Tướng Thuật Sư - Chương 29
Cập nhật lúc: 2024-11-02 20:14:02
Lượt xem: 93
20
Lý Huyền Ca xoay người xuống ngựa, lao tới ôm chặt lấy ta.
"Nàng không sao chứ?"
Ta ngây người ra.
Một lát sau, mới dần tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn Lý Huyền Ca, ôm chặt lấy hắn ta.
"Ta sợ lắm, thật sự rất sợ. Chàng đã trở về, cuối cùng chàng đã trở về."
Lý Huyền Ca ôm lấy ta, chầm chậm cúi đầu, bàn tay vuốt ve mái tóc dài của ta.
"Ta sai rồi, không nên bỏ lại nàng ở đây."
Trong vòng tay hắn ta, ta bật khóc khe khẽ, rồi ngẩng đầu lên, nước mắt còn vương nơi khóe mắt, khẽ hỏi: "Chàng mang theo bao nhiêu người tiến cung?"
Hắn ta dùng lòng bàn tay lau đi nước mắt của ta.
"5,000 người. Còn lại bốn vạn năm nghìn quân đang đóng bên ngoài kinh thành. Có ta ở đây, bọn họ sẽ không dám bắt nạt nàng nữa."
Ta cố gắng nở nụ cười yếu ớt với hắn ta.
Ánh mắt hắn ta dịu dàng như nước: "Vấn Thu, nàng đã chịu nhiều uất ức, không cười nổi thì đừng cố."
Phó tướng của hắn ta tiến đến hỏi bước tiếp theo sẽ làm gì.
Lý Huyền Ca đáp: "Đã lẻn vào trong cung, ngay trong đêm đổi toàn bộ đội phòng vệ trong cung thành người của mình."
Ta vội vàng ngăn lại: "Không thể." Hắn liền quay lại nhìn ta, ta ho nhẹ vài tiếng: "Phòng vệ cung do Lý Mục phụ trách, chẳng phải là quân ta đánh quân mình sao?"
Ta lập tức triệu Lý Mục đến, hắn ta dẫn theo một đội người đến, hơi ngạc nhiên, hành lễ chào Lý Huyền Ca.
May mắn Lý Huyền Ca có chút ấn tượng về hắn ta, giao lại cho phó tướng của mình từng bước làm quen và phối hợp.
Ta dẫn Lý Huyền Ca vào cung.
Hắn ta quay lại nhìn ta, ngập ngừng nói: "Ta sẽ đến ở chỗ của nàng sao?"
Ta gật đầu: "Phía sau điện của ta có suối nước nóng."
Bốn phía trong các, lụa trắng khẽ phất, hơi nước mờ ảo.
Lý Huyền Ca đang tắm, tay tựa vào thành suối, khẽ ngửa đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ta khoanh tay đứng sau bình phong, lặng lẽ nhìn bóng dáng ấy.
Lý Mục lẻn trở về.
"Chủ tử, ta có ba kế sách: Thượng sách là bỏ độc vào suối nước nóng, loại độc xâm nhập vào xương không màu không mùi; trung sách là thổi mê hương vào nơi này, rồi động thủ g.i.ế.c hắn; hạ sách là ta sẽ dùng khăn này, siết c.h.ế.t hắn từ phía sau."
Ta quay lại nhìn hắn ta, trầm ngâm hồi lâu.
"Để lại khăn, ngươi lui ra ngoài đi."
Lý Mục lập tức hiểu ra, đưa cho ta một cái gương nhỏ: “Dùng xảo kế.”
Hắn ta làm động tác siết cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tuong-thuat-su/chuong-29.html.]
Hơi nước bốc lên mờ ảo, ta đặt khay cạnh ao, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên cánh tay hắn ta.
Lý Huyền Ca đột nhiên mở mắt, nắm chặt cổ tay ta, không dám quay đầu nhìn.
"Ta không phải là loại người vội vàng như vậy." Hắn ta hạ giọng: "Chúng ta có thể chờ đến khi đại hôn."
Ta khẽ rung động trong lòng.
"Từ xưa đến nay, có một câu hỏi khó, giữa giang sơn và mỹ nhân, chỉ có thể chọn một. Tướng quân sẽ chọn gì?"
Lý Huyền Ca nghiêng đầu nhìn ta: "Giang sơn và nàng sao?" Hắn thấy ta không trả lời, thản nhiên nói: "Ta chọn nàng."
Ta khẽ mỉm cười.
Lý Huyền Ca hỏi: "Nàng cười gì? Ta trả lời sai rồi sao?"
Ta đưa tay kia nắm lấy tay hắn:
"Sai rồi, nếu là ta thì sẽ muốn tất cả."
Hắn ta bỗng dưng bật cười khẽ.
Rồi hắn ta nhận ra ta đang đến quá gần, yết hầu hơi chuyển động, bảo ta đi ra ngoài đợi mình.
Ta tiến tới gần hơn, nhìn chăm chú vào hắn ta, tay từ từ đưa vào nước:
"Coi như là ta đang cấp sắc cho ngươi vậy."
...
Lý Huyền Ca ở trong cung của ta suốt ba ngày ba đêm.
Không gặp ai khác.
Trong lúc đó, các phó tướng của hắn ta đã đến cả chục lần nhưng ta lặng lẽ ngăn lại hết.
Trong điện tối tăm, Lý Huyền Ca vén màn giường, chậm rãi bước xuống, đứng trước giá nến.
Hắn ta lạnh lùng giơ tay, dập tắt ngọn nến.
Điện rơi vào bóng tối hoàn toàn.
Hắn ta không biểu lộ cảm xúc, tiếp tục bước tới, đẩy mở cửa sổ.
Chỉ trong chốc lát, hắn ta đưa tay che mắt, bị ánh nắng bên ngoài làm chói mắt.
"Chàng tỉnh rồi?"
Ta từ trên giường ngồi dậy, bước đến mở cửa điện.
Chẳng mấy chốc, các cung nhân tiến vào, mở các cửa sổ và dọn dẹp giá nến.
Trong điện trở lại sáng sủa.
Lý Huyền Ca đứng tách biệt khỏi đám cung nhân, nhìn ta với vẻ mặt vô cảm.
"Nàng dùng thủ đoạn này với ta?"
"Thân thể không bị tổn hại gì."