Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 746: Nước cháo trộn trứng gà
Cập nhật lúc: 2024-09-05 23:01:12
Lượt xem: 119
Một đêm không xảy ra chuyện gì. Thời tiết ngày hôm sau rất tốt, ánh nắng chiếu vào bàn đọc sách, hoa đào cắm trong bình sứ trắng nở rộ.
Trình Dao Dao bị đánh thức từ sớm, Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân đều có thói quen dậy sớm, Trình Dao Dao đành dậy theo hai người, Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong mặc quần áo tử tế rồi cầm bàn chải khăn mặt đi ra ngoài rửa mặt, họ bảo Trình Dao Dao ra xem Tạ Tam đi chưa.
Lúc Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong ở qua đêm, Tạ Tam sẽ tự giác tránh đi. Buổi sáng cũng thế, Tạ Tam sẽ ra ngoài từ sớm để tránh chạm mặt làm hai cô ngại.
Trình Dao Dao cười nhạo sao Tạ Tam thẹn thùng như thế. Tạ Tam uốn nắn: Cái này gọi là tránh hiềm nghi. Trình Dao Dao kinh ngạc nói: Vậy sao anh không tránh hiềm nghi với em? Tạ Tam không nói gì nhưng đôi mắt lại hiện ra ý cười, còn có chút lưu manh.
Trình Dao Dao lén mở cửa ra nhìn quanh sân.
Tạ Tam mặc áo ba lỗ đánh răng trong sân, lưng và xương bả vai rắn chắc nhấp nhô theo động tác. Tay trái cầm cốc đánh răng, ngón trỏ hơi nâng lên, không quấn vải.
Trình Dao Dao nhăn mũi. Bỗng nhiên Tạ Tam ngẩng đầu lên, Trình Dao Dao lập tức rụt người lại, trái tim đập thình thịch. Không đúng, sao cô phải sợ Tạ Tam?
Hàn Nhân hỏi: “Sao vậy? Tạ Tam đi chưa?”
Trình Dao Dao nói: “Anh ấy chưa đi.”
Hàn Nhân ngạc nhiên: “Hôm nay anh ấy dậy muộn vậy. Trước kia trời chưa sáng đã đi ra ngoài rồi.”
Bởi vì hôm nay Tạ Tam được nghỉ, hắn nói làm việc xong sẽ đi chơi với cô. Nhưng bây giờ bọn họ đang cãi nhau… Trình Dao Dao lại nhìn ra cửa, Tạ Tam mặc áo khoác thay giày quân đội rồi mở cửa cổng đi ra ngoài.
Lúc Tạ Tam đóng cửa, bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn thẳng lại. Trình Dao Dao bị hắn nhìn lập tức luống cuống, cô không biết nên cười với hắn hay trừng hắn, gương mặt nhỏ vừa buồn cười vừa đáng thương.
Tạ Tam cúi đầu nhìn chân mình. Cường Cường đang muốn chui qua chân hắn chuồn đi, Tạ Tam dịch chân chặn mèo mập lại, hắn ném một miếng thịt gà khô vào trong sân, Cường Cường lập tức vui vẻ chạy theo, Tạ Tam nhân cơ hội đóng cửa lại.
Lòng Trình Dao Dao hơi mất mác: “Anh ấy đi rồi.”
Lúc này ba người mới đi ra ngoài sân rửa mặt. Trình Dao Dao đi vào phòng bếp. Trong nồi có cháo trắng, không biết bà Tạ đi đâu.
Rau xanh và cây hương thung trong vườn được tưới nước hết rồi, nền sân cũng được quét sạch, dưới ánh mặt trời, nước dần dần bốc hơi, nền đá lát gạch xanh sáng lấp lánh. Trình Dao Dao mang rổ đi nhặt trứng gà.
Hiện tại nhà họ Tạ có một con gà trống, 13 con gà mái, 12 con gà con, tất cả đều do Trình Dao Dao chăm sóc. Trong lồng gà phải dọn rơm rạ và phân gà mỗi ngày, sau đó thêm nước và thức ăn cho gà. Nhưng sáng nào Tạ Tam cũng dậy sớm làm giúp cô, Trình Dao Dao chỉ cần phụ trách nhặt trứng.
Hôm nay lồng gà cũng được dọn dẹp sạch sẽ, thức ăn trong chậu đầy ụ, đàn gà mái đang cúi đầu ăn thức ăn, gà trống thì đứng trên cọc gỗ ngẩng đầu ưỡn ngực, lông vũ trên người mượt mà sáng lấp lánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-746-nuoc-chao-tron-trung-ga.html.]
Trình Dao Dao mở hàng rào gỗ đi vào, cô tranh thủ thời gian đóng cửa tránh Cường Cường chạy theo phá hỏng. Mấy quả trứng nằm im trong đống rơm khô. Vỏ trắng mịn màng, kích cỡ cũng to hơn trứng bình thường, cầm trong tay vẫn ấm áp. Đàn gà được nuôi bằng linh tuyền và côn trùng, một ngày có thể đẻ hai quả trứng, tỷ lệ hai lòng đỏ cũng cao. Bà Tạ thường nhặt trứng có hai lòng đỏ ra làm trứng gà mặn, trứng gà mặn ăn rất ngon.
Trình Dao Dao nhặt từng quả để vào trong rổ nhỏ, cô nhặt được tổng cộng 18 quả, tâm tình cực kỳ vui vẻ. Trứng gà trong rổ của cô càng ngày càng nhiều, Tạ Tam lại làm thêm một cái rổ to hơn cho cô.
Hàn Nhân hâm mộ muốn chết: “Nếu tôi có sân của riêng mình thì tốt rồi. Tôi cũng nuôi mấy con gà đẻ trứng mỗi ngày, tôi có thể tiết kiệm rất nhiều tiền!”
Trình Dao Dao sờ mấy quả trứng gà, cô cười nói với Hàn Nhân: “Tôi làm đồ ăn ngon cho hai người.”
Trong nồi nấu cháo trắng.
Trình Dao Dao lấy mấy cái bát đặt lên bàn, sau đó đập trứng gà cho vào từng bát một. Cô lấy bình sữa bột ra rồi cho thêm một ít sữa bột và đường trắng vào.
Hàn Nhân hỏi: “Cô muốn làm canh trứng hấp à?”
Trình Dao Dao cười nói: “Không phải, hai người nhìn đi!”
Trình Dao Dao cầm muôi sắt múc nước cháo đang sôi đổ vào bát trứng gà. Sau đó quấy đều dần dần tạo thành bông trứng, cô lại dùng thìa quấy nhẹ mấy lần nữa, nước gạo chuyển dần sang màu vàng nhạt.
Hàn Nhân ngạc nhiên hỏi: “Cái này ăn được sao?”
“Sao không ăn được? Nước cháo trộn trứng gà phải ăn lúc còn nóng.” Trình Dao Dao đề cử nhiệt liệt với Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong: “Món này phải dùng trứng gà mới làm mới ngon, hai người mau ăn thử đi.”
Hàn Nhân bê bát uống một hớp, mắt cô sáng lên: “Trơn bóng, vừa thơm vừa ngọt, ngon quá!”
Advertisement
Trình Dao Dao đắc ý nói: “Nước cháo trộn trứng gà rất bổ. Hai người uống nhiều vào, có thể bồi bổ.”
Uống hết bát nước cháo trộn trứng gà, cả người đều ấm áp, trong bụng cũng dễ chịu hơn. Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân khen không dứt miệng.
Trình Dao Dao nói: “Hai mang ra sân uống đi, tôi vớt cháo ra đã.”
Trình Dao Dao cầm lọc lưới vớt cháo. Cô vớt ra đổ vào chõ nấu thành cơm. Nước cháo còn thừa nổi bọt trắng, cô đổ vào trong vạc gốm, có thể chan canh hoặc nấu canh.
Tiếng bước chân vang lên từ phía sau, Trình Dao Dao nói: “Tôi có thể làm một mình mà, hai người ra ngoài đi.”