TRƯỞNG NHÓM TRÀ XANH - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2024-09-13 00:27:55
Lượt xem: 2,292
2
Diêu Điềm và Dao Thanh là chị em họ, không lâu trước cùng nhau được chuyển đến công ty Đình Khê.
Nhìn cái vẻ ngạo mạn này mà nói không có đi cửa sau thì tôi không tin.
Tôi cười lạnh nói:
"Tôi rốt cuộc làm kẻ thứ ba chen vào ai chứ? Cô nói rõ ra, không thì cô đang vu khống đấy."
Diêu Điềm được đà, lấy điện thoại kéo đến nhóm chat của công ty mà không có tôi:
"Cả công ty đều biết, chị Thanh với tổng giám đốc Diệp thanh mai trúc mã, là vị hôn thê của tổng giám đốc Diệp!
"Nếu không phải Trương Lập chụp được ảnh cô bám lấy tổng giám đốc Diệp ngoài đường, chúng tôi còn không biết cô lại muốn đào góc tường của chị Thanh đâu!"
Trong ảnh, tôi cười dịu dàng nhìn Diệp Xuyên Đình, đưa kem cho anh ăn.
Anh ấy đội mũ lưỡi trai, không nhìn rõ biểu cảm.
Trong nhóm chat không có tôi, họ bàn tán không ngớt về tôi:
"Chỉ cái nhan sắc này mà dám tán tỉnh tổng giám đốc, đúng là người không biết xấu hổ vô địch thiên hạ."
"Thủ đoạn trà xanh quá đỉnh. Chúng ta đúng là không học nổi."
"Làm chị Thanh không vui, đợi tổng giám đốc Diệp về bàn công việc xong thì ngày tháng tốt đẹp của cô ta cũng xong."
Trương Lập là người khởi đầu chụp bức ảnh này, cũng mỉa mai:
"Bảo sao trước đây từ chối tán tỉnh của tôi, hóa ra Ôn Niệm Niệm thích làm kẻ thứ ba cơ đấy."
Dao Thanh còn giả vờ ngăn lại trong nhóm:
"Đừng nói vậy, tôi tin đều là hiểu lầm, Niệm Niệm không phải loại người như thế đâu."
"Wow, chị Thanh chị đúng là hiền quá rồi. Kẻ thứ ba đã leo lên cổ chị rồi."
"Chả trách tổng giám đốc Diệp thích chị Thanh, vừa xinh đẹp vừa dịu dàng lại còn tốt bụng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truong-nhom-tra-xanh/chuong-2.html.]
Tôi không ngờ nghỉ một kỳ nghỉ kết hôn về, cả công ty lại đồn ầm lên rằng chồng tôi đã trở thành vị hôn phu của người khác.
Còn tôi thì trở thành kẻ thứ ba tai tiếng, ai ai cũng ghét bỏ.
-
Tôi bình thường đúng là sống kín tiếng, để tránh phiền phức không cần thiết, tôi với Diệp Xuyên Đình kết hôn bí mật.
Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ nhịn nhục trước kiểu bôi nhọ thế này.
Tôi lấy bức ảnh cưới trong album ra:
"Nhìn rõ đi, tôi mới là vợ của Diệp Xuyên Đình. Không phải kẻ thứ ba gì cả."
Diêu Thanh sững người, sau đó mỉm cười thương hại:
"Niệm Niệm, tôi biết cô thích tổng giám đốc Diệp, nhưng mà Photoshop ảnh cưới thế này thì hơi quá rồi đấy. Cô bảo người khác nghĩ sao về cô?"
Diêu Điềm phì cười, ánh mắt đầy chế nhạo:
"Bình thường tổng giám đốc Diệp đến một cái nhìn cũng không cho cô, Ôn Niệm Niệm, cô mơ cũng phải có chừng mực chứ?"
Trương Lập cũng phụ họa:
"Thôi đi, cô đã gặp tổng giám đốc Diệp được mấy lần chứ? Anh ấy có nhớ nổi cô không cũng còn chưa chắc."
Xem ra đúng là gà nói với vịt.
Nhưng mà nói cũng không sai, tôi ở công ty đúng là càng tránh xa Diệp Xuyên Đình càng tốt.
Mặc dù biết Diệp Xuyên Đình là tổng giám đốc của công ty này, tôi có thể dựa vào mối quan hệ của anh để thuận lợi trong công việc, nhưng tôi vẫn từ chối làm vậy.
Vì làm việc xuất sắc, tôi thăng chức rất nhanh, điều này khiến nhiều người trong công ty ghen tỵ.
Nếu mọi người biết quan hệ giữa tôi và Diệp Xuyên Đình, e là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Đợi hoàn thành xong dự án đang làm, tôi đã định nghỉ việc, sang công ty mới làm bà chủ.
Nhẫn nhịn đến cực hạn rồi, thì không cần phải nhịn nữa.