Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ ngốc của Thái tử gia Bắc Kinh - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-27 23:06:59
Lượt xem: 1,823

19.

Việc đầu tiên khi tỉnh lại, tôi kiên quyết muốn ly hôn với Thẩm Triệu.

Thẩm Triệu gần như phát đi.ên, anh hoảng hốt giải thích với tôi: "Có phải em còn giận anh vì chuyện của Tống Khinh Y không? Anh đã đuổi cô ta đi rồi, cô ta sẽ không làm phiền chúng ta nữa. "

"Trước đây anh đưa cô ta về nhà chỉ vì cô ta đồng ý hiến tủy cho Tiểu Nghiên."

Tôi ngẩn người: "Anh cưới em không phải  chỉ để có thể hiến tủy cho Thẩm Nghiên bất cứ lúc nào sao?"

Mặt Thẩm Triệu lập tức tối sầm, trong chớp mắt anh hiểu ra tất cả  mưu mô của Tống Khinh Y.

Tiểu Nghiên cần tủy phù hợp gấp , anh không thể ngồi yên chờ đợi mà đã dùng những thủ đoạn không thể công khai để xác định người hiến tủy phù hợp.

Tống Khinh Y là một trong số ít người có thể hiến tủy cho Tiểu Nghiên, Thẩm gia như nắm được cọng rơm cứu mạng.

Cảm giác của anh với Tống Khinh Y không thể nói là tốt, họ là bạn học đại học, trong trường đã lan truyền tin đồn hai người họ là một cặp.

Nhưng sự thật thì chỉ cóTống Khinh Y là người rõ nhất.

Cô ta đã nhiều lần tung tin đồn, thậm chí cố tình tiếp cận anh khi say rượu.

Điều đó đã khiến Thẩm Triệu rất tức giận, ngay trong ngày hôm đó, anh đã đưa cô ta đến một khu ổ chuột ở nước ngoài, để cô ta tự sinh tự diệt.

Thẩm Triệu làm sao không hiểu tâm tư của người phụ nữ này, chỉ là vì Thẩm Nghiên mà anh nhẫn nhịn, nhắm một mắt mở một mắt.

Nhưng anh đã để Nhiên Nhiên chịu thiệt thòi, chính anh đã làm hại Nhiên Nhiên.

Anh quá tự phụ, cho rằng có anh bảo vệ, Tống Khinh Y sẽ không gây ra sóng gió gì.

Cảm xúc của Nhiên Nhiên

Chỉ là tính khí của trẻ con, dỗ dành là được.

Thẩm Triệu vô cùng hối hận, ước gì bây giờ có thể bắt Tống Khinh Y trả giá để xin lỗi Nhiên Nhiên.

"Cô ta lừa anh, ban đầu anh cưới em là vì trách nhiệm, anh nghĩ mình sẽ không bao giờ yêu ai cả, chăm sóc em cả đời cũng được. Nhưng sau đó, anh phát hiện ra mình ngày càng có cảm giác chiếm hữu mạnh mẽ với em, anh mới nhận ra mình đã yêu em từ lâu."

Tôi quay đầu đi, tránh ánh mắt nóng bỏng của anh.

Thẩm Triệu khẩn thiết nắm lấy tay tôi, quỳ bên giường.

"Nhiên Nhiên, em có thể đánh anh, mắng anh, nhưng đừng không để ý đến anh được không?

"Cô ta có nói gì với em nữa không? Em yên tâm, anh nhất định sẽ khiến cô ta phải trả giá!"

Sau một hồi lâu, tôi vẫn hỏi về chuyện sảy thai.

Giọng nói của tôi run rẩy, chuyện này để lại một vết sẹo mãi không lành trong lòng tôi, không thể nào xóa nhòa.

Không phải là tôi muốn tha thứ cho anh, tôi chỉ không muốn hiểu lầm bất kỳ ai.

Thẩm Triệu nói tôi bị thai ngoài tử cung, đứa trẻ phải phá bỏ, anh lo tôi sẽ đòi giữ lại đứa trẻ nên không nỡ nói cho tôi sự thật.

Ngày hôm đó, sau khi anh hỏi bác sĩ xong về tình hình trở về, thấy tôi như mất hồn, nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, anh tưởng tôi đã biết, không ngờ tôi lại hiểu lầm.

Tống Khinh Y đã từng phá thai trước khi trở về nước, nên mới có đoạn nói chuyện của bác sĩ và Thẩm Triệu khiến tôi hiểu lầm.

Khi biết lý do tại sao sau khi tôi sinh non lại kích động như vậy, Thẩm Triệu đau lòng đến rơi nước mắt.

"Bé khờ này sao em không hỏi anh?"

Tôi rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác, trong thời gian đó tôi cảm nhận được sự không kiên nhẫn của anh với tôi, cộng thêm việc Thẩm Nghiên bệnh nặng, tôi đâu dám quấy rầy mà hỏi anh.

Tôi cũng đã từng cẩn thận dò hỏi anh, nhưng anh chỉ cho rằng tôi đang làm nũng, một câu "anh sẽ mua bánh kem  nhỏ cho em" là xong.

Tôi đâu cần điều đó .

Yêu một người mệt mỏi quá, ông nội hy vọng tôi hạnh phúc, tôi không cần Thẩm Triệu nữa.

20.

"Ly hôn rồi, em tính làm sao?"

Tôi hơi tức giận: " Thẩm Triệu, em đâu phải không thể sống nếu không có anh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-ngoc-cua-thai-tu-gia-bac-kinh/chuong-5.html.]

Tôi không phải là con đĩa mà phải bám chặt vào anh như vậy, tôi không cần anh như anh nghĩ.

Ánh mắt Thẩm Triệu có chút tránh né.

Tôi tức đến nỗi đứng trước cửa sổ đe dọa anh:

"Anh có muốn em nhảy lần nữa không? Dù không có Tống Khinh Y, chúng ta cũng chưa chắc hạnh phúc, bởi vì anh và mọi người căn bản không xem em như một người bình thường. Em không muốn bị gọi là ngốc nghếch, không muốn bị chế giễu vì không xứng với anh, anh hiểu không?

"Ở bên anh, em thật sự rất không vui..."

Nói xong, trong phòng lặng ngắt như tờ.

Không biết đã qua bao lâu, Thẩm Triệu khàn giọng nói: "Được, chúng ta ly hôn."

 

21.

Thẩm Triệu run rẩy ký vào bản thỏa thuận ly hôn.

Trước khi đi, anh cười chúc tôi sau này mỗi ngày đều vui vẻ.

Thẩm Triệu không biết mình đã về nhà như thế nào, mơ mơ hồ hồ mà lái xe, suýt nữa thì xảy ra ta.i n.ạn.

Về đến nhà, tiếng reo hò vang lên trong căn nhà tĩnh mịch, những dải băng trang trí rơi đầy lên người anh.

"Chúc mừng anh trai đã trở lại cuộc sống độc thân!"

Ba người trong nhà đều rất vui vẻ, mặc dù có chút áy náy với Tang Nhiên, nhưng họ sẽ bù đắp cho cô ấy sau này.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Triệu nổi giận như vậy, anh đập vỡ mọi thứ trong phòng, điên cuồng như một con sư tử.

Thẩm Nghiên và mẹ anh sợ hãi đứng bên cạnh không dám động đậy.

Thẩm Triệu nhìn chằm chằm vào Tống Khinh Y, một tay siết chặt cổ cô ta, càng lúc càng chặt.

"Thủ đoạn của cô hay lắm, vậy mà chia rẽ được tôi và Nhiên Nhiên ."

Nhìn thấy Tống Khinh Y suýt ngã, mọi người nhanh chóng lao vào kéo Thẩm Triệu ra.

Tống Khinh Y ngã ngồi xuống đất thở hổn hển, trong lòng căm hận tột độ.

Thẩm Triệu trở về phòng, bức ảnh cưới treo ở đầu giường khiến trái tim anh đau nhói.

Mỗi chi tiết trong phòng đều như lúc Nhiên Nhiên còn ở đây.

Anh thu mình vào chỗ mà cô thường nằm khi ngủ, như thể, cô vẫn còn ở đó.

Những ngày qua, Thẩm Triệu luôn ở trong phòng, mượn rượu giải sầu.

Đôi khi khi say mèm, hình ảnh của cô lại thoáng hiện lên trước mắt.

"Nhiên Nhiên , em đến thăm anh hả..."

Bàn tay của Thẩm Nghiên bị anh trai nắm chặt, khỗng biết làm gì.

"Anh, anh tỉnh lại! Thẩm Thị có vấn đề lớn rồi!”

Đáp lại cô vẫn là tiếng thì thầm vớ vẩn, vừa cười vừa khóc của Thẩm Triệu.

Thẩm Nghiên cảm thấy hối hận, nếu biết Tang Nhiên quan trọng với anh trai mình như vậy, cô đã đối xử với cô ấy tốt hơn.

Bây giờ Tống Khinh Y đã đánh cắp tài liệu bí mật của Thẩm thị, còn bán cho đối thủ cạnh tranh. Dù đã bị bắt ở biên giới, nhưng Thẩm thị cũng không thể cứu vãn được nưã!

Thẩm Nghiên bồn chồn không yên, Thẩm thị đang rất cần vốn, nhưng giờ ai còn muốn đầu tư cho Thẩm thị chứ.

Đúng rồi, Tang Nhiên!

Thẩm Nghiên tìm mẹ bàn bạc, dự định đến cầu xin Tang Nhiên, cô ấy yêu anh trai mình như vậy, lại đơn thuần lương thiện, chắc chắn sẽ không để Thẩm Thị thị sụp đổ

Thẩm Triệu lảo đảo bước ra khỏi phòng, cố nén cơn đau đầu lại: "Đừng đi làm phiền Nhiên Nhiên! Để anh tự giải quyết."

Anh không muốn cuộc sống yên bình của cô bị xáo trộn thêm lần nữa vì mình.

Thẩm Nghiên không thèm để ý lời anh nói, kéo mẹ cô ra ngoài.

Loading...