Váy cưới máu - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:02:33
Lượt xem: 18
Chương 9:
Tương Sơn là một ngọn núi, có đền thờ một người tên là Tương Tử Văn.
Tôi đã tra cứu, Tương Tử Văn vốn là người Quảng Lăng vào cuối thời Hán. Ông có công đánh đuổi bọn cướp, bảo vệ dân lành, được lập đền thờ và trở thành Thần Đất.
Tôi nhanh chóng giải thích:
“Vốn ở ngôi trường cũ ấy chẳng có một hồn ma nào cả, Tương Tử Văn là Thần Đất, đó là ngọn núi của riêng ngài ấy.”
Tôi tra những bài đăng trên diễn đàn rồi nói:
“Thần Đất tồn tại trong tín ngưỡng dân gian, là vị thần giúp hiện thực hóa những nguyện vọng chung của nhân dân như hòa bình, ấm no, thịnh vượng,... Cứ như vậy, một tín ngưỡng được quá nhiều người tin tưởng thì có thể trở thành sự thật”
Cả ba người họ sửng sốt nhìn nhau. Tôi mở bài đăng đầu tiên của chúng tôi về “Cô dâu váy đỏ”. Bài đăng hiện đã có hơn 30.000 lượt thích.
“Chỉ tính riêng khu vực quanh đây, có ít nhất 30.000 người tin vào sự tồn tại của cô dâu váy đỏ.”
Lão Đại cuối cùng đã phản ứng:
“Ý của cậu là chính niềm tin này đã tạo ra sự xuất hiện của hồn ma đó hay sao? "
Làm sao có thể? Chuyện này quả thật là quá khó tin. Nhưng tôi có bằng chứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vay-cuoi-mau/chuong-9.html.]
Chiều nay, khi tôi đang tìm kiếm manh mối, tôi đã đọc được một số bài viết phổ biến trên diễn đàn.
Sau khi Tôn Ly và 2 người bạn của cô ấy bị gi-iếc hại, tôi luôn có một cảm giác quen thuộc mà không thể nào giải thích nổi.
"Bất cứ ai xâm phạm và làm phiền đến sự thanh tịnh của cô dâu váy đỏ sẽ bị ng-uyền r-ủ-a. Cô ta sẽ bám theo bạn, thậm chí là bắt bạn chịu đựng nỗi đau mà cô ta đã từng trải qua.”
Tôi quay lại hỏi:
"Có phải Tôn Ly và những người khác khi ch-ếc có hình dạng giống như bị rơi từ trên cao xuống không? Đó là cách mà cô dâu váy đỏ đã ch-ếc."
Lão Tứ gật đầu:
“Đúng vậy, dù không bị rơi từ trên cao xuống nhưng khuôn mặt Tôn Ly đã méo xệch và dập nát ngay trước mặt chúng ta, như thế vừa bị cái gì đó đ.â.m phải.”
Tôi lại tìm thấy số bài đăng khác:
“Vì vậy, sự oán h-ậ-n của cô ta luôn tồn tại ở đó, đặc biệt là trên sân thượng. Những kẻ dám lên đó để mua vui, đều sẽ ngã xuống đất mà ch-ếc. Đây là một lời ng-uyền.”
Bài đăng này là tôi nhớ đến câu nói khó hiểu của Lương Gia Duy trước khi chết:
“Mày dám giễu cợt tao. Tao sẽ không để cho mày đi!”
Mặc dù quá khó tin, nhưng chúng tôi không tìm được một lời giải thích nào khác nữa cả. Quả thực là trong phạm vi xung quanh ngọn núi Tương Sơn này, chính niềm tin vào sự tồn tại của o.an hồn cô dâu váy đỏ đã tạo ra hàng loạt thảm kịch mà chúng tôi đã chứng kiến.