Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRĂNG VỪA NHÔ LÊN - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-05-23 18:46:43
Lượt xem: 840

15

Nửa đêm, tôi không thể nào ngủ được, mở điện thoại xem, đã hơn 1 giờ sáng.

Tôi ngồi dậy mở cửa ban công định hóng gió, vừa dựa vào lan can thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc dưới lầu.

Là Cố Đình.

Anh tựa vào xe hút thuốc, mang theo vẻ lạnh lùng, chắc vừa từ nước ngoài trở về, có lẽ dự án đã hoàn thành sớm.

Tia lửa từ điếu thuốc trong đêm tối rất rõ ràng, tôi vẫy tay về phía anh, anh nhìn thấy rồi dập tắt điếu thuốc, nhìn về phía tôi.

Giọng trầm ấm hỏi tôi: "Chưa ngủ à?"

Ánh mắt nhìn tôi không có cảm xúc gì, dường như trong cái nhìn lạnh lùng lại có chút ấm áp.

Tôi nhìn vào đôi mắt anh, người đàn ông này tôi thật sự rất thích, nhưng anh không thích tôi, thời gian của tôi và anh lệch nhau rất nhiều, không thể nhìn thấy anh ở tuổi 17-18 rực rỡ thế nào.

Anh khiến tuổi thanh xuân của tôi rực rỡ, nhưng tôi lại không thể làm điều đó cho anh.

Tôi mỉm cười: "Sắp ngủ rồi, anh Cố Đình cũng ngủ sớm đi."

Tôi vẫy tay, rồi quay trở vào phòng, Cố Đình gọi tôi lại: "Quà sinh nhật tặng em, Tiểu Tinh có thích không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trang-vua-nho-len/chuong-15.html.]

Bước chân tôi dừng lại, giọng nghe rất vui vẻ: "Đặc biệt thích, cảm ơn anh Cố Đình."

"Rầm!"

Khoảnh khắc cánh cửa ban công đóng lại, tôi đưa ra một quyết định, Cố Đình xuất sắc như vậy tôi không xứng với anh sao?

Chết tiệt, tôi Lâm Tinh xinh đẹp thế này, dám yêu dám buông, tôi không xứng với anh ư? Tôi xứng với anh tám ngàn dặm!

Quả thật, tôi phải tránh xa đàn ông, đau lòng vì đàn ông sẽ xui xẻo cả đời!

Vậy nên tôi đã đi du học đại học ở nước ngoài, đất nước mà từ nhỏ tôi luôn muốn đến thăm, cùng với những người bạn thân thiết từ thuở nhỏ.

Trong suốt thời gian đại học, tôi và họ cùng khởi nghiệp, chúng tôi đã vắt óc suy nghĩ và mở một công ty đòi nợ tên là Linh Lan Hoa.

Hai năm đầu đại học, tôi thường về nước vào các kỳ nghỉ, hiếm khi gặp lại Cố Đình, chỉ có dịp ăn Tết mới thấy anh vài lần.

Tôi cảm nhận được ánh mắt anh vô tình hay cố ý nhìn tôi, nhưng anh dường như ngày càng trầm lặng.

Sau đó, công ty của chúng tôi đi vào ổn định, bận rộn hơn rất nhiều, Tết là thời điểm công ty nhận được nhiều ủy thác nhất.

Vì vậy, sau này tôi bận đến nỗi ít khi về nhà vào dịp Tết, một năm sau khi tốt nghiệp đại học, tôi và những người bạn đã đưa công ty nổi tiếng, chúng tôi mở rộng từ nước ngoài về nước.

Thật trùng hợp, đơn hàng đầu tiên khi trở về nước là của Cố Đình, số tiền rất lớn, phần thưởng rất hậu hĩnh.

 

Loading...