Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vạch trần bộ mặt thật của chị dâu sau lớp vỏ chính nghĩa - 5

Cập nhật lúc: 2024-08-15 16:23:22
Lượt xem: 753

8

 

Tô Ánh Tuyết nhíu mày, bước đến trước mặt tôi.

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

 

Chị ta lướt qua một cách hờ hững rồi lạnh lùng nói: "Đây là đáp án đúng mà em vừa mới sửa lại đúng không? Chương Lê, cô đã gặp rất nhiều học sinh mưu mô như em rồi."

 

Bài thi không hề có dấu vết chỉnh sửa, nhưng chị lại nói rằng tôi đã sửa lại để giành điểm?

 

Tôi nheo mắt, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng: "Em không sửa gì cả. Cô không tin thì có thể hỏi Phương Oánh, cậu ấy có thể làm chứng."

 

Tô Ánh Tuyết kiêu ngạo hếch cằm lên, ánh mắt chị ta dừng lại trên người Phương Oánh.

 

"Có phải em ấy đã sửa rồi mới đưa bài cho em đúng không?"

 

Phương Oánh vẫn im lặng từ nãy đến giờ.

 

Cậu ấy cắn chặt môi, khó xử nhìn về phía tôi.

 

Tôi bất giác siết chặt ngón tay, tâm trạng trở nên nặng nề.

 

Các bạn cùng lớp bắt đầu thúc giục Phương Oánh.

 

"Cậu nói gì đi chứ?"

 

"Chương Lê, chẳng qua chỉ là một điểm thôi mà, cậu còn tranh cãi làm gì? Cậu khó chịu vì không được hạng nhất đúng không?"

 

"Mọi người đừng ồn nữa, để xem Phương Oánh nói gì đã."

 

Dù chỉ chênh lệch một điểm, nhưng điều này liên quan đến phần thưởng của nhà trường.

 

Nhà trường đã sắp xếp cho những học sinh đạt hạng nhất của mỗi lớp tham gia vào khóa học phụ đạo cùng với giảng viên vàng.

 

Đây là cơ hội ngàn năm có một, không ít học sinh đều ao ước.

 

Nhưng số lượng quá ít nên nhà trường chỉ chọn những học sinh đạt hạng nhất của mỗi lớp.

 

Đây không chỉ là chuyện một điểm, mà còn là việc có được vào lớp ôn luyện cấp tốc hay không.

 

Tôi lo lắng nhìn Phương Oánh, hy vọng cậu ấy sẽ trả lời đúng sự thật.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vach-tran-bo-mat-that-cua-chi-dau-sau-lop-vo-chinh-nghia/5.html.]

Nhưng Phương Oánh cúi đầu lộ vẻ khó xử, không dám nhìn thẳng vào mặt tôi.

 

Cuối cùng, cậu ấy nhẹ nhàng nói: "Đúng vậy, Chương Lê đã sửa rồi mới cố tình nói với cô."

 

Tim tôi thắt lại, nhìn cậu ta với ánh mắt đầy nghi ngờ.(đổi xưng hô)

 

Nhưng Phương Oánh không dám nhìn tôi dù chỉ một lần.

 

Tôi chợt nhận ra rằng mình đã bị cậu ta phản bội rồi.

 

Buồn cười thật đấy, tôi rất muốn hỏi Phương Oánh vì sao không nói sự thật?

 

Nhưng đối diện với ánh mắt chế giễu của Tô Ánh Tuyết, tôi biết điều đó chẳng còn ý nghĩa gì.

 

Chị ta là giáo viên, là người có quyền lực lớn trong trường.

 

Tôi bình tĩnh nhìn vào bài thi, chậm rãi siết chặt lại, vò thành một cục.

 

Tô Ánh Tuyết nghiêm nghị nói: "Chương Lê, em đang hờn dỗi với ai? Chẳng lẽ Phương Oánh nói sai sao? Hay là em đang nghi ngờ mức độ chuyên nghiệp của giáo viên?"

 

Chị ta bước lên bục giảng, lạnh lùng nói: "Trước hết, Chương Lê, tôi có cơ sở để nghi ngờ em gian lận trong bài thi này vì điểm số của em trước đây quá tệ. Làm sao mà trong hai tháng ngắn ngủi, em lại có thể rút ngắn khoảng cách điểm số với người đứng đầu như vậy? Điều này không phải là thứ mà một học sinh bình thường có thể làm được. Hôm nay, chỉ vì một điểm mà em lại dùng thủ đoạn để đối phó với tôi, nó càng làm tôi chắc chắn rằng em có hành vi gian lận thi cử!"

 

Tô Ánh Tuyết uốn cong ngón trỏ, gõ nhẹ lên mặt bàn.

 

Mọi ánh mắt của học sinh đều đổ dồn về phía chị ta, Tô Ánh Tuyết tiếp tục nói: "Thứ hai, tất cả mọi người đều biết. Tôi là người công bằng và chính trực nên sẽ không để học sinh nào phải chịu thiệt thòi, điểm số mà tôi chấm tuyệt đối không có sai sót! Chương Lê,  bởi vì đây là lần đầu em phạm lỗi nên tôi có thể tạm tha thứ cho em."

 

Ngay trước mặt chị ta, tôi từ từ duỗi thẳng bài thi rồi xé nó ra thành từng mảnh.

 

"Tôi không cần sự tha thứ của cô."

 

Sắc mặt của Tô Ánh Tuyết lập tức thay đổi, giận dữ nói: "Sau giờ học, lên văn phòng gặp tôi."

 

9

 

Tan học xong, tôi đến văn phòng của Tô Ánh Tuyết.

 

Các bạn học trên hành lang đều đang bàn tán về tôi.

 

"Là cậu ta đó, chỉ vì một điểm mà xé bài thi trước mặt mọi người, hình như còn gian lận đấy."

 

"Ai chả biết cô giáo Tô là người công bằng nhất! Cô ấy ghét nhất là những hành động tiểu nhân như vậy, thật là đáng đời cậu ta."

Loading...