Trang nhật ký cuối cùng - Chương 3.1
Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:27:00
Lượt xem: 9
Buổi trưa hôm đó tại ngã tư đường phố Nam Hạng, cô đã gặp Thời Dao, sau đó họ đã trở thành bạn tốt của nhau.
Thời Dao thường xuyên xuất hiện tại cửa lớp của họ đợi Chu Thính Uyển tan học.
Thời Dao đưa Chu Thính Uyển đi chơi, có rất nhiều chỗ khiến Chu Thính Uyển cảm thấy rất tự ti. Lần đầu tiên tới công viên giải trí, cô không có tiền, Thời Dao đã hào phóng chi trả toàn bộ.
Lúc đó Chu Thính Uyển cảm động đến rơi nước mắt, bởi vì ngoài mẹ thì không còn ai bằng lòng chi tiền cho cô.
Thời Dao nhìn cô khóc đến ngốc thì bật cười: “Có chút này thì có là gì chứ? Uyển Uyển ngốc.”
Khoảng thời gian đó, Thời Dao đã cho Chu Thính Uyển rất nhiều cái “lần đầu tiên”.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Lần đầu tiên đi du lịch, lần đầu tiên trang điểm, lần đầu tiên có chiếc điện thoại thuộc về bản thân cô, thực sự rất rất đắt.
Ban đầu cô không chịu nhận, nhưng Thời Dao đã uy h.i.ế.p Chu Thính Uyển, cô nói: “Nếu cậu không nhận thì chúng ta không làm bạn nữa, hơn nữa, không có điện thoại làm sao được? Không có điện thoại thì mình liên lạc với cậu kiểu gì?”
Chu Thính Uyển nghĩ rằng Thời Dao nói thật, khi đó gia đình cô đang gặp khó khăn, một tuần cô cũng không có nhiều tiền tiêu vặt, sau vài tháng chắt chiu, cuối cùng cô cũng gom đủ 1000 tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trang-nhat-ky-cuoi-cung/chuong-3-1.html.]
Lúc cô mua cho Thời Dao một chiếc khóa bình an, Thời Dao rất vui vẻ, vì từ trước đến nay không có ai tặng cô một món đồ nhỏ xinh như vậy.
Chiếc khóa trông rất tinh xảo, mang đậm hơi thở của văn hóa cổ truyền Trung Quốc.
Mà những người khác, ngoài tặng túi thì toàn là tặng trang sức, búp bê,... đều là những món quà được chọn một cách hời hợt, không có ý nghĩa.
Chỉ có Chu Thính Uyển là khác.
“Dao Dao, cậu thực sự rất tốt. Mẹ mình từng nói, người lương thiện sẽ luôn được bồ tát phù hộ, mình tin rằng bồ tát cũng sẽ bảo vệ người bạn tốt nhất của mình.” Chu Thính Uyển vừa đeo khóa bình an cho Thời Dao vừa nói.
Chiếc khóa bình an được làm bằng bạc, khi đeo lên cổ Thời Dao, người vốn tinh tế và xinh đẹp càng làm cho nó thêm phần thanh nhã và bí ẩn.
Đeo khóa bình an xong, Thời Dao vui vẻ như một cô nhóc, cứ đứng soi trước gương: “Cậu vẫn tin những cái này sao? Nhưng chiếc khóa bình an này rất vừa vặn, thực sự rất đẹp.”
“Trời cao có mắt sẽ bảo hộ vạn vật, mình tin thần linh, cũng tin cậu.” Chu Thính Uyển nói một cách rất chân thành.
Khi Chu Thính Uyển nhắc đến Thời Dao với mẹ, mắt cô luôn ánh lên sự dịu dàng: “Mẹ ơi, con gặp được một người rất tốt, cô ấy là bạn thân nhất của con, đối xử với con rất tốt, con rất thích cô ấy.”
“Vậy con bé chắc chắn là một người rất tốt, nên Uyển Uyển nhà ta mới thích như vậy.”