Trường Mẫu Giáo Kinh Dị - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-03-14 22:55:09
Lượt xem: 290
Hơn trăm thân ảnh tất cả đều biểu tình nhìn tôi.
Có bóng đen thân thể cùng đầu quỷ dị hiện ra ở hướng ngược lại, vô cùng khiếp người.
Chúng có thể nhìn thấy thân hình tôi ẩn đi.
Không, không đúng!
Trên trăm cái bóng đen cái mũi không ngừng kích động, chúng nó là ngửi được mùi hương trên người tôi.
Nhưng mà, vậy thì sao?
Một đám oán linh mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của tôi.
Nghĩ đến đây, tôi dứt khoát hiện ra thân hình, nghênh ngang đi ra ngoài.
“Nhìn gì? Nhìn nữa tao móc mắt tụi bây giờ!”
Tôi dơ nắm đ.ấ.m lên dằn mặt.
Nhưng hàng trăm oán linh không hề nao núng, vẫn tiếp tục lững thững nhưng kiên định tiến về phía tôi.
Chỉ trong chớp nhoáng, chúng đã vây kín tôi không còn đường thoát.
Ừm?
Mắt tôi hoa lên, loáng thoáng nhìn thấy một bóng hình quen thuộc.
Là trợ lý Vương đã tuyển dụng tôi trước đây!
Khuôn mặt cô trắng bệch, ánh mắt hung dữ, đã mất đi linh trí, trở thành oán linh.
Thì ra là vậy!
Tôi bỗng bừng tỉnh, cuối cùng cũng hiểu được nguồn gốc của đám oán linh này.
Cái nhà trẻ này đúng là quá tàn nhẫn, không chỉ bóc lột con người lúc còn sống, mà ngay cả khi c.h.ế.t cũng không cho người ta yên ổn.
Hàng trăm oán linh đủ để chứng minh sự điên rồ của nhà trẻ này.
Tôi nghiến răng, tối nay có lẽ phải trừ gian diệt ác.
Sau khi vây kín tôi, đám oán linh liền giương nanh múa vuốt lao tới.
Lúc đầu tôi định triệu hồi linh hỏa thiêu rụi tất cả, nhưng vô thức, lòng trắc ẩn lại trỗi dậy, khiến tôi không nỡ ra tay. Thay vào đó, tôi liên tục di chuyển giữa đám oán linh.
Ba phút sau, hàng trăm oán linh đều bị tôi định tại chỗ.
Tất cả đều là phụ nữ, trên người tỏa ra mùi tử thi nồng nặc, khuôn mặt dữ tợn, nhưng không thể cử động.
Ngay lúc này, xung quanh bỗng vang lên bài đồng d.a.o kinh hoàng:
“Trẻ ngoan ngoãn phải nghe lời,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truong-mau-giao-kinh-di/chuong-8.html.]
Vui vẻ đến trường mẫu giáo.
Ai không ngoan sẽ bị trừng phạt,
Đóng cửa phòng tối không cho về.”
Giọng hát u ám, âm điệu kỳ quặc, dưới ánh trăng càng trở nên quái dị.
Nhưng với âm thanh lớn như vậy, mà vẫn không thấy bóng dáng Lỗi Lỗi đâu.
Cậu bé rốt cuộc đã đi đâu?
Tôi khoanh chân ngồi xuống, niệm chú siêu độ.
Theo từng cử động môi, những ký tự ánh vàng lần lượt tuôn ra từ miệng tôi.
Bỗng nhiên, không khí xung quanh tự động cuộn lên, một luồng khí âm u lạnh lẽo hơn trước ập đến.
Hừ, đến đúng lúc.
Tôi xoay tay, linh hỏa lập tức bao bọc lấy cơ thể, xua tan luồng khí âm u lạnh giá bất thường này.
Luồng khí đó xoay quanh tôi, nhưng không thể tìm được khe hở nào.
Tôi nhắm mắt, tiếp tục niệm chú siêu độ.
Giải quyết xong đám oán linh này, tôi sẽ đến tìm nó tính sổ!
Ánh sáng vàng tuôn ra từ miệng tôi lơ lửng trên đầu mỗi oán linh, bắt đầu thanh tẩy họ.
Thất bại trong đòn tấn công đầu tiên, luồng khí âm u bỗng nhiên tăng gấp trăm lần, bao trùm lấy tất cả oán linh.
Hừ, muốn chết.
Tôi hừ lạnh một tiếng, chỉ một động tác niệm chú, linh hỏa dưới sự điều khiển của tôi bỗng nhiên bùng phát, nhiệt độ nóng rực lập tức xua tan luồng khí âm u.
Xa xa vang lên tiếng rên rỉ uể oải, tôi liếc nhìn về phía đó với vẻ mặt đầy ẩn ý.
Phải mất đủ hai mươi phút niệm chú vãng sinh mới có thể thanh tẩy hoàn toàn oán khí của đám oán linh.
Tôi mở cổng địa ngục, dẫn dắt những linh hồn này bước vào.
Trợ lý Vương lơ lửng trước mặt tôi, khuôn mặt tái nhợt đã không còn oán hận: "Cô giáo Tiểu Lý, cảm ơn cô!"
"Xin lỗi, cô nhất định phải cẩn thận!"
Tôi vẫy tay, biết rằng trước đây cô ấy cũng bất đắc dĩ, nên không ghi hận trong lòng.
Sau khi đưa cô ấy vào cổng địa ngục, oán khí trên nhà trẻ đã tan biến một nửa.
Tiếp theo, đến phần quan trọng nhất.
Tôi liếc nhìn nơi phát ra tiếng rên rỉ uể oải lúc nãy, nhấc chân bước đi.
Chưa đến gần, đầu mũi đã thoang thoảng mùi m.á.u tanh nồng nặc.