Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 596: Bố phản đối cuộc hôn nhân này
Cập nhật lúc: 2024-09-02 20:06:55
Lượt xem: 45
“…Dỗ ngon dỗ ngọt.” Mặt Trình Dao Dao ửng đỏ, cô tức giận nói: “Đám người vừa rồi là nhóm con nhà giàu nổi tiếng ở Thượng Hải, một đám không có việc làm cũng không chịu xuống nông lao động, suốt ngày chỉ biết tìm người đánh nhau, anh đừng để ý đến bọn họ.
Tạ Tam sửa lại tay áo nói: “Bọn họ không đánh lại anh.”
Thấy bộ dáng xem thường của Tạ Tam, Trình Dao Dao nói: “Cách đánh nhau của bọn họ không giống nông thôn. Bọn họ không đánh lại anh, họ sẽ gọi chó săn đến hại anh.”
Tạ Tam suy tư, Trình Dao Dao lại nói: “Không cần lo lắng quá đâu, em biết tên Từ Nam Phương kia, nếu anh ta dám gây chuyện, em sẽ tìm bố anh ta!”
Tạ Tam nhíu mày, hắn giống như không để ý hỏi: “Em và anh ta rất thân quen sao?”
Trình Dao Dao nhớ lại, lúc trước nguyên chủ chạy theo đuôi Thẩm Yến cũng thỉnh thoảng gặp mấy người Từ Nam Phương: “Không thân quen. Bố em biết bố anh ta.”
Lúc này Tạ Tam mới thoải mái. Đúng lúc có sinh viên đến rửa hộp cơm, Trình Dao Dao kéo Tạ Tam đi ra. Hai người đi dạo xung quanh trường, tưởng tượng về cuộc sống đại học của mình.
Sau khi đi dạo trường đại học xong, hai người lại đi đến bến Thượng Hải. Ở niên đại này, hai người yêu nhau nên đến bến Thượng Hải một lần không phải sao? Không biết Tạ Tam lấy được chiếc xe đạp Phượng Hoàng ở đâu, Trình Dao Dao ngồi phía sau nắm chặt eo Tạ Tam. Tạ Tam đẹp trai cao ráo, Trình Dao Dao xinh đẹp thời thượng, hai người như ánh sáng tiến về phía trước.
Xe ô tô của đơn vị bị hỏng, Trình Chinh ngồi trong xe nhàm chán nhìn ra ngoài, ông thấy một thanh niên đẹp trai cao ráo như cây thông, ông âm thầm khen ngợi, một giây sau ông thấy một cô gái xinh đẹp như hoa ngồi phía sau, đây không phải là con gái nhà mình sao?
Đúng lúc bánh xe đi qua một cái hố, hai tay Trình Dao Dao ôm chặt eo Tạ Tam. Tạ Tam giữ tay Trình Dao Dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-596-bo-phan-doi-cuoc-hon-nhan-nay.html.]
“Lưu manh!” Huyết áp của Trình Chinh tăng cao, ông mở cửa xe đuổi theo: “Dừng lại! Hai người dừng lại cho bố!”
Xe đạp lao thẳng xuống dốc cực kỳ thoải mái. Bên tai Trình Dao Dao toàn tiếng gió thổi, bỗng nhiên Tạ Tam phanh xe lại, cô va vào lưng hắn: “Sao vậy?”
Tạ Tam chống chân, quay đầu nói: “Có người gọi tên em.”
Xe xuống đến sườn núi, Trình Dao Dao cười nói: “Làm gì có người nào, anh nghe nhầm à?”
Cô quay đầu nhìn lại, một người đàn ông trung niên thở hổn hển chạy về phía mình, làm gì còn bộ dáng nhã nhặn nào chứ: “Hai người dừng lại cho bố!”
Trình Dao Dao đẩy Tạ Tam: “Đó là bố em! Anh đi nhanh đi!”
Tạ Tam: “…”
Trình Dao Dao dùng sức đẩy hắn: “Hôm đó bố em đánh Thẩm Yến mạnh lắm, anh chạy nhanh đi! Em không sợ bố đâu, anh đừng lo cho em!”
…
Chỗ ngồi gần cửa sổ trong quán cà phê, Tạ Tam và Trình Chinh ngồi đối diện nhau, Trình Dao Dao cúi đầu ngồi giữa hai người. Cô khuấy cà phê trong cốc, bơ trắng và cà phê đen hòa quyện vào nhau tạo thành chất lỏng màu nâu đậm, cốc cà phê dần dần nguội nhưng hai người này vẫn chưa nói chuyện.