VÃN THANH - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-05-30 19:11:08
Lượt xem: 5,171
6
Hồng Tú làm việc đáng tin cậy.
Không đầy ba ngày, khắp kinh thành không ai không biết, đích trưởng nữ của nhà họ Vệ tính tình cao thượng, phẩm hạnh cương liệt.
Dù gia cảnh sa sút, nhưng nàng vẫn có khí cốt.
Ngay cả khi Hầu phu nhân mang thai, muốn nâng nàng làm thiếp cho Hầu gia, nàng cũng thà c.h.ế.t không theo, tuyên bố dù có gả cho dân thường cũng không làm thiếp.
Danh tiếng cương liệt của tỷ tỷ, nhất thời lan rộng khắp kinh thành.
Dẫn đến vô số người ái mộ và cầu hôn.
Người đến hỏi cưới nối tiếp không dứt, suýt chút nữa đạp vỡ ngưỡng cửa Hầu phủ, có kẻ mổ lợn, có kẻ bán cá, có kẻ gác cổng, có kẻ gánh phân, đủ mọi thành phần.
Mỗi khi có người đến, ta đều bảo họ để lại sính lễ.
Mời họ ba ngày sau đến Hầu phủ dự tiệc, lúc đó để đại tiểu thư tự mình chọn phu quân.
Tỷ tỷ nghe tin, chặn đường Phó Trường Nguyên đang hạ triều khóc lóc kể lể.
"Ta không phải khinh thường những người này, nếu là trước đây, ta tùy ý chọn một người cũng được, nhưng nay ta đã là người của Hầu gia, sao có thể gả cho người khác?"
Lời này nếu là người khác, nghe xong không biết sẽ đau lòng thế nào.
Nhưng Phó Trường Nguyên không phải là người thường.
Chỉ thấy hắn khẽ nhíu mày, như lần đầu gặp tỷ tỷ.
"Trước kia ta thấy nàng dám bỏ trốn, còn tưởng nàng tính tình phóng khoáng, không ngờ, giờ lại xem trọng trinh tiết như vậy."
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Hắn gạt tay tỷ tỷ, thất vọng lắc đầu.
"Tầm thường, tầm thường quá..."
Hồng Tú kể lại sinh động, mặt mày hớn hở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/van-thanh/chuong-6.html.]
"Phu nhân, người không thấy được mặt tiểu thư khi ấy, vừa xanh vừa trắng, còn hay hơn diễn tuồng!"
Nhìn hạ nhân trong phủ đi đi lại lại, bận rộn chuẩn bị tiệc, ta khẽ cười.
Tỷ tỷ tốt của ta.
Sau này nàng còn nhiều cơ hội đổi sắc mặt.
***
Ba ngày trôi qua nhanh chóng, yến hội kén rể diễn ra đúng hạn.
Ngoài những người đã sớm gửi sính thư, còn có không ít các vị phu nhân đến để góp vui. Hôm đó, Hầu phủ tước náo nhiệt hơn cả hội chùa.
Ta cùng các phu nhân ngồi trên đài cao, nhìn thấy tỷ tỷ xuất hiện, liền dẫn đến một tràng kinh ngạc của mọi người.
"Tiểu thư nhà họ Vệ này còn đẹp hơn cả Tiểu Thúy ở Trường Xuân Lâu, nhìn một lần, suýt nữa làm ta hồn xiêu phách lạc."
"Nhìn cái m.ô.n.g kia, vừa to vừa tròn, nhìn một cái biết ngay là có thể sinh con trai!"
Trường Xuân Lâu là thanh lâu nổi tiếng ở kinh thành. Những người này mở miệng ra là so tỷ tỷ với kỹ nữ, lại còn nói toàn những lời thô tục về cái mông.
Tỷ tỷ vừa xấu hổ vừa tức giận, mặt đỏ bừng bừng.
Có một nam nhân mặt mày đầy thịt bước lên một bước, ánh mắt mê mẩn nhìn tỷ tỷ.
"Vệ Đại Tiểu thư xinh đẹp như vậy, lại còn đồng ý lấy người phàm như chúng ta, phẩm chất này hiếm có trên đời. Nếu ta - Hồ lão tam có thể cưới được Vệ Đại tiểu thư làm thê tử, nguyện dâng tặng hai gian hàng thịt trong nhà làm sính lễ!"
"Quán thịt?"
Tỷ tỷ nắm chặt khăn tay, run rẩy, đầy vẻ phẫn nộ nhìn ta.
"Muội muội, sao muội có thể để người như thế vào đây?"
"Người như thế là người thế nào?" Ta làm ra vẻ kinh ngạc. "Chẳng phải tỷ tỷ nói rằng nguyện lấy người phàm tục sao? Nên ta mới nhận sính thư của họ. Sao vậy? Chẳng lẽ tỷ tỷ lại xem thường họ?"
Tỷ tỷ bị nghẹn họng, nhìn đám phu nhân trên đài cao. Một lát sau mới từ kẽ răng rít ra vài chữ.
"Đương nhiên là không!"