Xuyên không lập mưu hít vận khí của nam chủ - C6
Cập nhật lúc: 2024-08-27 00:29:46
Lượt xem: 669
Liếc mắt nhìn lại, ta thấy Ngụy Phong nhặt chiếc khăn lên, xoa nhẹ vài lần rồi tham lam vùi mặt vào ngửi, lập tức ngất xỉu ngay sau đó.
Tề Khắc nấp trong bóng tối, ngây người ra.
Ta quay lại, đá Ngụy Phong một cái, tự mãn nói: "Ngươi thật không hiểu nổi kẻ biến thái."
Tề Khắc vẻ mặt phức tạp: "Ngươi nói đúng, ta quả thật không hiểu ngươi."
Ta: "..."
8.
Tề Khắc đã tìm thấy cây nhân sâm ngàn năm trong phòng ngủ của Ngụy Phong.
Sau khi đem về dùng cho Đào Vân Nhi, nàng lập tức khỏe lại.
Ba ngày sau, ta và Tề Khắc sốt ruột đứng chờ ngoài phòng sinh. Đột nhiên, gió mây biến đổi, trên không trung phủ Tướng quân có hàng trăm con chim khách bay lượn, cùng với tiếng khóc chào đời của đứa trẻ, bầu trời vốn âm u bỗng tỏa ra những tia sáng rực rỡ, chói lòa đến mức làm chúng ta không thể mở mắt.
Tề Khắc: "Ta thề..."
Ta: "Quả thật kinh thiên động địa..."
Thật không hổ danh là nam chủ, ngay cả lúc sinh ra cũng vô cùng chấn động.
Tề Khắc xoa tay đầy phấn khích: "Con nuôi, cha nuôi đến đây!"
Ta đẩy hắn ra: "Để mẹ nuôi bế trước!"
Khi ta và Tề Khắc đang tranh nhau nhận lấy đứa trẻ thì Ngụy Phong, cầm theo một thanh kiếm, đạp cửa xông vào phủ Tướng quân.
Mắt đỏ ngầu, hắn đầy sát khí bước tới gần Tề Khắc: "Ngươi đã vào phòng ta."
Toàn bộ thị vệ trong phủ không một ai dám tiến lên.
Tề Khắc ôm đứa trẻ, cau mày nói: "Ngươi đang nói vớ vẩn gì vậy?"
Ngụy Phong: "Ngươi đã lấy thứ gì của ta."
Tề Khắc mặt dày không sợ: "Đúng vậy, nhân sâm là ta lấy..."
Ngụy Phong gầm lên: "Không phải thứ đó!"
?
Ngoài nhân sâm, Tề Khắc còn lấy thứ gì khác sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-lap-muu-hit-van-khi-cua-nam-chu/c6.html.]
Nhìn phản ứng của Ngụy Phong, thứ đó chắc chắn còn quý giá hơn nhân sâm rất nhiều!
Ta liếc nhìn Tề Khắc, hắn tránh ánh mắt ta.
Chết tiệt! Tên khốn này nhất định đã giấu ta làm giàu rồi!
Ta còn chưa kịp hiểu ra, thì Ngụy Phong đã rút kiếm xông về phía Tề Khắc. Ta hoảng hốt thét lên: "Con nuôi của ta!"
Tề Khắc ôm đứa trẻ lùi lại, nhưng vẫn không kịp, khi thanh kiếm gần như chạm vào đứa bé thì bất ngờ vang lên tiếng "đinh", lưỡi kiếm bị gãy làm đôi.
Anan
Ngụy Phong sững sờ, rồi rút từ thắt lưng ra những cây kim độc, ném về phía Tề Khắc. Đột nhiên, từ trên trời xuất hiện vài con chim, chúng đã chắn hết toàn bộ những cây kim độc.
Ngụy Phong không từ bỏ, liền xông tới với tay không, nhưng vừa chạy được một bước thì trượt chân trên một viên đá tròn, ngã sóng soài và ngất đi.
...
Ta và Tề Khắc nhìn nhau.
Tề Khắc bối rối: "Đây là tình huống gì thế này?"
Ta ngẩn ra, đột nhiên hiểu ra, không nhịn được mà cười lớn: "Đây là hào quang của nam chủ, hào quang của nam chủ!!! Ha ha ha ha ha ha ha..."
9.
Sau khi người hầu trong phủ Ngụy Phong đưa hắn trở về.
Ta cầm gậy, chặn Tề Khắc trong phòng: "Khai thật đi, ngươi đã lấy thứ gì từ phòng Ngụy Phong? Một nửa thuộc về ta."
Tề Khắc mặt không biến sắc, đi đến bên tủ, lấy ra từ hộp một mảnh vải dính máu: "Tên đó tùy tiện để nhân sâm ngàn năm trong tủ, nhưng mảnh vải này lại được giấu trong ngăn bí mật dưới giường."
Ta nhìn kỹ, đây chính là mảnh vải từ bộ y phục mà ta đã mặc trong ngày đầu xuyên không.
Ngày đó ta đột ngột xuất hiện trên chiến trường, bị cảnh tượng xác c.h.ế.t la liệt dọa cho sợ c.h.ế.t khiếp, khó khăn lắm mới phát hiện được một Ngụy Phong còn thở, ta liền xé vải trên người để băng bó cho hắn.
Sau đó...
Chết tiệt, sau đó hắn trở nên cực kỳ biến thái với ta!
Đây chính là nguồn gốc của mọi tội ác.
Tề Khắc lạnh lùng: "Ngụy Phong đúng là một kẻ tâm thần, ngươi có biết ta đã thấy gì trong hậu viện của hắn không?"
Lông tơ ta dựng đứng: "Thấy... thấy gì?"
"Xác chết, nhà ngục đầy xác chết, đều là nữ tử trẻ, tất cả đều có một điểm chung."
Tề Khắc nhìn ta: "Đều có vài phần giống ngươi."