Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 409
Cập nhật lúc: 2024-09-01 19:17:38
Lượt xem: 69
Bên trên sườn núi cạnh bờ suối mọc một bụi sim dính đầy hạt sương. Quả sim to bằng hạt đậu nành, hình dạng giống quả mâm xôi màu xanh thẫm, có cái miệng lõm nhỏ. Hoa sim màu hồng, quả sim chín có màu đỏ đậm, chín mọng thì chuyển sang màu đen.
Trình Dao Dao kinh ngạc nói: “Quả này không giống mẹ Đào Kim hái cho em.”
“Đây là sim, mẹ Đào Kim hái là sim núi.” Tạ Tam giải thích, một lát sau hái được một nắm to, hắn dùng nước suối rửa sạch rồi đưa cho Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao lấy một quả cho vào miệng, cắn một cái, quả mọng vỡ tan ở đầu lưỡi, mùi vị chua chua ngọt ngọt. Quả sim hơi chát, mùi hương nồng : « Ngon quá ! Anh lợi hại ghê, có thể tìm được đồ ăn ngon như vậy. »
Tạ Tam không nhịn cười được. Rõ ràng Trình Dao Dao được nuông chiều từ bé, cái gì cũng biết, nhưng một nắm quả dại này lại có thể làm cô vui vẻ.
Hình ảnh nam nữ trẻ tuổi cười nói với nhau vui tai vui mắt, nhưng người chờ trên xe lại không thoải mái như vậy. Nông dân đều vội vào huyện, mấy người tích góp trứng gà muốn đến cung tiêu xã bán lấy tiền, sau đó đi mua các vật phẩm cần thiết. Trì hoãn một lúc như này còn mua cái gì nữa !
Lâm Vương thị uốn éo eo : «Tao nói rồi, đây là đồ chó con nhà địa chủ, là sói không được nuôi dưỡng ! Lái xe được nửa đường thì xuống xe dính lấy nhau, không biết xấu hổ, đúng là đồ lưu manh ! »
Lâm Vương thị hùng hổ nửa ngày nhưng không có ai trả lời bà. Nhà Lâm Quý lạnh nhạt nói : « Bà nói ít hai câu đi ! Bà không muốn vào huyện, nhưng cháu muốn vào huyện ! »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-409.html.]
Lâm Vương thị gân cổ : « Gì cơ ? Nó dám làm tao còn không dám nói sao ?! »
Những người khác cũng tỉnh táo lại, ồn ào nói : «Bà không muốn ngồi xe thì tự mình xuống xe đi ! Đừng làm liên lụy đến chúng tôi ! »
« Đúng đấy, không phải gần đây ở nhà ấp trứng sao, đi ra ngoài chỉ hại người. »
« Bao nhiêu năm không vào huyện, chẳng trách không biết máy kéo xóc nảy, trước kia mọi người đều đi như vậy cả. » Mấy người phụ nữ nông thôn cùng nhau nói gay gắt, ồn ào nói làm mặt Lâm Vương thị tái xanh. Hai người con dâu của Lâm Vương thị, một người im lặng không lên tiếng, một người cười toe toét.
Trình Dao Dao ăn hết sim, cô đang rửa tay trong suối, bỗng nhiên nói: “Mấy người đó đang cãi nhau, em đi nghe một chút!”
« Không được đi. » Tạ Tam nắm tay cô, lấy nước cẩn thận rửa sạch tay cho cô.
Trình Dao Dao muốn đi xem bà lão Lâm Vương thị bị mắng, nói: “Mấy người đó đang cãi nhau với bà Lâm. Bà ấy rất đáng ghét ! »
Tạ Tam nói : « Anh nghe thấy rồi. Bà ấy già rồi không biết tự trọng, em cũng không nên nói bà ấy như vậy. »
« Em ? » Trình Dao Dao trừng mắt: “Bà ấy mắng anh, em nói chuyện giúp anh đó!”