Vết bầm - 10
Cập nhật lúc: 2024-09-03 12:00:52
Lượt xem: 2,056
“Nhà họ An sụp đổ rồi, nếu như tôi nói với anh ấy, rút thuốc duy trì tính mạng của cô, cô đoán xem, anh ấy sẽ làm như thế nào?” Tôi kéo ống truyền dịch của cô ta ra thật xa.
Kim truyền dịch lệch đi, An Ý Dao phát ra một tiếng kêu đau đớn, mặt mày tái mét.
“Có thể sống thêm ngày nào hay ngày đó, nếu như chết, thì cái gì cũng không có, không phải sao?” Tôi tiếp tục khuyên nhủ.
An Ý Dao nắm chặt tay, rốt cục cũng mở miệng: “Mấy năm nay tôi nói với anh ấy, tôi là nữ chính của thế giới này, nếu như anh ấy không cưới tôi, thế giới sẽ sụp đổ, tất cả đều không còn tồn tại, bao gồm cả Khương Từ cô, anh ấy không tin.”
“Cho đến khi tôi phát hiện bị ung thư, tôi lừa anh ấy, sự suy vong của cơ thể tôi, chính là tín hiệu thế giới bị hủy diệt, anh ấy không chỉ tin mà còn sợ hãi, cho nên mới bỏ cô để cưới tôi.”
“Tôi còn nói, nếu như anh ấy tiết lộ chân tướng cho cô, thế giới sẽ sụp đổ nhanh chóng, tự gánh lấy hậu quả, anh ấy không thể không cùng tôi diễn kịch...”
“Tuy rằng anh ấy cưới tôi, nhưng trước sau vẫn thuỷ chung vì cô thủ thân như ngọc, như cô thấy, tôi công lược thất bại, sắp chết...”
Cô ta rũ mi mắt xuống, thì thào nói nhỏ: “Rõ ràng tôi mới là nữ chính, tại sao, tại sao...”
Nhớ tới lời nói hùng hồn của cô ta, tôi cười nhạo ra tiếng: “An Ý Dao, cô từng nói ‘Thanh’ của Chu Ngộ Thanh, là ‘Thanh’ của Thanh Mai, chính là An Ý Dao cô. Tôi sẽ dùng sự thật nói cho cô biết: ‘Dao’ của An Ý Dao, là ‘Dao’ của xa xôi, mộng tưởng xa vời không thể với tới.”
Thân thể chị gái phủ vải trắng hiện lên trước mắt tôi, tôi nhắm mắt lại, đầu ngón tay dùng sức, khớp xương trắng bệch.
“Kiếp sau nhớ giúp người làm việc thiện, đừng gây rối và g.i.ế.c người nữa.”
Nói xong, tôi xoay người rời đi.
“Tôi mặc kệ kiếp sau, tôi chỉ biết là cô hại tôi không hoàn thành nhiệm vụ, tôi muốn cô chết!”
An Ý Dao dùng một tay bắt lấy cổ tay tôi, tay kia thò vào dưới gối, lấy ra một con d.a.o gọt hoa quả dài hơn ba tấc, đ.â.m thẳng vào động mạch bên cổ tôi.
Trong nháy mắt choáng váng, một bóng dáng đẩy rèm cửa sổ chồng lên nhau, bay về phía tôi.
Là Chu Ngộ Thanh.
Anh ôm tôi vào lòng, xoay người, cố gắng dùng lưng để chống lại đòn tấn công của An Ý Dao.
Tôi dùng sức toàn thân, đẩy anh ra xa.
Anh vốn vô tội, không nên gây ra một thảm họa đẫm m.á.u nào khác nữa.
Lưỡi d.a.o đ.â.m vào da thịt tôi, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe.
“Khương Từ, cô đáng chết, đáng chết! Tôi nên g.i.ế.c cô từ sớm, là lỗi của tôi, không nên nhân từ với cô! Đi c.h.ế.t đi, cô chết, tất cả liền kết thúc!” An Ý Dao quỳ xuống giường bệnh, hai tay nắm chặt chuôi dao, rút ra lại đ.â.m vào, hết nhát này đến nhát khác, hoàn toàn không để ý bản thân bị cắt rách tĩnh mạch ở mu bàn tay, chảy m.á.u không ngừng.
Máy theo dõi điện tim phát ra âm thanh báo động chói tai.
Vết thương truyền đến đau đớn kịch liệt như co giật, tôi đau đến cong người lên, chỉ có thể gắt gao cắn chặt răng, đoạt lấy đao trong tay An Ý Dao.
Không biết cô ta lấy đâu ra sức lực, giật lấy d.a.o trong tay tôi, đ.â.m vào lồng n.g.ự.c tôi.
Tôi chịu đựng đau đớn nóng rực trên người, bắt lấy cổ tay An Ý Dao, móng tay cắm vào da thịt cô ta, ngăn cản đà tấn công của cô ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vet-bam/10.html.]
Một lượng lớn m.á.u tươi từ trong cơ thể chảy ra, tay chân tôi từ từ lạnh ngắt.
Chu Ngộ Thanh nhào tới, tách từng ngón tay An Ý Dao đang nắm chặt con d.a.o ra.
Dao gọt hoa quả rơi xuống đất, bị anh đá đi.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Người đâu, mau tới đây!”
Chu Ngộ Thanh nôn nóng ấn chuông ở đầu giường.
Khi các bác sĩ và y tá đổ xô vào phòng bệnh, tôi đã ngã xuống vì kiệt sức.
Hình ảnh cuối cùng nhìn thấy, là khuôn mặt sợ hãi thất thố của Chu Ngộ Thanh, cùng với một tiếng “A Từ” nhuốm máu.
13
Tôi rơi vào một giấc mơ dài.
Trong mơ, tôi tên là An Ý Dao, cùng Chu Ngộ Thanh là đôi thanh mai trúc mã, tương thân tương ái.
Chúng tôi đều coi đối phương là duy nhất trong cuộc đời này, làm bạn từ nhà trẻ đến đại học, tình cảm chưa bao giờ lụi tàn.
Năm thứ hai đại học, bên cạnh anh xuất hiện một cô gái.
Cô gái đó nhiệt liệt theo đuổi anh, hận không thể dính vào người anh 24/24, như ác quỷ quấn thân, ân cần chuẩn bị.
Tất cả tài khoản xã giao của Chu Ngộ Thanh, đều trở thành trạm tình yêu như con thiêu thân của cô ta.
Tất cả ngày kỷ niệm của tôi và Chu Ngộ Thanh, cô ta đều bất thình lình xuất hiện.
Tất cả sự bất ngờ mà Chu Ngộ Thanh chuẩn bị cho tôi, đều bị ác ý phá hỏng.
Chỉ cần không tìm thấy Chu Ngộ Thanh, cô ta liền làm phiền bạn bè của chúng tôi.
Nếu Chu Ngộ Thanh nói nặng lời một chút, cô ta liền lấy cái c.h.ế.t bức bách, điên như ma...
Từ khi cô gái kia xuất hiện, những ngày ngọt ngào tốt đẹp của chúng tôi đã một đi không trở lại.
"Cô ta không phải là con người, cô ta là một bóng ma truy hồn. Thật đáng sợ!"
“Hai người đừng đến gần chúng tôi nữa, chúng tôi không muốn dây dưa với mụ đàn bà điên đó…”
Bạn bè từng người dần rời xa chúng tôi.
“Cô ấy không gây ra tổn hại gì đáng kể cho anh, chúng tôi không thể giam giữ cô ấy…”
"Cô ấy chỉ thể hiện tình yêu một cách hơi đặc biệt thôi, yêu đương tự do, xin hãy quan tâm hơn..."