Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 747
Cập nhật lúc: 2024-09-05 23:02:27
Lượt xem: 126
Không có ai trả lời, Trình Dao Dao quay lại, hóa ra là Tạ Tam. Giày của hắn sạch sẽ, vừa rồi thì ra hắn chỉ đi lòng vòng bên ngoài để nhường chỗ cho ba người.
Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao mở to, cô hơi lúng túng nhìn Tạ Tam.
Ai ngờ Tạ Tam không nhìn cô mà đi vào cầm muôi múc nước cháo.
Trình Dao Dao lập tức xù lông, cô đè lại hung dữ nói: “Đây là đồ em nấu, anh muốn uống thì tự nấu đi!”
Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam liếc qua cô, hắn để muôi xuống, sau đó quay sang mở nắp vạc. Nước trà trong vạc hết sạch, sáng sớm bà Tạ chưa đun nước trà.
Trình Dao Dao lẩm bẩm, cô nheo mắt nhìn Tạ Tam. Bộ dáng kia làm người ta ngứa tay mà.
Tạ Tam nhìn sang bếp lò, bàn tay to bê bát nước cháo trộn trứng gà lên.
Trình Dao Dao tức giận: “Trả em, không có phần của anh đâu.”
Tạ Tam nói: “Vậy anh uống nước cháo.”
“Không được!” Trình Dao Dao ngây thơ chặn bát nước cháo lại.
Tạ Tam nói: “Vậy anh uống cái này.”
Trình Dao Dao muốn lấy lại nhưng Tạ Tam cao hơn cô, cô với không tới, cô tức giận nhảy nhót: “Em.. Em uống qua rồi.”
Đôi mắt hẹp dài nhìn sâu vào cô, hắn giống như cố ý chọc giận cô uống mấy hớp hết sạch. Không biết do trùng hợp hay gì, môi hắn đặt đúng chỗ cô vừa uống. Nước cháo trộn trứng gà trươn trượt ngon miệng, uống xong cả người nóng bừng, trong miệng còn lưu lại mùi thơm hoa đào nhàn nhạt.
Không biết vì sao, mặt Trình Dao Dao đỏ bừng lên. Cô vội vàng xoay người loay hoay cái nồi, lồng n.g.ự.c Tạ Tam áp sát vào cô.
Trình Dao Dao sợ hãi dựa sát vào bếp lò, cô hoảng hốt nhìn cửa bếp nói: “Không phải anh không muốn nói chuyện với em sao? Sao lại giở trò lưu manh hả? Nếu Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong thấy anh…!!!”
Tạ Tam lấy bánh cao lương sau lưng cô, mặt hắn bình tĩnh nhìn cô giống như đang nói “Em nghĩ nhiều rồi”.
Mặt Trình Dao Dao đỏ ửng, cô thẹn quá hóa giận đạp hắn: “Anh cố ý trêu em!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-747.html.]
Một tay Tạ Tam nắm được cổ chân cô, Trình Dao Dao lập tức đứng một chân, cô trợn tròn mắt: “Anh… Anh thả tay ra, anh c.h.ế.t với em!”
Cô càng hung dữ, Tạ Tam càng kéo nhẹ về sau, hai tay Trình Dao Dao vội vàng vịn vào bếp lò mới miễn cưỡng đứng vững, cô tức giận muốn khóc: “Anh, anh, anh… Thả ra!”
Lúc Trình Dao Dao tức giận rất đẹp, gương mặt trắng nõn ửng đỏ, ánh mắt như say, cô nghĩ vẻ mặt của mình rất hung dữ nhưng cô không biết cô càng làm thế, Tạ Tam càng muốn bắt nạt cô.
Tạ Tam nói: “Còn đạp người nữa không?”
Trình Dao Dao tức muốn chết, cô moi hết ruột gan ra: “Ai đạp anh, bớt dát vàng lên mặt mình đi!”
Tạ Tam híp mắt làm lưng Trình Dao Dao lạnh buốt, cô nghe giọng nói nhàn nhạt lộ ra sự bất đắc dĩ và vui vẻ: “Không phải không để ý đến anh sao? Vậy mà còn làm nũng.”
“Ai làm nũng với anh!” Trình Dao Dao đỏ mặt, cô nhảy tưng tưng bằng một chân.
Tạ Tam nói: “Vậy em muốn làm gì?”
“Em muốn anh cách xa em ra!” Trình Dao Dao nhìn sang một bên. Cô cũng không biết mình muốn làm gì, dù sao cô thấy thái độ lạnh nhạt của Tạ Tam thì rất khó chịu.
Trong sân vang lên tiếng cười của Hàn Nhân: “Dao Dao, cô chưa nấu xong sao?”
“Đến đây, đến đây!” Trình Dao Dao vội nói.
Tạ Tam thả chân cô ra, chân Trình Dao Dao rơi xuống đất không đứng vững, cô lảo đảo ngã vào trong n.g.ự.c hắn.
Lồng n.g.ự.c rắn chắc ấm áp rung động. Trình Dao Dao khóc không ra nước mắt, vừa mới nói muốn cách xa hắn mà bây giờ đã ôm ấp yêu thương rồi. Nhìn hắn đắc ý kìa!
Đến lúc ăn sáng, Trình Dao Dao không ăn nổi. Tạ Tam tốt rồi, hắn cầm hai cái bánh ngô rồi ra ngoài luôn, Trình Dao Dao phải ở lại chịu đựng nụ cười xấu xa của Hàn Nhân, ngay cả Trương Hiểu Phong cũng bật cười: “Tôi thấy hai người mau kết hôn đi, ăn sáng cũng dính nhau!”
Tư tưởng của thanh niên trí thức thế hệ này rất thoải mái, bọn họ xem nhiều phim Liên Xô, trải qua rất nhiều chuyện, lên núi xuống nông thôn, họ có rất nhiều sự tưởng tượng đẹp đẽ về tình yêu nên họ không có tư tưởng phong kiến trong chuyện nam nữ. Trừ chuyện Trình Nặc Nặc và Thẩm Yến quan hệ trong rừng cây nhỏ mọi người đều biết, bình thường người khác yêu đương cũng không bị người ta chỉ trích.
Trình Dao Dao đang tức giận, cô bĩu môi nói: “tôi không kết hôn đâu, tôi ghét anh ấy nhất!”
Hàn Nhân nói: “Cô đừng ở trong phúc mà biết hưởng, cô dựa vào việc người ta thích cô mà muốn làm gì thì làm.”
Trương Hiểu Phong cũng nói: “Qua quan sát và tiếp xúc lâu dài, tôi thấy Tạ Tam là một thanh niên ưu tú chính trực, việc đáng ngưỡng mộ nhất là anh ấy rất yêu cô, trân trọng cô. Hôn nhân của hai người sẽ rất hạnh phúc.”