Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 346

Cập nhật lúc: 2024-09-01 08:34:22
Lượt xem: 127

Mấy cô gái vui đùa trong sân, nước giếng rơi đầy mặt đất rất nhanh bị mặt trời hong khô. Bà Tạ không nhịn được ngó ra ngoài cửa sổ, cười lắc đầu.

Cửa bị đẩy ra, Tạ Tam lại đi vào.

Đối diện với ánh mắt trêu đùa của bà Tạ, Tạ Tam ấp úng, cuối cùng buồn bực nói: “Mấy cô ấy đang ngịch nước!” Nói xong bên tai còn đỏ bừng.

Quần áo của mấy cô gái mỏng manh, bị nước hất vào ướt sũng dính vào người, Tạ Tam vội vàng chạy gần chết.

Bà Tạ hiểu rõ, cười đau cả bụng: “Được rồi, được rồi, cháu tránh ở đây một lúc. Mấy đứa hiếm khi vui vẻ như vậy, để họ chơi lâu chút. Ai, những thanh niên trí thức này rất đáng thương, đều là trẻ con rời xa quê hương đến nơi này sinh sống. Dao Dao cũng thế, nếu không tới nhà chúng ta, một cô gái mềm yếu như vậy…”

Trình Dao Dao không ở nhà mình? Tưởng tượng này mới xuất hiên lập tức bị Tạ Tam đánh bay, hắn chắc chắn nói: “Cháu sẽ để em Dao Dao sống một cuộc sống thật tốt.”

“Cháu và Dao Dao học giỏi, tương lai thi đỗ đại học, sẽ có đường ra.” Bà Tạ nói: “Bây giờ chỉ khổ Dao Dao. Tay cháu bị thương, tốn không ít tiền, lại không thể đi làm việc, tiền trong nhà đều do Dao Dao bỏ ra?”

“…” Tạ Tam nghĩ nghĩ, so với việc giải thích nguồn gốc của tiền, không bằng thừa nhận đó là tiền của Dao Dao dễ hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-346.html.]

Bà Tạ im lặng nửa ngày, quay người lấy một cái bọc khăn tay dưới chiếu đưa cho Tạ Tam: Cháu cầm nó đi đổi ít tiền đi.”

Tạ Tam mở ra xem, là một cái khóa bạc nặng trĩu bị oxi hóa đen xì, có thể thấy hoa văn mờ mờ khắc bên trên: “Bà nội, đây là của hồi môn của bà. Không phải bà không cho cháu cầm đến chợ đen đổi sao?”

Ánh mắt quyến luyến của bà Tạ nhìn chằm chằm khóa bạc trên tay Tạ Tam: “Đây chỉ là đồ vật bên ngoài. Dao Dao còn nhỏ không hiểu chuyện, nhưng chúng ta không thể chiếm lợi của cô bé. Bố bà mua cho bà cái khóa bạc này ở Vạn Bảo Trai trong kinh thành, chỉ riêng việc chế tác đã tốn không ít tiền, cháu cầm đi đổi tiền, có thể chống đỡ nửa năm, một năm. Mấy ngày nay cháu chăm chỉ đọc sách cùng Trình Dao Dao, về sau cũng không thể đi săn liên tục nữa.”

Tạ Tam nói: “Không được, đây là đồ vật bà thích nhất, trong nhà còn một ít tiền…”

Bà Tạ cắt lời hắn: “Trong nhà có bao nhiêu tiền bà không biết sao? Từ lúc Dao Dao đến, trong nhà mua thêm rất nhiều thứ, một bữa cơm dùng dầu còn nhiều hơn chúng ta dùng một tháng, đồ vật cháu săn được cùng dùng để ăn, còn có tiền ở đâu.”

Tạ Tam nghe xong, lập tức giải thích, bà Tạ giơ tay ngăn cản hắn: “Không phải bà trách Dao Dao. Một cô gái cao quý như vậy đến nhà chúng ta ở, bà chỉ cảm thấy gia đình mình đối xử không tốt với nó, chứ không phải bà đau lòng những thứ kia. Nhưng bây giờ tiền lương trong nhà chúng ta tiêu rất nhanh, cháu không thể đi kiếm phân công, trong nhà Dao Dao gửi đồ đến cũng trợ cấp cho nhà chúng ta, điều này không thể được! Cháu là đàn ông, không thể tiêu tiền của cô vợ trẻ chưa cưới được.”

Tạ Tam nghe được ba chữ “cô vợ trẻ”, trong lòng lập tức nổi lên mật ngọt, trong lúc nhất thời không phản bác bà Tạ. Thấy bà Tạ kiên trì, hắn đành cầm khóa bạc.

 

Loading...