Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 858
Cập nhật lúc: 2024-10-04 15:16:34
Lượt xem: 24
Quả nhiên là đứa con hoang của người phụ nữ bên ngoài, giờ phút này cũng không biết đứng ra nói đỡ cho hắn ta, nương nói đúng, tên Thẩm Thủ Nghĩa này chính là con bạch nhãn lang không biết báo ơn!
"Lão gia, không ổn rồi, không ổn rồi!" Đúng lúc này, một người hầu vội vàng chạy vào bẩm báo, trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong phòng.
"Có gì mà gấp gáp như vậy?" Nhìn thấy dáng vẻ này của người hầu, vẻ mặt của tất cả các quan viên đều không vui cau mày.
"Lão... lão gia, ôn dịch, ôn dịch lại xuất hiện rồi!"
Người hầu kia quá mức sợ hãi, vội vàng nói: "Bệnh dịch bắt đầu xuất hiện ở những nơi khác trong huyện Nam Tĩnh rồi!"
"Cái gì!"
Nghe vậy, sắc mặt của tất cả các quan viên đều lập tức thay đổi, niềm vui vừa được dâng lên vì giải quyết được vấn đề lương thực lập tức biến mất không còn lại gì.
"Chẳng phải nói tình hình ôn dịch đã ổn định rồi sao? Sao lại xuất hiện nữa rồi?"
Bây giờ mọi người đã không còn lòng dạ quan tâm đến chuyện của Thẩm Thủ Lễ nữa, tất cả đều đang hốt hoảng nhìn gia đình kia: "Đã được xác nhận rồi chứ? Chuyện này không thể nói đùa!"
"Hoàn toàn chính xác ạ! Tiểu nhân không dám nói dối!"
Bị nhiều quan viên trợn trừng mắt nhìn như vậy khiến gia đình kia bị dọa cho rụt cổ lại nhưng sau đó hắn gật đầu một cách rất chắc chắn: "Nha dịch từ huyện Nam Tĩnh đến vẫn còn đang đợi ở bên ngoài ạ."
"Từ huyện Nam Tĩnh?" Nghe vậy, sắc mặt các quan viên đều không khỏi thay đổi, tất cả trở nên do dự không biết có nên cho người này vào gặp không.
"Các đại nhân hãy yên tâm, Quý quản gia đã đưa hắn đi tắm trừ độc rồi, phủ y cũng chẩn đoán tình trạng sức khỏe của nha dịch này đều cực kỳ bình thường." Gia đình này vô cùng nhanh nhạy, hắn lập tức hiểu được suy nghĩ của mấy người này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-858.html.]
"Ừ, nếu đã như vậy thì cho hắn vào đây!" Nghe vậy mọi người mới yên tâm, Quý tri phủ cũng cho phép gọi nha dịch này vào.
"Tham kiến đại nhân."
Nha dịch này vừa bước vào đã vội quỳ xuống, hắn hớt hải nói: "Tri phủ đại nhân, tình hình huyện Nam Tĩnh bên kia vô cùng nguy hiểm, đại nhân nhà tiểu nhân đặc biệt phái tiểu nhân đến cầu viện."
"Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Chẳng phải nói ôn dịch đã được loại trừ rồi sao?"
Quý tri phủ hỏi điều mà các quan viên quan tâm nhất.
"Vâng, Sơn Ngưỡng bên kia đúng là không có vấn đề gì nhưng bệnh nhân mới xuất hiện này vừa mới từ trên núi xuống."
Nha dịch này giải thích cặn kẽ từ đầu đến cuối: "Lúc cơn lũ kéo đến họ đã lên núi lánh nạn, bởi vì uống nước không sạch và liên tục có người bị bệnh, lúc đó bọn họ cũng không biết đó là ôn dịch, nghe nói xã Sơn Ngưỡng bị cách ly, bọn họ bị dọa sợ mà không dám ra ngoài, mãi đến khi tất cả mọi người bị nhiễm bệnh đều c.h.ế.t cả rồi thì những người còn lại cũng không chịu được nữa mới chạy từ trên núi xuống."
Nghe đến đây, mọi người đã hiểu được đại khái. Trên núi không có nước và thức ăn, những thôn dân kia đều trốn ở một góc vắng vẻ nào đó, không được cứu viện kịp thời, cộng thêm thức ăn không đủ nên tất nhiên sẽ lựa chọn ăn những xác c.h.ế.t động vật vào đó và uống nước bẩn.
Những thôn dân này không phải không sợ ôn dịch, chỉ vì họ nhận biết chưa đủ, chỉ nghĩ rằng bình thường họ cũng ăn động vật c.h.ế.t mà không ngờ lần này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế.
"Ngươi nói rõ tình hình cụ thể bên kia cho chúng ta nghe!" Quý tri phủ im lặng một hồi, sau đó nói với nha dịch này: "Nói cho kỹ càng!"
"Vâng."
Thấy thái độ của tri phủ đại nhân ôn hòa hơn, nha dịch này mới bớt căng thẳng, hắn nuốt nước miếng, nhanh chóng nói: "Tình hình bên kia thật sự không tốt, những thôn dân kia đều đợi đến khi trại tị nạn của nạn dân được xây dựng xong mới xuất hiện, hơn nữa họ sống ở thôn làng khác nên ngay từ đầu mọi người đều không phòng bị, khi họ bước đến thì hầu như toàn bộ nạn dân trong trại tị nạn đều đã tiếp xúc hết."
Nghe đến đây mọi người đều mở trừng hai mắt, nhao nhao hít vào một hơi khí lạnh.