Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 348

Cập nhật lúc: 2024-09-01 08:35:00
Lượt xem: 182

Trương Hiểu Phong hiểu rõ nói: “Ở nhà người khác đúng là không tiện lắm, phải để ý khắp nơi, nhịn một chút đi.”

Hàn Nhân cũng nói: “Ai có số tốt như Trình đại tiểu thư, người Tạ gia đối xử với cô rất tốt, cuộc sống thoải mái như vậy.”

Trình Dao Dao hừ một tiếng. Bà Tạ và Tạ Phi rất tốt, Tạ Tam à… Có lúc Tạ Tam bắt nạt cô!

Mấy người thay xong quần áo đi ra sân, nước trong chậu đã tràn đầy. Trong lòng Trình Dao Dao dâng lên ý ngọt ngào, thực ra Tạ Tam cũng đối xử với cô rất tốt.

Bây giờ không thể nghịch nước nữa, mấy người làm chuyện chính. Sau khi hong khô đỗ, cẩn thận bỏ vào nước chuẩn bị ướp. Đồ ướp được bà Tạ chuẩn bị trước rồi, đỗ ngâm trong nước, đậy nắp lên, đè thêm một viên đá bên trên nắp.

Trình Dao Dao phủi bụi trên tay: “Chờ nửa tháng nữa có thể ăn rồi. Đỗ ướp lần trước bà Tạ làm đã ăn được, giữa trưa xào thịt băm đỗ ướp cho các cô ăn.”

Lúc này Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong mới để ý sắp đến trưa rồi, vội vàng nói: “Không được, chúng tôi phải về, không thể làm phiêm thêm nữa!”

Đầu năm nay, lương thực nhà ai cũng không có nhiều, tất cả mọi người cố hết sức không đến nhà người khác ăn cơm, hơn nữa Tạ gia là nhà địa chủ, tình huống càng khó khăn hơn. Sáng nay ăn một bữa ở Tạ gia đã không có ý tứ rồi, hai người kiên quyết muốn đi, Trình Dao Dao và Tạ Phi không kéo lại được.

Bà Tạ đi ra, nói: “Thịt mua về rồi, nghe bà, hôm nay ăn cơm trưa ở nhà bà!”

Bây giờ Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong muốn ngượng ngùng đồng ý, để bà Tạ vào nghỉ ngơi, mình vào bếp giúp nấu cơm.

Tạ Phi nhóm lửa, Trương Hiểu Phong rửa rau, Hàn Nhân thái đồ ăn. Trình Dao Dao đeo tạp dề, vội vàng trước bếp lò, làm phòng bếp đầy đồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-348.html.]

Tạ Tam nhìn bóng dáng Trình Dao Dao mặc tạp dề nhỏ qua cửa sổ, lòng không vui. Từ tối hôm qua đến giờ hắn không thể nói chuyện riêng với Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao ngược lại cười không tim không phổi, d.a.o phay trên tay không ngừng nghỉ, băm một miếng thịt béo mập ra thành vụn nhỏ. Đỗ sau khi ướp chuyển thành màu vàng xanh, cắt nhỏ, băm nhuyễn tỏi và ớt đỏ.

Đốt nồi nóng lên, Trình Dao Dao lấy một muỗng dầu nhỏ trong hũ dầu, Hàn Nhân nhìn thấy kêu lên: “Ai ai, nhiều quá rồi!”

“Cái gì nhiều quá?” Trình Dao Dao nhanh nhẹn đổ dầu xuống, cho tỏi và ớt vào đảo lên, mùi ớt cay kí©h thí©ɧ vị giác.

Trình Dao Dao cho thịt vào nồi xào lên, thấy màu sắc thay đổi lập tức cho đỗ ướp vào, nói: “Đồ ăn không có dầu không thơm.”

Hàn Nhân níu lưỡi nói: “Mẹ chồng Kim Ny mỗi bữa cơm chỉ bôi một tý dưới đáy nồi, cô thì tốt rồi, đổ cả một muỗng xuống.”

Nói tới vấn đề này, Hàn Nhân hăng hái nói: “Nhà Lâm Võ Hưng mới thú vị, đồ ăn nhà ông ấy không cho một chút dầu nào, cả ngày mùa cũng thế, các nhà khác đều ăn lương thực tinh, chỉ có nhà ông ấy ăn bột ngô trộn kiều mạch. Trình Nặc Nặc nếm vùi đau khổ.”

Động tác xào rau của Trình Dao Dao dừng lại, Hàn Nhân còn tưởng cô nghe được âm thầm vui vẻ, tiếp tục nói: “Các cô không phát hiện gì sao? Bây giờ cô ấy đói đến mức đen đen gầy gầy, tóc khô héo.”

Trương Hiểu Phong cũng nói: “Tôi cũng thấy vậy, dạo này nhìn cô ấy hốc hác hơn nhiều, điều này cũng bình thường. Lúc trước cô ấy hỗ trợ ở nhà ăn đại đội, bây giờ làm việc trong đất, phơi gió phơi nắng, nhất định đen đi.”

Trình Dao Dao đảo đều thịt và đỗ ướp, trong lòng buồn cười. Trình Nặc Nặc không phải do làm việc mới thay đổi, bây giờ cô ta không có linh tuyền thì trở về nguyên dạng thôi.

 

Loading...