Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 204.1
Cập nhật lúc: 2024-10-23 21:17:30
Lượt xem: 8
Nếu nhiều năm sau hai người đều còn sống, chưa chắc cô sẽ động lòng với Lý Yến Tu, chưa chắc đối với một người đàn ông không quen biết xuất hiện trong nhiệm vụ mà đau lòng. Nhưng có thể do toàn bộ khung cảnh ấy còn chưa đến, nên cũng chưa trải qua những cảm xúc u mê kia, tựa như đóa hoa chưa nở đã tàn, cứ thế đã bị người ta dập nát. Cô cho rằng việc này không để lại dấu vết gì mà trong lòng lại như bị đánh thật mạnh một nhát, vốn cho rằng sẽ không có chuyện biến thành tình cảm, tại một giây này mới sáng tỏ chính là khắc cốt ghi tâm.
“Tôi chỉ muốn đến Bàng gia yêu cầu công bằng, nếu cuối cùng đạo lý cũng chỉ là thế này, thì có lẽ tôi không nên tới đây.” Bách Hợp mất mát nhẹ giọng nói một câu. Nhưng bấy giờ nhà họ Bàng còn để trên thuyên một loa phóng thanh, cho dù là cô cô thấp giọng lẩm bẩm, lúc này cũng truyền vào tai mọi người.
Ngay từ đầu mọi người ở đây cũng nhìn thấy cảnh người con trai lạ lẫm kia cứu Bách Hợp. Mới đầu chỉ cảm thấy hai người này dám cả gan phá hôn lễ của tiểu thư Bàng Lị Lị, xem như c.h.ế.t cũng chưa hết tội, giờ lại phát hiện Bàng Lị Lị cũng không có hồn nhiên trong sáng như trước đấy, tình cảm mọi người dành cho cô ta bắt đầu phức tạp, trong quá khứ sùng bái cùng yêu mến cô ta như thế nào, hiện tại sau khi phát hiện ra chân tướng sự thật. Trong lòng rất nhiều người sinh ra cảm giác phẫn nộ vì giống như bị lừa gạt. Nhất là sau chuyện Bách Hợp là con gái của Đại soái Úc Ly Dương, càng chứng minh lời nói khi xưa của Bàng Lị Lị về việc hải tặc nho nhỏ có ơn với mình, muốn tự mình báo đáp đều là giải dối hết!
Con gái Đại soái không cần phải làm hải tặc, nếu như cô ấy muốn trở thành hải tặc, thì trên thế giới này không có hải quân nào dám truy bắt hải tặc rồi. Hơn nữa cô ấy cũng không cần Bàng Lị Lị báo đáp, thậm chí Bàng Lị Lị vì thanh danh của mình, làm cho cặp cha con này cốt nhục chia lìa hơn mười năm. Trong đầu rất nhiều người đều có ý kiến của mình, liền lập tức thấy Bàng Lị Lị mười phần dối trá, trong lòng bắt đầu có chút chán ghét.
“Tiểu Hợp, ba ba thực xin lỗi con. Lúc trước ba bộn bề chuyện công việc, mẹ con lại mất sớm, ba biết rằng con cần ba làm bạn, vậy mà ba không để ý con. Ba ba thề rằng sau này tuyệt đối không như trước kia nữa. Ba muốn đền bù mọi tổn thất đã thiếu con, con gái, cho ba ba một cơ hội đi, hãy để cho ba ngày trước không làm tròn trách nhiệm của một người cha, không có thể bảo hộ con, khiến con tuổi còn nhỏ đã phải chịu đựng nhiều, mà cho ba ba một cơ hội đền bù.” Đây là người có thực lực mạnh nhất ở Đế quốc, giờ người đàn ông cao cao tại thượng lại chỉ như mọi người cha bình thường trên đời, khẩn cầu con gái tha thứ.
Nếu Úc Ly Dương không được mọi người coi như thần mà thờ bái, nếu ông không có thực lực hùng mạnh gần như được toàn bộ người dân Đế quốc sùng bái, thì lúc Úc Ly Dương thấp giọng nói chuyện cũng không khiến người cảm động đến mức như thế. Nhưng mặc cho mọi người nhìn thấy người thủ đoạn sắt máu, cường giả khiến mọi người tôn kính bội phục này giờ đây chỉ muốn con gái trở lại bên người mình, mà đầu sỏ gây nên tất cả chuyện này hiển nhiên là Bàng Lị Lị. Mọi người nhanh chóng bắt đầu thấy bất mãn với nhà họ Bàng, nhất là phía hải quân, càng coi thường người được xưng là Đế quốc Minh Châu của nhà họ Bàng này.
“Đại soái là vì Đế quốc lại khiến cho Úc tiểu thư bị đoàn hải tặc Black Pearl làm hại. Úc tiểu thư vốn sớm đã được đoàn tụ cùng đại soái cha mình, Bàng tiểu thư, vì cớ gì cô ngăn cản họ?” Có người không nhịn được bắt đầu hướng Bàng Lị Lị gây khó dễ. Lúc này ánh mắt mọi người nhìn Bàng Lị Lị không còn cuồng nhiệt cùng ái mộ như trước, tất cả đều biến thành chán ghét cùng lạnh như bằng. Bàng Lị Lị mở to miệng, trên mặt lộ ra vài phần bối rối. Những năm gần đây cô luôn sống trong hào quang cùng kính trọng của mọi người, được người tán tụng đến tận trên mây, giờ trong chốc lát mọi người đều thay đổi sắc mặt với cô ta, cô ta liền có phần phát hoảng, vô ý thức khoát tay:
“Tôi không có, tôi, tôi không biết.. không biết cô ấy là con gái Đại soái…”
“Không biết? Vậy thì sao cô biết rõ được Úc tiểu thư là hải tặc?” Một Đại tướng đội chính hải quân là tâm phúc của Úc Lý Dương không nhịn được mở miệng trách hỏi một câu. Bàng Lị Lị không nhịn được sụp xuống khóc lớn, khóc đến lê hoa đái vũ (khóc mà vẫn đẹp), thân hình nhoáng một cái, như là chống đỡ không nổi giống như ngã ngồi trên mặt đất, cô ta bụm mặt thống khổ khóc lên: “Đừng ép tôi, tôi, tôi không biết…” Giọng cô cực thấp, thật chọc người nghe thương yêu, nhưng trên mặt Đại tướng kia lại là phiền chán:
“Chắc hẳn lúc trước Bàng tiểu thư dùng bộ dáng như vậy mà tiếp cận, hại người rồi lại lấy thân phận bị hại mà xuất hiện phải không? Hiện tại nên khóc không phải cô, nếu không phải tiểu thư phúc lớn mạng lớn, hôm nay đã sớm c.h.ế.t dưới gian kế của cô!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-204-1.html.]
“Giết ả! Giết ả”
“Giết ả ta!”
“…” Tiếng la hét liên tục vang lên, mặt Bàng Lị Lị trắng bệch, bối rối lắc đầu. Vào thời khắc này, vị hôn phu mà cô vốn cho rằng cùng yêu thương một đời giờ đang dùng ánh mắt oán hận nhìn cô không rời, rõ ràng đang trách cô vì sao lời nói lúc trước lại không rõ ràng, khiến cho y rơi vào kết cục ngày hôm nay.
Ma Ngang hắn là người rất có dã tâm, hắn muốn leo đến vị trí thật cao. Hôm nay chính mình hại hắn lên voi xuống cho như vậy, hắn sẽ không giúp cô đâu.
Mà ánh mắt đám người trước giờ còn sùng bái Bàng Lị Lị mình đã không còn độ ấm, chỉ còn có sát ý cùng chán ghét tận cùng, đám người này cũng không đáng tin cậy.
Bàng gia ngay từ sau khi cô chọc giận nhiều người, từng người một liền trốn rất xa, nhất là lúc mười tên pháp sư nguyên tố bị giết, càng làm cho cha mình là Bàng gia chủ lộ ra sắc mặt sợ hãi hết sức. Tại nơi trước mắt này, gần như những người trong quá khứ cho Bàng Lị Lị cảm giác đáng tin, ở trước khó khăn đều lặn mất tăm.
Mắt Đại soái còn không thèm liếc mình, trong lúc nhất thời Bàng Lị Lị không biết làm sao, ánh mắt dừng lại ở cái đầu cúi thấp kia. Trên mặt thiếu nữ là vẻ ngỡ ngàng.
Nhớ năm đó cô ấy cũng có dáng vẻ này. Cô còn nhớ rõ, từ trên boong tàu hải tặc Black Pearl xuống, xuất hiện một bé gái cầm ngọn đèn, cũng là bộ dáng này.
Thực ra Bàng Lị Lị luôn biết rõ cô ấy là một bé gái. Cô ta trốn trên giường Bách Hợp, biết rõ của bé trai thì không giống như thế này, sau từ việc Bách Hợp cứu giúp, cô ta cũng đoán được chuyện này.
Bình thường bé gái đều có tâm thiện lương. Bàng Lị Lị có thể nhìn ra được, cho dù là một bé gái lạnh nhạt, cũng sẽ nhịn không được thiếu nữ cầu khẩn mà mềm lòng, dựa vào điểm này, cô ta càng thêm xác định với thân phận của Bách Hợp. Bởi một bé trai lớn lên trong ổ hải tặc để kiếm ăn trên biển, không có đôi mắt trong suốt như Bách Hợp được.