Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vạn Trùng Quấn Quan Tài - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-26 19:48:56
Lượt xem: 1,302

Bà nội không ngừng la hét.

“Cháu ngoan ơi, đừng cắn nữa, là bà nội đây, cháu mau dừng lại đi.”

Tôi nhìn mà cảm thấy toàn thân mình càng đau nhức hơn, cùng hoảng loạn mà khóc ầm lên.

“Nội ơi, người con đau, đau quá ! Bà cứu con với!”

Nhưng em trai càng cắn xé dữ dội hơn.

Vài mảng da thịt trên người bà nội bị đều bị nó cắn đứt xuống.

Tiếng la hét của bà còn lớn hơn cả tiếng khóc của tôi.

Tôi cũng chỉ còn cách là khóc lớn hơn để cầu cứu, vì khắp người tôi cũng rất đau!

Tiếng kêu la của tôi với bà nội, cuối cùng cũng đã kinh động đến tai bố.

Ông vừa chạy vào nhìn thấy cảnh tượng này, suýt chút nữa là ngất xỉu tại chỗ.

16.

Sáng sớm, bố tôi với vẻ mặt mệt mỏi đến cầu xin sự giúp đỡ từ bà Sáu.

Khi Bà Sáu biết chuyện bà nội đã làm vào ngày hôm qua, nét mặt liền trầm xuống.

Bà Sáu cảnh cáo, đây là lần cuối cùng bà ra tay giúp đỡ.

Nếu còn tiếp tục làm bậy thì đừng có mà đến tìm bà nữa.

Lúc này, bà nội trông vô cùng uể oải, trên người có mấy chỗ phải băng bó.

Bà nội ngoài mặt thì đồng ý hứa hẹn, nhưng trong đôi mắt mờ đục kia, lộ ra đầy thù hận.

Bà Sáu đang kiểm tra cơ thể của em trai.

Mặt nó có màu trắng xanh, răng rất sắc nhọn, tay chân với cơ thể thì gầy còm.

Khá giống với con tiểu quỷ.

Nhưng khó hiểu là, trên người em trai cũng nổi đầy những nốt đỏ nhỏ giống như tôi.

Bà Sáu thấy vậy thì sắc mặt liền thay đổi.

Bà vội vàng kiểm tra cơ thể của bà nội với bố.

Sau khi kiểm tra, sắc mặt của bà Sáu lại càng tệ hơn.

Trừ mẹ tôi ra, người trong nhà đều nổi đầy những nốt đỏ nhỏ này.

Tôi bảo mà, sao đột nhiên trên người lại đau nhức như thế, hóa ra không phải vì bà nội đánh tôi quá mạnh, mà chính là do những nốt đỏ này tác quái.

Bố tôi nhìn những nốt đỏ nhỏ trên người, cũng sợ đến mức tái mặt, sốt ruột hỏi bà Sáu chuyện gì đang xảy ra.

Bà Sáu hừ lạnh một tiếng : “Còn có thể là chuyện gì nữa, không dễ dàng gì mới gọi được hồn của An An về. Vậy mà mấy người lại đập phá bài vị thờ cúng của nó. Mấy người nghĩ nó có thể bỏ qua cho mấy người không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/van-trung-quan-quan-tai/chuong-5.html.]

“Thứ vết như bóng nước nổi đầy trên cơ thể của mấy người là do bị quỷ nguyền rủa, cũng may là nó vừa mới mọc lên thì mấy người liền gọi tôi tới. ”

“Nếu như để chúng phát triển thành mụn rộp màu đỏ, đến lúc đó không ai cứu được đâu, toàn thân của mấy người đều sẽ bị lở loét, c.h.ế.t trong sự đau đớn!”

17.

Bà Sáu bảo bố và bà nội đi tìm cây hòe mọc ở nghĩa địa, chặt lá và cành cây đem về nấu nước, rồi đổ thêm vào một bát m.á.u gà trống lớn hoặc m.á.u chó mực.

Mỗi ngày đều phải ngâm mình trong nước đó nửa giờ.

Kiên trì ba ngày sẽ khỏi.

Bà nội thở phào, vội hỏi bà Sáu.

“Vậy cháu trai của tôi trúng tà phải làm sao đây? Tối qua suýt nữa nó đã cắn xé hết da thịt trên người tôi rồi.”

Bà Sáu tỏ vẻ khó chịu khi nhìn nội tôi.

“Trước đó tôi đã bày cách rồi, bà không thành tâm cúng bái, lại còn gây ra lắm chuyện như vậy!”

“Nếu bà không phải vì bà gây rối, thì sao có thể xảy ra nhiều chuyện như hôm nay?”

"Muốn đứa cháu cưng của bà còn sống, ba ngày sau đi tới mộ của An An, thắp một ngọn đèn chong, cả nhà đều phải quỳ ở đó.”

“Khi nào thắp ngọn đèn không tắt, thì có thể quay về. Tốt nhất là bà nên cầu khấn An An sẽ tha thứ cho các người đi.”

18.

Bố tôi nào dám không nghe lời.

Trong ba ngày tiếp theo, mỗi ngày ông đều đến nghĩa địa chặt cây hòe đem về nấu nước, sau khi đổ thêm m.á.u gà vào liền bắt đầu ngâm mình.

Nước này mát lạnh, ngâm mình vô thấy thật thoải mái.

Cái cảm giác đau nhức nóng rát trước đó, dường như đều đã thuyên giảm không ít.

Ba ngày trôi qua, tôi thấy trên người đã không còn đau nhức nữa, thậm chí còn thấy tràn đầy sức sống.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Những nốt đỏ trên người bố, bà nội và em trai cũng đã mất đi.

Bố tôi mừng lắm, nhanh chóng cầm lấy ngọn đèn chong mà bà Sáu để lại, dẫn cả nhà đến phần mộ của An An.

Trước khi thắp đèn, bố tôi đã dặn đi dặn lại bà nội.

Nếu muốn em trai tôi sống, thì tuyệt đối không được gây chuyện nữa.

Bà nội nhìn da dẻ màu trắng xanh, đôi mắt đầy tia m.á.u đỏ, cùng với bộ dạng đầu to thân nhỏ trông giống như con tiểu quỷ kia của em trai, chỉ đành không can tâm cắn răng gật đầu.

Sau khi quỳ trước mộ, bố tôi lẩm bẩm nói : 

“An An à, bố đã đưa bà nội tới thành tâm thành ý xin lỗi con, con tha thứ cho cả nhà được không?”

Nói xong, liền bắt đầu thắp đèn.

 

Loading...