Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRUYỆN VỀ TÔ NGU - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-07-30 19:41:03
Lượt xem: 1,423

Việc ra ngoài cung thu mua đồ cũng không thoải mái hơn Tân Giả Khố là bao, mỗi lần ra ngoài cung mua đồ đều phải đi đến địa điểm được chỉ định, còn phải trở về trong thời gian quy định.

 

Nhưng chính là bởi vì có thể thường xuyên ra ngoài cung nên cũng kiếm được thêm việc làm do có các cung nữ trong cung muốn mua son phấn nước, kem thoa và trang sức cho mình.

 

Cũng có người túng quẫn nên làm việc thêu thùa cho người ta rồi đem ra gửi bán, cứ làm như thế quanh năm suốt tháng cũng có được một khoản tiền.

 

Hơn nữa ta còn phải tìm người để hỏi thăm tung tích của đệ đệ, mỗi lần ta đều đi tới đi lui rất vội vàng, bận rộn đến mức chân không chạm đất.

 

Về phần thuốc cho hoàng tôn, ta chỉ đưa một lần, tuy tiểu tử kia còn nhỏ nhưng rất ác độc, ta không dám tiếp xúc nhiều.

 

Có một ngày ta trở về Tân Giả Khố thăm mẫu thân và mọi người, nghe Thúy Trúc nói có người đến hỏi thăm Tân Giả Khố có cung nữ nào tên Khả Nhi hay không.

 

Trong lòng ta lộp bộp một chút, chẳng lẽ người ta đã phát hiện chuyện của lão thái giám rồi ư?

 

“Khả Nhi? Chỗ chúng ta có người nào tên này à?”

 

Thúy Trúc nói: "Hứa ma ma nói không có, người kia còn gọi tất cả mọi người đi ra để kiểm tra từng người một, không biết là kiếm vì chuyện gì."

 

Nói đến đây, Thúy Trúc đè thấp giọng xuống thì thầm nói với ta: "Nhị tiểu thư, nô tỳ nhìn thấy sau đó đại tiểu thư đã đi tìm người dẫn đầu để nói chuyện, nàng nói theo hình dung của người nọ thì tỳ nữ tên Khả Nhi kia có điểm giống ngài!”

 

“Nô tỳ sợ đây không phải chuyện tốt lành gì, ngài phải cẩn thận một chút.”

 

Tô Tương đúng là đồ tai họa, quả nhiên lại tới hại ta.

 

Nghĩ đến đây, ta nhanh chóng rời đi, miễn cho người muốn tìm ta lại đến rồi gặp phải, lúc đó sẽ rất xui xẻo.

 

Khi trở về, ta đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình và không chú ý phía sau có thêm người, đợi đến khi ta chú ý tới thì suýt chút nữa ta đã đụng phải đối phương. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/truyen-ve-to-ngu/chuong-17.html.]

Cung nữ kia trông rất lạ mặt, ta tò mò nói: "Hướng này là hướng dẫn tới nội vụ phủ, tỷ tỷ trông lạ mặt quá, tỷ đang muốn đi đâu vậy?"

 

Nghe vậy, cung nữ kia ra vẻ kinh ngạc: "Vậy ta đi nhầm rồi, ta muốn đến Tường Khánh cung của Tương quý tần, đa tạ muội muội nhắc nhở.”

 

Tôi: "Chuyện nhỏ thôi, tỷ tỷ không cần khách sáo.”

 

Vào lúc ta dõi mắt nhìn nàng ta rời đi, ta đột nhiên phát hiện ra nàng không mang giày thêu giống cung nữ bình thường mà mang một đôi bốt dài.

 

Gương mặt kia cũng có vẻ quen thuộc.

 

Ta đột nhiên nhớ tới kiếp trước, bởi vì nói thay cho đại hoàng tử nên hoàng tôn đã bị hoàng đế tống vào lãnh cung để tự suy ngẫm lại, lúc đó cung Thanh Huy bị cháy, mặc dù hoàng tôn không c.h.ế.t nhưng cũng bị bỏng rất nghiêm trọng.

 

Cung nữ này, chính là thích khách bị bắt rồi kéo ra ngoài giết.

 

Lúc ấy vừa đúng lúc ta đi giao quần áo nên có đi ngang rồi nhìn thoáng qua.

 

Chẳng lẽ, chính là hôm nay?

 

14 

 

Nếu như ta nhớ không lầm sau sự kiện lần này, hoàng đế vô cùng áy náy với hoàng tôn nên đã đích thân đón hắn về sống bên cạnh mình để tiện bề chăm sóc.

 

Một năm sau, Đại hoàng tử khôi phục lại ngôi vị thái tử.

 

Nếu ta cứu hoàng tôn thì có phải ta sẽ có cơ hội để hoàng tôn hoặc là đại hoàng tử nợ ta một nhân tình, đến lúc đó phụ thân, thúc bá và các huynh trưởng có thể trở về đúng không?

 

Nghĩ đến đây, ta bất chấp thích khách nguy hiểm gì đó mà vội vàng đi về phía cung Thanh Huy của hoàng tôn.

 

Hoàng tôn đang ở trong điện đọc sách, thấy ta chạy tới thì đầu tiên hắn sửng sốt, sau đó đáy mắt lập tức hiện lên vẻ lãnh đạm.

Loading...