Xin Đừng Trèo Cao - 08
Cập nhật lúc: 2024-08-13 23:25:48
Lượt xem: 400
Ngày hôm sau.
Khi Chu Tư Viễn mặc chỉnh tề để đi làm, tôi vẫn còn đang ngủ, vì đêm qua mãi tới gần sáng tôi mới dính được vào gối, bây giờ thì mắt nhắm mắt mở, không cách nào mở nổi.
"Vợ ơi, anh đi làm đây."
Cá Mặn Muốn Vươn Lên 🌱
Tôi mơ màng đáp lại "Ừ", rồi lờ mờ cảm nhận được anh ấy hôn lên trán mình.
Sau khi ngủ thêm một giấc đến tận trưa, thật bất ngờ, tôi lại thấy tin tức về Lê Tụng nhận cha mẹ ruột được chiếu trên tivi.
Cả quá trình, Lê Tụng đều mang một vẻ mặt buồn thảm như đang dự tang lễ. Tuy nhiên, ký giả đứng bên cạnh lại nói: "Chúng ta có thể thấy qua biểu cảm của Lê tiên sinh, rằng anh ấy rất xúc động trước việc nhận lại gia đình ruột của mình."
Thật buồn cười, đại thiếu gia này chắc chắn chưa từng đến nơi nào như thế này, có lẽ còn chưa kịp phản ứng.
Cha mẹ ruột của anh ta sống ở một ngôi nhà ba tầng tự xây ở nông thôn, xung quanh là những ngôi nhà nhỏ hơn, xây thấp hơn. Trước sân nhà còn có hàng rào nuôi hơn chục con gà.
Đại thiếu gia Lê Tụng lớn đến vậy chắc chắn chưa từng đặt chân đến nơi nào như thế này. Bộ trang phục đắt tiền anh ta mặc trên người thật không hợp chút nào với cảnh vật xung quanh. Anh ta cau mày nhìn vào ống kính, nói với camera: "Đừng chụp nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xin-dung-treo-cao/08.html.]
Cha đẻ của anh ta lại nói: "Con này ngốc thế, phỏng vấn mà lại có tiền đó!"
Ống kính chuyển sang Lương Duyệt Nhi, cô ta cười mà trông còn tệ hơn cả khóc. Mẹ ruột của Lê Tụng thì nắm lấy tay cô ta, nói: "Đây là bạn gái của con trai tôi, trông đẹp đấy chứ. Con bé không chê nhà chúng tôi không có phòng, không có xe, đúng là một đứa trẻ ngoan."
Lê Tụng lại lên tiếng: "Duyệt Nhi không quan tâm đến những thứ này, nhưng tôi thì có nhà, có xe, có tiền gửi ngân hàng. Tôi sẽ không để cô ấy chịu bất kỳ thiệt thòi nào."
Lúc này sắc mặt của Lương Duyệt Nhi mới khởi sắc hơn chút:
"Tôi thích anh ấy vì con người của anh ấy, gia cảnh của anh ấy không liên quan đến tôi.”
Trong chương trình, người dẫn chuyện nói về Lê Tụng là "tuổi trẻ tài cao", và Lương Duyệt Nhi là "cô gái không màng vật chất, hiếm có trong thời đại này".
Nghe những lời này, tôi và mẹ chồng đều không nhịn được cười.
Xe cộ và nhà cửa mà Lê Tụng khoe khoang, đều là tài sản của Lê gia. Anh ta vẫn tưởng mình là thiếu gia, nhưng bố mẹ chồng tôi đã thu hồi lại xe địa hình và thẻ ngân hàng mà họ đã giao cho anh ta để quản lý công ty chi nhánh, chỉ còn chiếc Lamborghini mà anh ta đang lái là chưa kịp thu hồi.
Mẹ chồng tôi cười một cách nhẹ nhàng: "May mà nó không phải con ruột của tôi, nếu không tôi đã phải đuổi nó ra khỏi nhà rồi. Bao nhiêu năm qua, chúng tôi đã tốn không ít thời gian và tiền bạc vào nó, vậy mà cuối cùng lại thành ra thế này, thật không xứng đáng."