Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trưởng Công Chúa - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:03:17
Lượt xem: 3,130

Sau khi tiễn Lục Tranh, ta cho gọi Hạ Trúc đến.

Vẫn như lần trước, nàng ta không giấu nổi vẻ bối rối trong mắt.

Ta nhìn thẳng vào nàng, chậm rãi cất lời: "Ngươi có biết vị Lục thần y vừa rồi là muội muội của ta không?"

Chân Hạ Trúc khuỵu xuống, nàng ta lập tức quỳ rạp xuống đất.

"Nô tỳ biết ạ."

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Tay ta trong tay áo siết chặt thành quyền: "Nói, ngươi còn biết gì nữa?"

Lần trước, Hạ Trúc đã nói với ta, sự sủng ái của Hoàng thượng dành cho ta đều là giả dối.

Cái gọi là ân sủng, chỉ là để ta làm bia đỡ đạn cho người trong lòng của hắn ta.

Hiện giờ Hoàng thượng dung túng mọi việc ta làm, sau này tất cả sẽ trở thành lý do để phế truất ta.

Hạ Trúc nghiến răng: "Nô tỳ còn biết rằng khi cha và huynh trưởng của nương nương hồi kinh báo cáo công việc, Hoàng thượng sẽ vu cho họ tội thông đồng với địch, bán nước cầu vinh."

"Cả nhà họ Tống, trừ Lục công tử, đến cả trẻ con cũng sẽ bị xử tử..."

Hạ Trúc run rẩy, giọng nói đè nén đến mức chỉ còn như tiếng thì thầm.

"Ngay cả nương nương... cũng sẽ bị ban chết."

Ta cố kìm nén muôn vàn nghi hoặc, hỏi: "Ta biết ngươi là người từ nơi khác đến, nhưng sao ngươi lại biết được những chuyện chưa xảy ra này?"

Sắc mặt Hạ Trúc thoáng biến đổi, rồi nàng bình tĩnh đáp: "Bởi vì thế giới người đang sống thực ra chỉ là một cuốn tiểu thuyết, còn nô tỳ... là người xuyên vào sách."

Nhờ Hạ Trúc kiên nhẫn giải thích, ta mới hiểu được sự khác biệt giữa người đến từ một thế giới khác và người xuyên vào sách.

Người đồng hương của nàng ta là đến từ một thế giới khác.

Đối với những chuyện sắp xảy ra ở triều đại này, nàng ta hoàn toàn mù tịt.

Cho nên nàng ta mới cả gan trèo lên long sàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truong-cong-chua/chuong-5.html.]

Còn Hạ Trúc là người xuyên vào sách.

Nàng ta biết trước tất cả diễn biến của câu chuyện.

Nhưng trớ trêu thay, ta, Hoàng thượng, cùng với Hiền phi, đều chỉ là những nhân vật phụ trong cuốn tiểu thuyết ấy.

Vì vậy có vài chi tiết, nàng ta cũng không nắm rõ lắm.

Hạ Trúc nói: "Nam chính của cuốn tiểu thuyết này là Lục đệ của nương nương."

"Khi người và nhà họ Tống gặp nạn, gia nhân nhà họ Tống đã đánh tráo Lục công tử với con mình, nhân lúc hỗn loạn đưa công tử ra ngoài..."

"Lục công tử phải che giấu thân phận, chịu trăm cay nghìn đắng, cuối cùng mới có thể rửa sạch nỗi oan cho nhà họ Tống."

Nghe đến đây, lòng ta cũng được an ủi phần nào.

"Nếu vậy, kết cục của Hoàng thượng và Hiền phi sẽ chẳng tốt đẹp gì nhỉ?"

Hạ Trúc khẽ gật đầu: "Hắn là kẻ phản diện trong cuốn sách này, kết cục tất nhiên chẳng tốt đẹp gì."

Nàng ta còn chưa dứt lời, tiếng gõ cửa đã vang lên.

"Nương nương, Tiền ma ma đến ạ."

"Cho vào."

Tiền ma ma là người ta phái đi điều tra chuyện Hứa Thường tại sinh non.

Sau khi vào, Tiền ma ma vội hành lễ, rồi mới cung kính bẩm báo: "Nương nương, nô tỳ đã điều tra được, hôm đó Hứa Thường tại bị ngã là do chuỗi hạt châu nàng ta đeo bị đứt, nàng ta sơ ý dẫm phải hạt châu lăn trên đất, mới dẫn đến việc sinh non Tiểu công chúa."

Nói rồi Tiền ma ma hai tay dâng lên một túi gấm nhỏ.

"Đây là chuỗi hạt châu mà Hứa Thường tại đeo hôm đó, nô tỳ phát hiện, chỗ đứt có dấu vết cắt của con người..."

Ta lấy chuỗi hạt ra khỏi túi gấm.

"Nếu là do người cắt, vậy ngươi lấy được nó ở đâu?"

Nếu ai đó muốn hãm hại Hứa Thường tại, chắc chắn sẽ không để lại tang chứng lớn như vậy.

Loading...