Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 454
Cập nhật lúc: 2024-09-02 00:15:25
Lượt xem: 109
Trình Dao Dao vẫy tay, ông lão chèo thuyền đến gần : «Ông ơi, cua bán thế nào ạ ? »
Ông lão chèo thuyền cười cười, bé trai nói to rõ ràng : «Cua lông hồ Dương Thành hơn ba năm tuổi, 8 mao một cân ! »
«Ô, đắt quá ! » Mạnh Thư trêu bé : « Người khác bán 7 mao một cân ! »
«Cua của chúng ta là cua lông bắt trong hồ Dương Thành chính hiệu. » Giọng nói của bé trai cao ngạo, bé giương cằm lên : «Không cần rửa cua ! »
Ông lão chèo thuyền cỗ nhẹ đầu bé trai, sau đó nhấc một cái sọt cho Trình Dao Dao xem.
Cua bên trong sọt to bằng nửa bàn tay, chúng nó giơ càng lôi kéo chân của nhau, không con nào bò ra được. Mạnh Thư không thấy gì lạ, nói : « Bớt chút đi, chúng tôi mua nhiều ! »
Ông lão chèo thuyền khó xử, lắc đầu : «Mấy con cua này đều hơn ba năm tuổi, con nào cũng nhiều trứng. »
Mạnh Thư có ý muốn giúp hai ông cháu này, nhưng thấy ông lão không chịu bán giá thấp hơn thì bực mình. Trình Dao Dao nói : « Cháu xem chút. »
Bàn tay trắng nõn tiến về phía con cua, một con cua lớn giơ càng kẹp cô. Mạnh Thư hét lên : « Cẩn thận ! »
Bàn tay nhỏ nhắn của Trình Dao Dao chuẩn xác nắm chặt mai cua, con cua lông vung vẩy càng liên tục nhưng không chạm đến cô. Trình Dao Dao mỉm cười đánh giá con cua phun bọt : «Mai cua màu đen, yếm trắng, lông vàng, càng vàng, là cua lông hồ Dương Thành chính gốc. »
Cô lật phần yếm cua ra xem, có rất nhiều gạch vàng : «Là cua cái. »
Mạnh Thư nghe cô nói như người trong nghề, tiến lại gần nhỏ giọng nói : «Đừng để người khác được lợi. »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-454.html.]
« Người ta bán cả cua đực và cua cái, cua đực mùa này không béo lắm, nhưng rất mềm. » Trình Dao Dao cười nói : « Tiền nào của ấy. »
Lúc này Mạnh Thư mới thôi. Dù sao đoàn làm phim phim chi tiền ra, không cần bớt chỗ tiền đấy. Cua lông của ông lão chèo thuyền vừa mập vừa tươi mới, tổng cộng hơn 50 cân.
Mạnh Thư nói : «Mua 20kg cho đoàn làm phim cũng đủ ăn rồi. »
Trình Dao Dao cười, nhỏ giọng nói : « Chỗ còn lại để tôi. »
Mạnh Thư không hiểu, nhưng vẫn theo ý cô. 53kg cua sông và 7,8kg tôm cá, tổng cộng 47 đồng. Ông lão vừa mở hàng đã bán hết sạch cua, ông vui mừng đến nỗi nếp nhăn cũng giãn ra, ông bảo cháu trai cảm ơn Trình Dao Dao.
Bé trai thông minh nói : « Chị xinh đẹp, ngày mai chị đến chỗ em mua cua tiếp, em tặng chị hai cân tôm ! »
Trình Dao Dao lén đưa cho bé mấy khối đường, dùng giọng Tô Châu cười mắng: «Tiểu quỷ ! »
Trình Dao Dao mua thêm 10 cân cua đực ở nhà khác. Ông Lý xách một giỏ tôm cua cá lên xe, sau đó đến chỗ hẹn lấy mỡ lợn, thịt lợn, đậu hũ và rau xanh. Trình Dao Dao và Mạnh Thư đi dọc bên bờ, mua mấy cân củ ấu.
Củ ấu màu đỏ tươi non sau khi chín chuyển sang màu đen, vỏ cứng, luộc lên ăn rất mềm.
Quay về đoàn làm phim, Trình Dao Dao đi thẳng vào phòng bếp bận rộn.
Mấy chục con cua lớn hấp trong nồi bốc hơi nóng, vỏ con nào cũng chuyển sang màu vàng. Trình Dao Dao và Mạnh Thư ngồi bên cạnh, nhân lúc còn nóng ăn mấy con, sau đó rửa tay bắt đầu bóc vỏ cua. Hai người cầm cái que chuyên dùng để bóc vỏ cua, móc gạch cua còn nóng hổi ra, sau đó lấy thịt ở càng cua.
Gạch cua và thịt cua để riêng ra thành hai đống, gạch cua nhiều, thịt cua ít. Công việc vụn vặt, yêu cầu kỹ thuật tay, Mạnh Thư nói dông dài : «Thịt cua để nguội rất tanh, cô muốn làm cái gì ? »