Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 859
Cập nhật lúc: 2024-10-04 15:17:20
Lượt xem: 44
"Tổng... Tổng cộng có bao nhiêu nạn dân trong trại tị nạn đã tiếp xúc? Bên kia đã bố trí thế nào rồi?" Hít một hơi thật sâu, Quý tri phủ bắt buộc mình phải bình tĩnh và hỏi tiếp.
"Có khoảng hơn mười nạn dân đã tiếp xúc, bây giờ có khoảng một ngàn người rồi."
Nha dịch này vừa nói xong, vẻ sợ hãi trên mặt hắn càng sâu hơn: "Nghe nói trong trại tị nạn các nạn dân đó đang dần dần ngã bệnh, triệu chứng không khác gì người bị bệnh ở xã Sơn Ngưỡng bên kia."
"Lần này đúng là tiêu rồi"
Nghe vậy sắc mặt nhóm quan viên đều tái nhợt và sững sờ: "Rõ ràng đã làm nhiều biện pháp phòng ngừa như vậy rồi, tình hình Lý đại phu bên kia cũng bắt đầu có hiệu quả, bây giờ đột nhiên lại xảy ra chuyện thế này!"
Sắc mặt các quan viên khác cực kỳ khó coi, ban đầu họ còn cho rằng tình hình ôn dịch sẽ không phát triển nữa nên dần dần được buông lỏng nhưng không ngờ lần này lại bộc phát mà tình hình có vẻ còn nghiêm trọng hơn.
Hơn một ngàn bách tính! Tuyệt đối không thể nói bỏ là bỏ.
"Cho nên các nạn dân trong trại tị nạn đó đều bị cô lập?"
Nha dịch này nuốt nước miếng: "Tri huyện huyện Nam Tĩnh đã phái người đến trấn áp nhưng không đủ người nên mới phải tiểu nhân đến xin tri phủ đại nhân giúp đỡ, hy vọng đại nhân có thể phải người đến trợ giúp."
"Trần Thiên Hộ, ngươi lập tức dẫn tất cả binh lính tiến về huyện Nam Tĩnh hỗ trợ."
Lúc này vệ chỉ huy sứ của Chương Châu mới mở miệng: "Hơn một ngàn bách tính, con số này quá nhiều, để phòng ngừa ngoài ý muốn, khi cần thiết các ngươi có thể dùng biện pháp cực đoan.”
Biện pháp cực đoan là gì? Tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ nhưng không ai lên tiếng phản đối. Với tình hình hiện tại cũng chỉ có thể dùng biện pháp cực đoan, nếu không căn bản sẽ không trấn áp được, hơn nữa còn có thể làm cho tình hình càng hỏng bét hơn.
"Vâng, mạt tướng lĩnh mệnh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-859.html.]
Nghe thấy phải đi đến nơi xuất hiện ôn dịch, tuy trong lòng Trần Thiên Hộ không muốn đi nhưng hắn cũng chỉ có thể cúi đầu nhận lệnh.
"Đa tạ chỉ huy sứ đại nhân." Nha dịch này cảm kích nói.
"Được rồi, các ngươi đến đó trước, khống chế tình hình hiện tại, chúng ta sẽ mau chóng tìm cách đối phó."
Quý tri phủ cũng nói một câu rồi phát tay cho hai người họ mau chóng tiến đến huyện Nam Tĩnh. Sau đó ông ta nhìn về phía Thẩm Thủ Nghĩa nói: "Trung Nghĩa bá, Lý đại phu của y quán Thần Nông vẫn đang nghiên cứu chế tạo thuốc ngăn ngừa được ôn dịch, không biết tình hiện nay thế nào rồi, Trung Nghĩa bá có biết không?"
"Đúng vậy. Trung Nghĩa bá, không biết tình hình Lý đại phu bên kia thế nào rồi?"
Bây giờ đã qua nửa tháng rồi, Lý Ngôn Sanh vẫn trên tuyến đầu ôn dịch, thường xuyên tiếp xúc với người bệnh nhưng chưa bị nhiễm bệnh, từ đây có thể thấy có lẽ Lý Ngôn Sanh đã nghiên cứu ra thuốc ngăn ngừa ôn dịch rồi mới đúng.
Vừa nghĩ đến đây, chúng quan viên đều đồng loạt nhìn về phía Thẩm Thủ Nghĩa, trên mặt đều đầy vẻ mong chờ.
"Tình hình cụ thể thế nào ta cũng không rõ ràng, tình hình của Lý đại phu bên kia đều do tiểu nữ nhi nhà ta phụ trách.” Nghe vậy Thẩm Thủ Nghĩa cũng ngẩn người nhưng sau cùng vẫn nói thật.
"Hóa ra là ngũ tiểu thư. Vậy không biết bây giờ ngũ tiểu thư đang ở đâu?"
Trước khi Lý Ngôn Sanh không chữa khỏi ôn dịch hắn sẽ không thể rời khỏi xã Sơn Ngưỡng, những người làm quan này đều tiếc mạng mình, làm sao chịu tự mình đi tìm hiểu, hơn nữa họ có đi thì cũng không được bước ra.
"Thật ra sở dĩ ta biết được chuyện dong riềng đến ngày thu hoạch là do tiểu nữ nhi của ta đang chỉ đạo mọi người thu hoạch ruộng dong riềng thí nghiệm bên kia."
Thẩm Thủ Nghĩa nhìn về phía mọi người giải thích: "Những địa phương khác đều bị hồng thủy ảnh hưởng nặng nề, tiểu nữ nhi đã dẫn người Thẩm gia đi xem xét tình hình thực tế, chờ đến khi xác nhận đã đến lúc thu hoạch mới bảo ta đến thông báo Quý đại nhân.”
"Ồ! Không ngờ Thẩm ngũ tiểu thư lại biết rõ về dong riềng như thế, quả thực hổ phụ không sinh khuyển tử, quả nhiên thông tuệ hơn người."