Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 537
Cập nhật lúc: 2024-11-02 22:15:38
Lượt xem: 1
Thằng nhóc khốn khiếp này chắc chắn đã điều tra ra được người đó là cô!
“Diệp Kiều Kiều! Chị đừng ngắt lời em! Em đã truy tìm ra máy chủ ở nước ngoài, chính là người của chị làm, qua điều tra, họ nói là do chị đăng bài!” Lục Bắc Trì bước đến trước mặt cô, trầm giọng nói.
Giọng điệu vô cùng chắc chắn!
Đôi mắt sáng suốt gắt gao, nhìn chằm chằm vào hai mắt cô!
“Rốt cuộc sao chị biết được động đất sẽ xảy ra? Trước cả mười phút! Ngay cả kỹ thuật tiên tiến nhất trên thế giới cũng không thể tiên đoán trước động đất!” Lục Bắc Trì nói tiếp.
“Chị cũng nghe trên mạng có người nói như vậy!” Ngàn tính vạn tính, nhưng cô không ngờ rằng lại bị thằng nhóc thối Lục Bắc Trì này nắm thóp, trong lúc nhất thời Diệp Kiều không biết phải giải thích với cậu ta như thế nào.
“Chị nói bậy! Diệp Kiều, chị là một doanh nhân nổi tiếng, chị biết cái giá phải trả và tác hại của việc tung tin đồn thất thiệt là gì! Sao chị có thể tùy tiện nghe người khác nói một câu liền đăng bài khắp nơi trên mạng chứ? Còn bắt em chạy với giọng điệu và mệnh lệnh chắc chắn như vậy! Nếu chị chỉ nghe người khác nói như thế, chị sẽ khẳng định như vậy sao?! Chị cũng không phải một đứa trẻ ba tuổi!” Lục Bắc Trì phản bác nói.
“Trước đó chị liên tục gọi điện cho em, có phải bởi vì chuyện này không?”
Cậu ta thực sự càng nghĩ càng cảm thấy thần kỳ và khó hiểu, tại sao cô lại biết sẽ xảy ra động đấy!
Diệp Kiều lặng lẽ nắm chặt tay, “Lục Bắc Trì! Lá gan của cậu lớn rồi phải không?! Sao dám nói chuyện với chị dâu này như thế?! Dám chất vấn tôi! Trên đời này có rất nhiều chuyện mà cậu không biết! Cậu nghĩ rằng chỉ có phương tiện khoa học mới có thể đoán trước được động đất sao? Tôi là bà đồng, cậu quên rồi sao?”
Lúc này Lục Bắc Trì mới nhớ ra lời dự đoán của cô về chức vô địch NBA năm đó, thật sự quán quân năm nào cô cũng có thể đoán trúng! Năm đó cậu ta và đám người Trình Đại Phi thua cô rất nhiều tiền, bọn họ chỉ nghĩ rằng cô đoán bừa.
“Bà đồng cái b**p! Ông đây không hề mê tín! Chị dâu, rốt cuộc sao chị biết được?!” Lục Bắc Trì không theo dự đoán của cô, không buông tha hỏi tiếp.
Lúc này, Diệp Kiều đột nhiên nhìn thấy Lục Bắc Kiêu bước vào sân từ cổng lớn, trái tim cô thực sự nhảy đến tận cuống họng!
Sao anh lại đột nhiên quay về?! Lục Bắc Trì nói anh nghe được bao nhiêu chuyện?!
Chẳng lẽ bí mật của cô thật sự bị lộ rồi sao?!
“Đại ca đến! Đại ca! Những lời em nói vừa rồi anh có nghe thấy không?! Không nghe thấy cũng được, để em nói ngắn gọn…”
Lục Bắc Trì tiến đến, kích động nói với đại ca của cậu ta, nhưng chưa kịp nói xong, đại ca đã nắm c.h.ặ.t t.a.y chị dâu và kéo cô ra khỏi sân.
“Anh Kiêu! Anh đừng nghe thằng nhóc khốn khiếp Trì Tử kia nói hươu nói vượn!” Diệp Kiều hoảng hốt. Anh đã mở cửa xe ra, ý bảo cô bước vào.
Nhìn vẻ mặt vô cảm của anh, Diệp Kiều càng hoảng hốt, chẳng lẽ những lời mà Lục Bắc Trì vừa nói, anh đều nghe thấy?!
“Lên xe rồi nói!” Khuôn mặt người đàn ông lạnh lùng, trầm giọng nói.
Cô vẫn bước lên xe, Lục Bắc Kiêu cũng nhanh chóng lên xe, sau khi khởi động xe, anh liền lái vòng vòng trong sân.
“Những lời của Trì Tử, anh đều nghe thấy! Anh hy vọng em nói sự thật cho anh biết! Rốt cuộc sao em biết được?” Chiếc xe trùng hợp dừng lại bên cạnh tòa nhà phụ, nơi này, hiện tại là địa bàn của Lục Tiểu Cổn và bạn bè của cậu bé!
Cũng là nơi Diệp Kiều gặp Lục Bắc Kiêu vào cái ngày cô trọng sinh.
Chết cũng không thể nói ra!
Diệp Kiều đẩy cửa xe ra và bước xuống, cố gắng nghĩ cách xoa dịu mọi chuyện!
Lục Bắc Kiêu cũng bước xuống xe, ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng của cô.
Có chuyện gì mà cô không thể nói cho anh biết?
Đây là một ngày của tháng 5, thời tiết không lạnh không nóng, ánh mặt trời ấm áp. Diệp Kiều không để ý đến anh, bước về phía nhà phụ rồi nhanh chóng đi vào hành lang.
Lục Bắc Kiêu đứng ở dưới lầu, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cũ này và nhớ đến cảnh tượng năm đó…
Anh đột nhiên quay lại, bộ dáng trầm ngâm, hình như đã biết chuyện gì rồi.
DTV
Bởi vì lời Lục Bắc Kiêu nói làm anh hoài nghi hay hay anh đã biết được bao nhiêu rồi.
Diệp Kiều đứng trên lầu ba, chính là căn phòng mà lúc cô trước khi trùng sinh đến để trộm chìa khóa và bị say nắng, trong lòng thấp thỏm, cô trước này chưa từng nghĩ sẽ nói với Lục Bắc Kiêu chuyện cô trùng sinh, mà cho dù c.h.ế.t cũng không muốn để anh biết cô biết những ân oán trước kia của bọn họ, lấy tính cách và tình yêu của anh dành cho cô, anh sẽ tha thứ cho cô, bao dung cô, là cô không thắng được những lo lắng không yên trong lòng.
Tất cả là vì kiếp trước mình quá xấu xa, quá tự ti, cảm thấy không xứng với anh, có lỗi với anh.
Cho nên làm sao dám nói với anh, nói ra chỉ thêm phiền phức.
Lục đại ma vương trong tay kẹp điếu thuốc, không nhanh không chậm đi lên lầu, đi đến căn phòng mà trước kia khi còn ở đây hay đến, lúc đó còn là thiếu niên mười mấy tuổi, lúc đó nha đầu nhìn thấy anh thì đi đường vòng.
Hôm trước lão Thái uống say, người đàn ông hơn 40 tuổi uống say nói với anh, có lúc anh có cảm giác mãnh liệt rằng Lãnh Dao và Lãnh Tuyết là cùng một người, ông ta luôn cho rằng mình đã đem Lãnh Dao thành thế thân của Lãnh Tuyết, trong lòng luôn có lỗi với Lãnh Dao, nhưng gần đây, cảm giác Lãnh Dao là Lãnh Tuyết càng lúc càng mạnh mẽ, đặc biệt là những chuyện mà anh và Lãnh Tuyết từng làm Lanh Dao cũng biết.
Đến tư thế cầm s.ú.n.g và thói quen cũng giống y như Lãnh Tuyết.
Điều giống Diệp Kiều chính là Lãnh Dao trước đó xuýt nữa thì c.h.ế.t đi, là đuối nước, nhưng mà lúc tuyển chọn lính đặc chủng, Lãnh Dao căn bản không sợ nước, cô còn có thể lặn dưới nước 3 đến 5 phút.
Lão Thái xác định lần bị thương nằm bệnh viện, trước đó chưa gặp qua Lãnh Dao bao giờ, Lãnh Dao tuyệt đối cũng không quen biết anh, lần gặp ở bệnh viện là lần đầu tiên, nhưng cô lại chủ động tán tỉnh anh.
Lão Thái hỏi anh có tin Lãnh Dao là Lãnh Tuyết không?
Người c.h.ế.t nhiều năm như thế, làm sao có thể là người hiện tại chứ, hơn nữa hai người cách nhau gần 10 tuổi, Lục Bắc Kiêu anh không tin, lão Thái nhất định là quá thương nhớ Lãnh Tuyết nên mới xem Lãnh Dao là người thay thế.
Nhưng mà làm sao mà một người đuối nước suýt chết, sau đó tình tình đại biến như biến thành một người khác.
Điều này rất giông với Diệp Kiều, cô ấy cũng là mùa hè năm đó, tính tình đại biến, rỏ ràng cơ thể rất mỏng manh nhưng sức lực lại rất lớn, như một chiến sĩ đặc chủng vậy.
Cô ấy nói bị Thẩm Hi Xuyên và Lý Vận phản bội nên mới thay đổi như thế.
Nhưng anh vẫn còn nhớ ngày hôm đó rỏ ràng là cô vào phòng trộm chìa khóa, lúc đó nha đầu này ngoài trời 38 độ mà còn mặc đồng phục dày, mang mắt kính to, nên mới ngất đi, sau khi tỉnh lại thì lại chủ động thân thiết với anh.
Khi Lục Bắc Trì nói với anh rằng “nhà tiên tri” trên mạng chính là cô ấy, làm anh rất chấn động.
Bọn họ năm đó còn chưa có kết hôn, có lúc cô ấy ngủ mở hét lên “Lục Tiểu Cổn”, nói đó là con trai của cô ấy, sau khi kết hôn ép anh ăn đồ bổ để sinh con trai, sau khi mang thai lại sợ không phải là Lục Tiểu Cổn, nhưng khi sinh ra thật sự là Lục Tiểu Cổn, trên m.ô.n.g của đứa trẻ có một chứ “Cổn” ở mông, nó rất to, hiện giờ vết bớt vẫn còn in hình chữ “Cổn” đó.
Người đàn ông mặc đồ đen tiến vào, tay kẹp điếu thuốc, Diệp Kiều như cô vợ nhỏ, “Anh Kiêu, anh cuối cùng hoài nghi em cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-537.html.]
“Không phải hoài nghi, chỉ là muốn nghe em giải thích, vì sao lại biết sẽ có động đất, vì sao lại biết sẽ sinh ra Lục Tiểu Cổn, vì sao mùa hè năm đó lại chủ động thân thiết với anh” Lục Bắc Kiêu nghiêm túc hỏi 3 vấn đề.
Lúc Diệp Kiều nghỉ ngơi ở nhà, cô thường ăn mặc thoải mái, áo len mỏng với váy jean nhẹ, nhìn như thiếu nữ. Nghe anh hỏi như thế trong lòng âm thầm thở ra, vẫn may anh chỉ hoài nghi mấy vấn đề này, nhưng bề ngoài vẫn làm ra vẻ bối rối, đầu hơi cuối, tay nắm chặt góc áo, bộ dáng nhìn rất đáng thương.
Lục Bắc Kiêu cau mày, xem ra cô quả thật có điều khó nói.
Anh bước nhanh đến trước cô, “Ngẩng đầu lên, không được giả vờ đáng thương, thành thật nói cho anh nghe, anh không ăn thịt em đâu”
Diệp Kiều ngẩng đầu lên, bộ dáng tủi thân liếc anh, “Em đã sớm nói với anh rồi nhưng anh không tin, giờ muốn em phải làm sao?”
Lục Bắc Kiêu ném đầu thuốc xuống rồi giẩm lên, cau mày nhìn cô, “Em khi nào nói thật với anh chứ?”
“Em nói em nằm mơ thấy con chúng ta gọi là Lục Tiểu Cổn, anh không tin em còn trách em, còn trận động đất này em nói lúc nằm mơ đã thấy qua, giấc mơ của em rất chuẩn mà, em có thể thấy c.h.ế.t không cứu sao, cho dù không phải là sự thật thì mọi người có sự chuẩn bị cũng tốt mà, lỡ như là sự thật, rất nhiều người có thể không cần bỏ mạng mà, đúng không?” Diệp Kiều nói.
“Bịa đặt” Lục Bắc Kiêu nghiêm nghị nói.
“Em biết anh sẽ không tin chuyện này, sự thật em đã nói với anh rồi, chính là mùa hè năm đó, lúc say nắng nằm trong phòng, em có được dị năng nằm mớ thấy tương lai, em tưởng là em c.h.ế.t rồi, em thấy Lý Vận và Thẩm Hi Xuyên ở bên nhau, bọn họ còn phản bội em, em còn thấy em và anh kết hôn với nhau, anh lúc đó rất yêu em” Mặc kệ anh có tin hay không, tóm lại, loại người như anh sẽ không tin chuyện kiếp trước kiếp này đâu.
Cho dù cô nói với anh mình trùng sinh, anh chắc cùng không tin, có lẽ chỉ xme như cô mắc bệnh thần kinh.
Vẻ mặt anh u ám nhìn cô nghi hoặc.
“Nói ra chắc anh không tin, lần say năng đó có lẽ em đã c.h.ế.t một lần rồi, sau khi tỉnh lại thì có năng lực đặc biệt, em thật ra luốn nói thật với anh, là anh không tin, em cũng không có cách nào chứng minh, em thật sự có năng lực dị thường có thể thấy trước rất nhiều chuyện.”
“Vậy sức mạnh của em làm sao mà giải thích?” Lục Bắc Kiêu trầm giọng hỏi, không tin lời bịa đặt của cô.
Thật ra, cho dù Diệp Kiều nói với anh là cô trọng sinh, Lục Bắc Kiêu người luôn theo thuyết vô thần cũng sẽ không tin.
Diệp Kiều lại lộ ra bộ dáng bối rối, nhưng lại thành thật nói với anh, “Sau khi em bị say nắng lần đó, em lại phát hiện đột nhiên em chạy so với trước kia rất nhanh, có khi còn nhảy cao như bay nữa, sau đó sức lực đột nhiên lớn lên”
Nói tới đây, nắm c.h.ặ.t t.a.y lại, không chút khách sáo đ.ấ.m anh một cái.
Chẳng qua là nếu ai đó luyện khí công thì cơ bắp sẽ tự nhiên phát lực, cô đánh anh cũng như không.
“Không nói thật với anh, thì anh hoài nghi, nói thật với anh thì anh lại không tin, rốt cuộc thì anh muốn làm sao? Em còn muốn biết tại sao em lại có dị năng như vậy nữa kìa” Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, bộ dạng tuổi thân.
Cơ thể cô một chút cơ bắp cũng không có nhưng sức lực lại rất lớn, trừ cái cô nói cái dị năng đặc biệt ra, anh thật sự không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.
Nhìn người đàn ông mặc đồ đen bộ dạng lạnh lùng, trên gương mặt anh tuấn lộ vẻ vô cảm, đôi mắt thâm khóa chặt lấy cô, như muốn nhìn thấu cô.
“Có phải anh còn không tin em không, em thề cho anh xem nhé” Diệp Kiều nói xong thì đưa ba ngón tay lên.
Người đàn ông ôm lấy cô kéo cô vào lòng, một tay khác nâng càm cô lên, “Cho nên, em bởi vì yêu anh nên mới tán tỉnh anh, hay là vì thấy tương lai anh là chồng em nên mới đối tốt với anh?”
Anh còn quan tâm điều này sao?
Đều đã là vợ chồng rồi, con trai con gái đã 8 tuổi rồi, đại gia này còn hỏi chuyện tan tỉnh lúc ban đầu sao?
Diệp Kiều nghiêm túc nhìn anh, không nhịn được đưa tay lên sờ gương mặt anh, anh của hiện tại so với lần cuối cùng cô nhìn ở kiếp trước vẫn giống nhau, chỉ là kiếp trước nhìn anh có vẻ u ám, không giồng như bây giờ cởi mở hơn.
Cho nên là anh tin những lời bịa đặt của cô sao?
Sắc mặt anh rất nghiêm túc, dường như vấn đề này đối với anh rất quan trọng.
Vì theo anh thấy, trước lần say nắng đó, Diệp Kiều nhìn thấy anh là sẽ đi đường vòng, đối với tình yêu sâu đậm anh dành cho cô, cô vì yêu anh mới tán tỉnh anh hay là vì anh là chồng cô trong tương lai nên mới tán tỉnh anh, hai điều này có khoảng cách rất lớn.
Điều thứ nhất thì giống như anh yêu cô, bị cô hấp dẫn, yêu cô, xác đinh cô là người duy nhất trong sinh mệnh này của anh.
“Khi biết anh chính là chân mệnh thiên tử thật sự của em, em đương nhiên phải tán tỉnh anh, quấn lấy anh một bước không rời” Nói đên đây ngón tay vẽ một vòng lên khuôn mặt anh.
Đây cũng là sự thật
“Thật sự yêu anh mới muốn ở bên anh, em không phải ngốc, cho dù không phải vì giấc mơ đó cũng muốn ở bên anh” Diệp Kiều nói lời này trong mặt toàn là sự thật, khóe miệng nhếch lên nhìn anh cười.
Tình yêu của cô dành cho anh, anh không chút hoài nghi, lời này cũng rất hợp lí.
“Vậy thì anh cũng phải cảm ơn dị năng đặc biệt này của em rồi, lúc đó em gặp anh còn quay đường vòng mà đi” Anh nghiến răng nói.
“Thế mới nói chúng ta có duyên với nhau, cho dù không có giấc mơ đó em tin chúng ta cũng sẽ ở bên nhau” Kiếp trước còn không phải thế sao, chỉ là cô lúc đó không yêu anh, những cũng kết hôn với anh, chẳng qua đó là một đoạn nghiệt duyên mà thôi.
Lục Bắc Kiêu nhìn cô, lông mày vẫn cau chặt.
“Em xác định những lời em nói toàn là sự thật, không có dối trá” Anh nghiêm nghị hỏi.
Diệp Kiều lại giơ tay lên thề, bị anh ngăn lại, anh không hỏi thêm nữa, mà ôm lấy đầu cô hung hăn hôn xuống, vừa hôn vừa đẩy cô về phía bức tường.
“Ưm, anh” Bàn tay to của anh từ gấu áo của cô mò lên, còn muốn xé áo cô ra, Diệp Kiềulàm sao chịu nổi, nắm lấy cổ tay anh, ép anh dừng lại.
Quá hư rồi.
Hư hỏng hơn còn ở phía sau.
Đã ba tháng không gặp, ba tháng trước chỉ gặp mà thôi, anh ở quân anh điên cuồng huấn luyện, Hứa Nghị lén lút gọi điện thoại cho cô , nói, “Chị dâu, chị quản Lục Diêm Vương chút đi, đang sốt cao còn dẫn chúng tôi đi dầm mưa,cũng chỉ có chị quản được anh ấy thôi”
Sau khi cô nghe xong, tức giận chạy đến đánh cho anh một trận.
Đến khốn này, nhìn thấy cô còn cười, bị cô ra mệnh lệnh quay về ký túc xá nghỉ ngời, cô lúc đó chăm sóc anh một đêm, ngày hôm sau anh hết sốt cô mới về nhà.
Tính trước sau như thế, bọn họ cũng có hơn nữa nắm chưa làm gì rồi, bị anh trêu chọc như thế người phụ nữ 30 tuổi như cô làm sao mà chịu nổi, đây lại ở trong đại viện, cách đó không xa còn nghe thấy khẩu lệnh của binh sĩ đang tập luyện, lại càng kích thích hơn.
“Chồng à” lí trí trống không, gương mặt Diệp Kiều kiều mị, nắm chặt lấy cổ tay anh.
“Bảo bối à, em xác định những lời em nói hôm nay đều là thật không?” Đây mới là mục tiêu anh anh trêu ghẹo cô, cho nên Lục Đại ma vương thật hư.
Diệp Kiều có c.h.ế.t cũng không nói ra sự thật, lý trí còn xót lại ép cô gật mạnh đầu, sau đó ôm lấy anh, cả cơ thể hơi run rầy trong cái ôm của anh.