TƯỞNG GIA ĐI TÌM (LẠI) - 21
Cập nhật lúc: 2024-06-14 22:06:43
Lượt xem: 681
Triệu Thiến đã kết hôn với Liêu Bình, hai vợ chồng đều lập nghiệp ở thành phố lớn, không ở lại huyện nữa.
Tiêu Vĩ đã sớm ra nước ngoài, học thạc sĩ tại Ivy League, hiện giờ rất ít liên lạc với bạn học.
Những bạn học đó đều có sự phát triển tốt, thầy Trần cảm thấy rất hài lòng.
67
Chúng tôi trở về thành phố vào ngày hôm đó, giám đốc tài chính của tập đoàn nhà họ Vinh gọi điện cho Vinh Khiên.
Vinh Khiên cúp máy, nói với tôi: "Ông già thả mồi, cá đã cắn câu, ông ấy bắt đầu thu lưới rồi."
Sự thật chứng minh, gừng càng già càng cay.
Vinh Tử Khôn bề ngoài muốn giao quyền lực cho Vinh Khiên, nhưng thực tế, phần lớn ban quản lý công ty vẫn là người của ông ta.
Ông ta không thể làm gì các cổ đông nhà họ Vinh, nhưng chẳng lẽ lại không biết dùng lợi ích trong tay các cổ đông để thu hút người dưới?
Ai lại muốn cả đời làm một người làm công chăm chỉ, nhìn thành quả bao năm của mình bị những cổ đông không có đức của nhà họ Vinh lấy mất?
Chuyến đi này của tôi và Vinh Khiên hoàn toàn trở thành chiêu bài để Vinh Tử Khôn lấy lại quyền lực.
Tôi tò mò hỏi: "Lỡ thất bại thì sao?"
Vinh Khiên cười lạnh: "Ông già ly hôn chẳng phải là ly hôn suông, rõ ràng có mục đích, ông ấy đều đã chuyển không ít tài sản sang tên của dì nhỏ. Người nhà họ Vinh muốn cướp giang sơn của ông ấy, cùng lắm cũng chỉ là một cái vỏ rỗng thôi."
Tôi nhớ đến Đỗ Lẫm, nhiều năm nay anh ta luôn là người gần gũi nhất bên Vinh Tử Khôn.
Chẳng lẽ anh ta không nhận ra điều gì?
Vinh Khiên sắc mặt lạnh lùng, nói: "Anh họ? Anh ta nhòm ngó không chỉ là nhà họ Vinh, cái gì dính dáng đến nhà họ Vinh anh ta cũng dám muốn."
68
Đám cưới của chúng tôi diễn ra vào tháng Mười Hai, mùa đông hiếm hoi có một ngày nắng đẹp.
Trên bãi cỏ xanh, chiếc váy trắng bay phấp phới, khách khứa đông đủ, trang phục lộng lẫy.
Dì nhỏ và Vinh Tử Khôn ngồi tách biệt ở hai bên, tạo ra một bầu không khí căng thẳng, khiến nhiều khách mời tò mò bàn tán.
Người nhà họ Vinh cũng tham dự đám cưới, họ tỏ ra khách khí với dì nhỏ hơn nhiều, ngược lại, đối với Vinh Tử Khôn họ chỉ dám tức giận mà không dám nói.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tuong-gia-di-tim-lai/21.html.]
Người nhà họ Mạnh không quen ai, cũng không được người nhà họ Vinh đón tiếp, trông rất gượng gạo.
Dì Lam cũng tỏ ra gượng gạo, Tưởng Nhạc lại trở thành một chàng trai trẻ đầy khí phách.
Cậu ấy đến trước mặt chúng tôi, bắt tay với Vinh Khiên, nở nụ cười gọi tôi một tiếng, "Chị."
Tôi hỏi: "Tốt nghiệp trường cảnh sát rồi, có trở về thành phố không?"
Trương Nhạc nói: "Mẹ em ở đây một mình, em chắc chắn phải trở về rồi."
Đỗ Lẫm ngồi trên xe lăn đến dự đám cưới.
Người đẩy xe không phải là vợ anh ta, mà là một cô gái trẻ có đôi mắt quen thuộc.
Đỗ Lẫm tranh thủ lúc Vinh Khiên rời đi, đẩy xe lăn đến trước mặt tôi.
Tôi nhìn vào mắt anh ta, vẫn vô cùng chán ghét, đó là ánh mắt thăm dò muốn tìm hiểu sâu hơn.
Như thợ săn nhìn con mồi.
Đỗ Lẫm khẽ mở tay ra, trên mặt mang nụ cười mê man.
"Em đừng sợ tôi, bây giờ tôi thế này, có thể làm gì được em nữa?"
"Tôi nhìn em, lạnh lùng và kiên cường, từng chút một, càng ngày càng xinh đẹp. Tôi thật sự rất muốn giữ em lại, để em ở bên cạnh tôi."
"Đáng tiếc," Vinh Khiên không biết từ đâu xông ra, "Cá và gấu không thể có cả hai. Anh họ, bạn gái của anh đến tìm anh rồi."
Nói xong, anh nắm tay tôi, bước đi.
Tôi chợt nhận ra, bạn gái của Đỗ Lẫm có đôi mắt giống ai.
Bạch nguyệt quang, hóa ra là chính tôi.
Vinh Khiên tức giận nghiến răng, "Biết thế không mời anh ta đến nữa, anh chỉ rời đi một lúc, anh ta lại có gan tỏ tình ngay tại chỗ."
Tôi không biết nên làm vẻ mặt gì, mím môi hỏi: "Chân anh ta bị sao vậy?"
Vinh Khiên không vui nói: "Anh ta thất bại trong việc giành quyền lực với ông già, lại còn muốn ly hôn với vợ. Vợ anh ta không chịu, hai người đánh nhau, sau đó anh ta bị đẩy xuống cầu thang."
Ừm, nghe như một câu chuyện bi thảm về cả thể xác và tinh thần.
Đổng Tử Tân cũng đến, Vinh Khiên kéo cậu ta qua một bên cùng mấy phù rể, thì thầm to nhỏ rất lâu.