Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 595
Cập nhật lúc: 2024-09-02 20:06:35
Lượt xem: 118
Vệ Cường không chịu nổi nhích lại gần sau lưng Từ Nam Phương, người này không phải người lương thiện.
Tạ Tam đưa tiền cho họ: “Lấy lại tiền đi.”
Từ Nam Phương phải lau mắt mà nhìn: “Đây là tiền xin lỗi, cho anh thì anh cầm đi.”
Tạ Tam nói: “Lấy lại đi.”
Từ Nam Phương không nhịn nổi nữa, Vệ Cường hét lên: “Hiếm khi anh Từ có lòng tốt, đừng có kiểu cho anh mặt mũi nhưng lại không cần!”
Hắn còn chưa nói xong, bỗng nhiên Tạ Tam nắm chặt cổ áo hắn nhấc lên khỏi mặt mất, hắn thở không ra hơi: “Mày, mày, mày…”
Mấy người Từ Nam Phương xông tới: “Thằng chó muốn đánh nhau à?”
Hormone nam tính vừa bị kích thích lập tức nổ, mấy tên này thừa tinh lực ngày nào cũng phải đánh mấy trận mới đỡ. Mọi người xung quanh lập tức chạy ra xem, họ chừa lại một khoảng trống để mấy người này có thể phát huy hết sức.
Chỉ có một thân hình nhỏ nhắn cầm bình nước chạy tới: “Mấy người đang làm gì vậy?”
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Cơ bắp trên cánh tay Tạ Tam nhô lên, hắn xách Vệ Cường như xách một con gà con, mấy người Từ Nam Phương đứng xung quanh hắn, tình hình vô cùng khẩn trương. Trình Dao Dao cũng bị hơi thở hung ác trên người Tạ Tam dọa sợ, cô gọi: “Tạ… Tạ Tam.”
Tạ Tam vứt Vệ Cường xuống, hắn bước về phía Trình Dao Dao bảo vệ cô: “Em tới đây làm gì?”
“Anh đang đánh nhau sao?” Trình Dao Dao khẩn trương nhìn Tạ Tam, thấy hắn không giống bị thương mới thở phào.
Tạ Tam còn chưa trả lời đã nghe thấy Từ Nam Phương kêu lên: “Dao Dao?”
Từ Nam Phương trợn mắt há mồm nhìn Trình Dao Dao, cô và Tạ Tam không coi ai ra gì thân mật với nhau, ngay cả người mù cũng nhìn ra.
Vệ Cường vỗ đầu: “Tôi nhớ ra rồi! Không phải tên này là người hôm nọ ăn cơm cùng Trình Dao Dao sao?”
Hôm đó ánh đèn lờ mờ, cộng thêm hôm nay Tạ Tam ăn mặc khác hẳn nên nhóm Từ Nam Phương không nhận ra hắn. Từ Nam Phương nhìn Tạ Tam từ trên xuống dưới, dưới ánh mặt trời có thể thấy rõ bộ dáng của Tạ Tam, hắn cắn răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-595.html.]
Hắn không thể không thừa nhận Tạ Tam thực sự rất tốt.
Hơn nữa…
Trình Dao Dao hung hăng lao đến chỗ Từ Nam Phương: “Vừa rồi anh muốn làm gì hả?”
Trình Dao Dao giống như con chim nhỏ tức giận đẩy Từ Nam Phương.
Tạ Tam nhanh chân chạy đến ngăn cô lại: “Em Dao Dao, đừng kích động.”
Đôi tay nhỏ nhắn không có chút sức nào đẩy hắn, Từ Nam Phương sửng sốt lùi về sau, mặt đỏ lên: “Tôi, tôi, tôi,…”
Trình Dao Dao bị Tạ Tam kéo lại còn hét lên với hắn: “Anh, anh, anh cái gì? Có phải đám người muốn lấy nhiều ức h.i.ế.p ít, muốn đánh anh ấy đúng không?”
Những người khác vội vàng nói: “Đồng chí Trình Dao Dao, cô phải đúng chứ! Nam Phương chưa động vào một đầu ngón tay nào của anh ta cả!”
Từ Nam Phương vuốt mũi, hắc cực kỳ uất ức. Sao hắn lại đánh Tạ Tam rồi? Tạ Tam xách Vệ Cường như xách con ch.ó con, cần gì Trình Dao Dao che chở chứ.
Vệ Cường nói: “Đồng chí Trình Dao Dao, chúng tôi đều là người văn minh, không tin cô hỏi người… hỏi bạn của cô đi, vừa rồi tôi có ý tốt đền anh ta 30 đồng, anh ta còn muốn đánh tôi! Có phải không mấy anh?”
Trình Dao Dao tức giận giơ chân nhưng bị Tạ Tam đè lại. Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam nhìn hắn: “30 đồng này là tiền cậu tự kiếm được sao? Tuổi không còn nhỏ, làm những chuyện đàn ông nên làm đi.”
Tạ Tam nói xong xoay người kéo Trình Dao Dao rời đi.
Trình Dao Dao dẫn Tạ Tam đến chỗ vòi nước cạnh nhà ăn, cô đổ nước lạnh lên cổ tay hắn, sau đó vụng trộm thêm linh tuyền rửa sạch vết thương.
Cổ tay Tạ Tam vị trầy da nhẹ, m.á.u đã ngừng lại lâu rồi. Lúc trước hắn còn bị thương nặng hơn cái này nhiều, thấy Trình Dao Dao cẩn thận thổi vết thương, lòng hắn mềm nhũn: “Em Dao Dao, anh không sao.”
“Vết thương lớn trầy to như vậy, nhỡ lưu lại sẹo làm sao bây giờ?”Trình Dao Dao cẩn thận băng vết thương lại, sau đó kéo tay áo hắn xuống: “Trước khi vết thương kết vảy không được động vào nước, sẽ đau. Anh nhìn em làm gì?”
Mắt Tạ Tam mỉm cười: “Xinh đẹp, nhìn mãi cũng không đủ.”