tạ Tam vui vẻ nói: “Em đi lấy thêm cho anh!”
Khóe môi Tạ Tam nhếch lên, trái tim như bị móng vuốt nhỏ cào nhẹ, vừa mềm vừa ngứa.
Hai người hòa hợp như lúc đầu, Trình Dao Dao bắt đầu nói nhiều, nhân cơ hội nói chuyện trong thôn muốn Tạ gia chọn ra hai người đi trông dưa cho Tạ Tam biết. Tạ Tam nhăn lông mày, im lặng không nói.
Trình Dao Dao nhân tiện nói : « Bà nội lớn tuổi, Tiểu Phi nhát gan, để em đi. »
« Em ? » Tạ Tam nhìn Trình Dao Dao, vẻ mặt kỳ quái.
Trình Dao Dao ưỡn ngực: “Làm sao? Anh thấy em không được ? »
« Không phải. » Tạ Tam lắc đầu, ý cười dưới đáy mắt tăng thêm, nói : « Trông dưa rất vất vả, ngày mai anh đi thương lượng với đội trưởng, xem từ chối được không. »
Trình Dao Dao tính bản thân vào cùng người Tạ gia. Tạ Tam nghĩ đến, trong lòng nóng bỏng.
Một nồi cháo đậu xanh lớn và mấy đĩa thức ăn được quét sạch, Tạ Phi và Trình Dao Dao thu dọn phòng bếp. Trình Dao Dao còn tự ướp dưa chuột, tía tô và mơ chuẩn bị ngày mai ăn.
Tạ Chiều bổ một đống củi lớn trong sân, sửa lại giá đỡ dưa chuột — cây dưa chuột non lớn dài điên rồi, làm giá đỡ gãy mất hai cây. Tạ Tam làm mấy cây sào tre, cố định lần nữa trên giá đỡ, sau đó xới đất xung quanh vườn rau.