Váy cưới máu - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:02:23
Lượt xem: 15
Chương 8:
Đến gần 1 giờ sáng, tôi và Lão Tứ mới ra khỏi đồn cảnh sát.
Chuyện này quá kỳ dị, chúng tôi đã mất rất nhiều thời gian trong quá trình lấy lời khai.
Và một lý do quan trọng khác là 2 người bạn cùng phòng của Tôn Ly, một người nhập viện vì hen suyễn tối qua, đã ch-ếc trong bệnh viện, và người còn lại thì ra về bằng xe cảnh sát.
Người ta kể rằng sau khi cảnh sát đưa cô ấy trở lại trường học, đã có một vụ tai nạn xe hơi thảm khốc trên đường, và cô ấy đã không may thiệt m-ạ-n-g một cách thương tâm. Nhưng tôi vẫn tin rằng cái ch-ếc đột ngột của cô ấy có điều gì uẩn khúc.
Nhưng dù sao thì cả 3 người họ đều đã ch-ếc. Từ khi họ phát hiện bị ma ám, thì không một ai thoát khỏi cái ch-ếc thương tâm.
Khi trở lại ký túc xá, Lão Đại và Lão Tam lấy Ipad ra rồi nói cho chúng tôi nghe về những tài liệu được tìm thấy trong thư viện.
"Dù sao mấy tài liệu này cũng đã hơn 20 năm rồi, tìm được cũng không nhiều lắm, nội dung hầu hết đều là trong tạp chí của trường."
“Phần lớn nội dung trên không có gì đáng chú ý, Ví dụ, một giáo sư bị tai nạn xe hơi và sắp không qua khỏi. Cả trường đã cùng nhau cầu nguyện cho ông ấy, và cuối cùng vị giáo sư đã kiên cường vượt qua giai đoạn nguy hiểm”
Tất cả đều không liên quan đến sự kiện ma q-u-ỷ gì cả. Thoạt nhìn thì đều là những tài liệu không có giá trị với chúng tôi.
Không một chút manh mối.
Lão Đại ngồi trầm ngâm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vay-cuoi-mau/chuong-8.html.]
“Thực ra, tôivới Lão Tứ đều thấy rất kỳ lạ, đó là trước khi chúng ta đăng những bài đăng liên quan đến cô dâu váy đỏ, chúng ta cũng từng đến tòa nhà thứ 4 mà. Vậy thì đáng lẽ chúng ta cũng bị ma ám, nhưng 2 tuần nay đều không bị làm sao cả.”
Lão Tam cũng nói:
“Hơn nữa, chắc hẳn đã có người khác đã đến tòa nhà đó trước chúng ta, nhưng họ đều bình an vô sự. Chỉ có điều sau khi chúng ta tạo ra một cô dâu váy đỏ thì lời ng-uyền bắt đầu, các cậu... các cậu có nghĩ đến điều này không? '
Mọi người đều im lặng.
Tôi tiếp tục lật qua iPad, sau đó tôi tìm thấy một số chi tiết:
“Chờ đã, chỗ tòa nhà cũ đó vốn là một ngọn núi, tòa nhà được xây sau khi bị ngọn núi bị san phẳng, đúng không?”
Lão Đại gật đầu:
“Ừ, tòa nhà ấy cũng được xây 20 năm rồi, chắc là sẽ sớm bị dỡ bỏ thôi.”
"Cái này ... ngọn núi này hình như là núi Tương Sơn?"
“Ừ đúng rồi, sao vậy''
Tôi vội quay lại mở máy tính:
"Tôi biết ngọn núi này, nó không phải ngọn núi bình thường..."
Tôi luôn nghĩ rằng có một cái gì đó liên kết tất cả những sự việc này lại với nhau, nhưng vẫn chưa nghĩ ra đó là gì. Ngọn núi này có thể chính là sợi dây liên kết đó.