Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 235.1

Cập nhật lúc: 2024-10-25 17:28:38
Lượt xem: 4

Bách Hợp lắc đầu, vội vàng mở cửa ra, ra hiệu Nguyên Lâm Hữu cõng hắn lên: “Vừa đi vừa nói, hiện tại không có thời gian.”

“Anh cũng thấy rồi đấy, Phong Lệ Dương hiện tại hoàn toàn biến thành một người khác, không gạt gì anh, hắn ta có một loại bản lĩnh, bây giờ anh g.i.ế.c hắn, hắn có khả năng cũng sẽ không chết. Nhưng sẽ lại thức tỉnh trên thân thể người mà anh có khả năng không quen biết.” Thần hồn hiện tại của Phong Lệ Dương đã quá cường đại rồi, dù cho có g.i.ế.c cỗ thân thể này của hắn, hắn hoàn toàn có khả năng đi tìm kí chủ khác, đến lúc đó không biết hắn trốn ở nơi nào, địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, càng phiền toái hơn.

Nếu như lần sau hắn lại trốn đi tu luyện xong pháp thuật trước rồi xuất thủ báo thù với mình, Bách Hợp căn bản trốn không thoát. Vì thế cô không định g.i.ế.c Phong Lệ Dương, nhưng lại muốn cho hắn một bài học khó quên suốt đời! Lúc hai người đi ngang qua phòng khách, nhìn thấy một đống xác c.h.ế.t bên trong, nhất là t.h.i t.h.ể Lưu Nhu thấy được rõ ràng. Phỏng đoán trong lòng Bách Hợp không khỏi càng thêm chính xác: “Hắn ta chắc hẳn dựa vào phụ nữ để tu luyện pháp thuật, tôi muốn anh tìm một người giỏi về cắt thiến, khiến cho hắn tạm thời không có cách nào chữa trị cơ thể hoàn toàn.”

Chỉ cần chặt đứt phương pháp khôi phục công lực của Phong Lệ Dương, làm cho hắn không thể đi tìm đàn bà được nữa, cứ như vậy liền giống như chặt đứt đường lui của hắn, khiến hắn về sau cũng không thể gây ra sóng gió lớn gì.

Nguyên Lâm Hữu nghe thấy lời này của Bách Hợp, lại nhìn thấy gương mặt lạnh như băng kia của cô, gắng gượng rùng mình một cái.

Dựa vào quyền thế địa vị của Nguyên gia, muốn tìm một vị bác sĩ giải phẫu như vậy quả thực quá dễ, thừa dịp lúc Phong Lệ Dương còn chưa tỉnh lại, Bách Hợp để cho bác sĩ không chút do dự cắt đi mệnh căn của hắn. Thuốc Nguyên Lâm Hữu tiêm vào người Phong Lệ Dương vốn là loại có thể khiến cho người ta hôn mê cả ngày, thế nhưng nửa tiếng trôi qua, cuộc giải phẫu vừa mới hoàn thành chưa được bao lâu, Phong Lệ Dương đã tỉnh lại.

“Bọn mày đã làm gì tao?” Cho dù thần hồn của hắn có mạnh hơn nữa, nhưng lúc này Bách Hợp vẽ bùa cho hắn lần nữa, lại cho hắn ăn cổ trùng, có lẽ ít nhiều có chút thương tổn, trong giọng nói khàn khàn lại lộ ra mấy phần u ám, hắn nhanh chóng cảm thấy được cơ thể chính mình thay đổi, đưa tay mò xuống phía dưới, trừng mắt nhìn Bách Hợp, trong mắt lộ ra sát ý không che giấu chút nào: “Mày đáng chết, tao muốn bằm thây vạn đoạn mày, khiến cho mày cả đời không thể siêu sinh!”

Lời hắn vừa dứt, Bách Hợp chỉ cảm thấy trong đầu đau nhức giống như bị kim đâm, sắc mặt chớp nhoáng trắng bệch, chỉ vào vị bác sĩ đang đứng cạnh Phong Lệ Dương: “Lại tiêm tiếp cho hắn, hắn muốn chạy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-235-1.html.]

Cùng lúc Phong Lệ Dương dùng tinh thần công kích Bách Hợp, bản thân hắn kỳ thực cũng chịu đủ giày vò. Nếu như là thời điểm hắn khỏe mạnh, đương nhiên hắn không cần lo lắng đến chút pháp thuật phản phệ nho nhỏ này, nhưng lúc này hắn vừa mới tiếp nhận cỗ thân thể này của Phong Lệ Dương, bên ngoài tuy cơ thể này cải tạo trở nên mạnh mẽ dễ nhìn, nhưng thực sự bên trong lại trống rỗng, đối phó với mấy người phàm còn được, kỳ thực thực lực của hắn lúc này xác thực cũng không mạnh được bao nhiêu, nữ nhân của hắn còn chưa đủ nhiều, nếu cho hắn thêm một năm rưỡi nữa, hắn có khả năng căn bản cũng không sợ đám người này, nhưng lúc này vẫn còn chưa được.

Ống tiêm lần nữa đ.â.m vào cơ thể hắn, nhưng thuốc mê vừa mới vẫn còn tác dụng với Phong Lệ Dương lúc này rất nhanh đã mất đi công hiệu, thừa dịp Phong Lệ Dương còn chưa chạy, bác sĩ lại cầm lấy một ống tiêm khác, tiêm cho hắn một loại thuốc khác, lúc này mới khiến cho hắn an tĩnh nằm xuống.

Loại tình huống này đích thực quá quỷ dị, nhưng quỷ dị hơn còn ở đằng sau. Hai ngày sau, mặc dù Phong Lệ Dương bị khống chế không có bao nhiêu thời gian thanh tỉnh, nhưng chỗ hắn bị thiến lại bắt đầu mọc dài ra, mọi người không thể không lại làm giải phẫu cho hắn lần nữa. Nguyên Lâm Hữu đến tận lúc này mới tin những gì Bách Hợp nói, Phong Lệ Dương có khả năng cũng không phải người bình thường.

Cứ lặp lại nhiều lần như vậy, cho đến tận hơn hai tháng sau, tình trạng cơ thể sinh trưởng của Phong Lệ Dương mới chậm chạp đi nhiều, lúc trước chỗ bị cắt cứ hai ba ngày là lại mọc ra, nhưng cho đến hai tháng sau, lúc làm phẫu thuật lần nữa, hơn một tuần qua đi cũng không thấy dấu hiệu sinh trưởng, Phong Lệ Dương từ lúc bắt đầu bị tiêm một lượng lớn thuốc mê liền nhanh chóng tỉnh lại, càng về sau một liều thuốc mê có thể khiến hắn hôn mê rất lâu, tình hình như vậy không thể nghi ngờ đã chứng minh pháp thuật của hắn yếu đi, mọi người không khỏi đều thở dài nhẹ nhõm.

Mấy tháng sau, lúc vào kì một lớp 12 Bách Hợp được nghỉ định kì, Phong Lệ Dương trong nửa tháng trước vào lần thiến cuối cùng thân thể cũng không mọc lại nữa, Bách Hợp cũng không tiếp tục cho người tiêm thuốc mê cho hắn. Sau hơn một tuần, Phong Lệ Dương tỉnh lại, hắn hiện tại gầy như que củi, bởi vì hằng năm nằm trên bàn mổ, khiến cho cơ thể hắn thoạt nhìn có chút sưng phù, ánh mắt âm lệ, nhưng cũng không còn khí thế như lúc ban đầu, trong nửa năm này tóc của hắn cũng dài ra, nhìn qua vô cùng chật vật.

“Xin chào, Phong Lệ Dương.” Bách Hợp khẽ mỉm cười với hắn, trên người Phong Lệ Dương lúc này cũng không còn cảm giác nguy hiểm mà hắn lúc đầu đem lại cho cô, hắn thay đổi đến mức giống như vô cùng yếu ớt, đến ngay cả cổ trùng mình lưu lại trong cơ thể hắn, hắn lúc này cũng không có cách nào để loại bỏ, loại cổ trùng này đương nhiên không phải gia tăng tinh thần lực cho hắn, mà là loại cổ trùng xác thực đủ để đòi mạng hắn. Như thế này rất tốt, thân thể hắn không thể sinh trưởng, từ giờ không có cách nào để lại thải âm bổ dương, vĩnh viễn bị vây khốn trong cơ thể của Phong Lệ Dương, hắn không phải rất thích cướp thân thể, đoạt xác của người khác sao? Hiện tại Bách Hợp liền dùng cơ thể của Phong Lệ Dương làm lồng giam lớn nhất cho hắn, khiến cho hắn cả đời này bị vây khốn ở bên trong.

Mười năm hai mươi năm sau, tinh thần lực của hắn bị hao mòn sạch sẽ. Cho dù là Phong Lệ Dương nguyên bản bị hắn tiêu diệt, thế nhưng hắn cũng không thể thoát ra. Không có tinh thần lực, dù hắn biết nhiều pháp quyết tu tiên, cũng không thể đông sơn tái khởi.

 

Loading...