Xuyên sách, hành trình tìm kiếm hạnh phúc hoàn hảo của nữ phụ - Chương 311
Cập nhật lúc: 2024-08-17 21:24:29
Lượt xem: 203
Người phụ nữ nhẫn tâm này đã kết hôn nhiều năm như vậy, bốn đứa con trai của cô đều đã lớn như thế rồi, vậy mà cô lại tính toán đến chuyện này.
Nếu lần trước cô không nói với anh điều đó, nói rằng cô sẽ không dây dưa với anh và sẽ để anh tự do, anh sẽ bị choáng váng trước những lời nói ấy của cô đến mức không biết được vốn dĩ từ đầu đến cuối cô đều có cái suy nghĩ này!
Nhưng nếu suy nghĩ lại thì tất cả đều có dấu vết để lại.
Bởi vì từ đầu đến cuối cô chưa bao giờ tiêu tiền của anh.
Chi tiêu trong nhà đều là từ số tiền mà cô kiếm được, từ lúc ở quê bắt đầu đã là như vậy rồi, cô đều lấy tiền nhuận bút để chi tiêu, còn tiền mà anh kiếm được thì để dành làm tiền tiết kiệm.
Chuyện này không hề thay đổi kể cả từ khi cô bắt đầu đi học đại học.
Nhưng anh không biết cô nghĩ gì, cô giữ tất cả số tiền cô kiếm được, mà số tiền anh đưa cho cô thì cô cũng cất đi, cứ như vậy lặp đi lặp lại chẳng có gì khác cả.
Không một xu nào của anh bị động đến.
Ngoài ra, số tiền cô dùng để mua căn nhà có sân đều là tiền của chính cô, bản thảo thiết kế của cô luôn có giá trị và cực kỳ sinh lời, cô có thể kiếm được hàng chục nghìn đồng mỗi quý trong suốt bốn quý một năm.
Cô dùng số tiền này để chi tiêu và mua nhà, từ đầu đến cuối cô thực sự không tiêu nhiều tiền của anh.
Mãi đến khi cô nói ra những lời đó, anh mới muộn màng nhận ra những chi tiết này, cô gái này thực sự đã chơi một ván cờ lớn!
Đương nhiên là anh tức giận, tức giận xong lại cảm thấy đau khổ, đau khổ xong anh vẫn tức giận.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc dựa dẫm vào anh, mặc dù cô đã sinh cho anh bốn đứa con trai, bốn đứa con trai đều đã trưởng thành nhưng cô vẫn chưa từng nghĩ đến việc dựa dẫm vào anh.
Dường như cô đang đợi anh phạm sai lầm rồi chia tay với anh, nhưng mà đời này cô đừng bao giờ nghĩ tới chuyện đó.
Cho dù là tiên nữ hạ phàm xuống cởi hết quần áo ra trước mặt anh thì anh vẫn là Liễu Hạ Huệ!
Cho nên kiếp này anh không thể nào phạm sai lầm được, kiếp này cô nhất định phải sống thật tốt cùng anh!
Một cuộc điện thoại cũng khiến mợ út yên tâm, thậm chí còn vào phòng sách nói chuyện với cháu dâu vài câu.
Nhưng cháu dâu của bà lại không quan tâm chút nào, điều này khiến mợ út cảm thấy vừa bất lực nhưng cũng lại yên tâm.
Sự độ lượng của cháu dâu quả thực không thể so sánh với người thường được, trong nhà có bà chủ trầm ổn như vậy, khó trách mấy năm gần đây cháu trai lại phát triển nhanh như thế.
Bạch Minh Châu không quan tâm đến chuyện này, cô đang bận.
Sau khi tốt nghiệp năm 1982, cô liền công tác tại một đơn vị nhà nước và trở thành đảng viên chính thức của đơn vị nhà nước này.
Tuy chức vụ không cao nhưng cũng là công việc đảm bảo, nếu chăm chỉ thì sau này cô sẽ không phải lo lắng về việc chăm sóc bản thân.
Đây là công việc chính của cô, nhưng vì quá bận rộn, con cái đều đã trưởng thành, đều có ý tưởng lớn nên cô không cần phải lo lắng chút nào.
Vì vậy, một năm sau khi bắt đầu làm việc, cô tiếp tục viết bản thảo bán thời gian với tư cách là nhà văn.
Trong hai năm qua, ba trong mười cuốn sách bán chạy nhất trên thị trường đều là của cô, thực sự sự thống trị danh sách.
Đương nhiên, nếu muốn nói là tiền nhuận bút cao thì thật sự là không phải, nhưng một tháng cũng không dưới năm trăm đồng.
Theo thời gian phát triển, tiền này còn không bằng số tiền lợi nhuận của một cửa hàng quần áo mà trước kia Chu Lâm tùy tiện trở về đã mở.
Nhưng Bạch Minh Châu thích công việc này, sau khi tan làm thì cuộc sống sinh hoạt của cô trở nên phong phú thú vị hơn nhiều.
Cho nên cô cũng không phải nhọc lòng để lo lắng xem Chu Lâm có tán tỉnh người phụ nữ khác ở bên ngoài hay không, cô bận như vậy, làm gì có thời gian rảnh rỗi chứ?
Anh giữ được thì giữ, không giữ được thì quên đi, anh có thể giấu cô cả đời, nếu không được thì tình yêu với anh sẽ dừng lại ở đây.
Không còn gì để nói, dù đã từng yêu nhau nhưng dễ đến với nhau thì cũng dễ chia tay thôi.
Tính cách và sự tự tin của Bạch Minh Châu đã khiến cô không đặt cảm giác an toàn vào đàn ông.
Cho dù người đàn ông này là Chu Lâm, thì chuyện đó cũng sẽ không xảy ra.
Về phần Chu Lâm, anh chưa bao giờ nghĩ tới việc phản bội vợ mình, anh cũng không phải kẻ ngốc, ở ngoài tìm đâu ra một người phụ nữ như vợ mình chứ?
Cô đã đồng hành cùng anh suốt chặng đường, từ nghèo đến giàu, từ đầu hai mươi đến cuối ba mươi, nhưng từ đầu đến cuối, cô đều không muốn dựa dẫm vào anh, tìm đâu ra một người phụ nữ như vậy?
Chờ khi anh trở về, anh phải dọn dẹp lại một chút cho thật tốt mới được.
Để cô biết anh lợi hại thế nào, đừng tưởng rằng cầm được bát cơm quốc gia lên là muốn đá anh đi thì đá.
Anh đã định sẽ ăn bám cô cả đời rồi!
Nhưng bây giờ đừng nói chuyện đó nữa, vẫn cần phải đối phó với người phụ nữ cản đường kia trước đã!
Người phụ nữ đó tên là Cơ Mẫu Đan, là con gái của nhà họ Cơ.
Thật ra năm nay cô ta cũng chỉ mới hai mươi tuổi thôi.
Khi Chu Lâm lần đầu tới đây vào năm năm trước, cô gái này chưa mọc hết tóc, nhưng bây giờ lại làm ra chuyện như vậy.
Và lý do là vì anh đã cứu mạng cô ta!
Lần đó chỉ là một vụ tai nạn, Chu Lâm, Cố Quảng Thu và Lý Thái Sơn cùng nhau đưa người tài xế kỳ cựu của họ đi ăn tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-311.html.]
Ăn xong trên đường về thì gặp mấy tên côn đồ đang kéo hai cô gái vào ngõ.
Đây là muốn làm gì còn cần phải hỏi sao?
Đương nhiên, Chu Lâm sẽ không đứng nhìn người khác gặp nạn, lúc này mới vô tình cứu được Cơ Mẫu Đan, mà nói thật ra thì, thậm chí anh còn chưa làm gì cả.
Nhưng sau đó Cơ Mẫu Đan liền quấn lấy anh.
Dù cô ta biết anh đã có vợ con, rõ ràng anh cũng đã từ chối cô ta rồi, hơn nữa anh lớn hơn cô ta bao nhiêu tuổi chứ? Vậy mà kết quả vẫn như thế.
Chuyện này khiến cho bây giờ anh cảm thấy rất xấu hổ, cũng không đến nhà nhà họ Cơ nữa.
Bởi vì trong mắt người lớn, giống như anh đã dụ dỗ con gái họ, nên họ cũng có một số thành kiến đối với anh, mặc dù lúc đó anh đã đưa mấy tên lưu manh đến trước mặt họ, nhưng liệu họ có thể nghi ngờ anh là người cố tình sắp xếp chuyện này không?
Không có cuộc điện thoại từ nhà, thật ra Chu Lâm cũng đã suy nghĩ đến biện pháp để đối phó với Cơ Mẫu Đan, anh biết ở đây còn chưa kiếm đủ tiền, chẳng lẽ giờ còn phải thua thiệt vì người phụ nữ này sao?
Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Chu Lâm lập tức lập một cái bẫy.
Anh dẫn mọi người đi đến một nhà hang, tin tức này đã được truyền đến tai Cơ Mẫu Đan.
Quả nhiên, Cơ Mẫu Đan không thể nhịn được nữa nên đã móc nối quan hệ, sau đó nửa đêm lẻn vào phòng Chu Lâm ở bên trong nhà hàng để gạo nấu thành cơm.
Cả đêm Cơ Mẫu Đan bị lăn lộn đến c.h.ế.t đi sống lại, sau khi uống rượu xong thì người đàn ông này làm cô ta như muốn c.h.ế.t vậy, lợi hại hơn rất nhiều so với mấy người bạn trai cũ của cô ta.
Cô ta thật sự rất yêu rất yêu anh.
Nhưng sáng hôm sau khi cô ta tỉnh dậy, Cơ Mẫu Đan liền hét lên chói tai, nhìn gương mặt của người đàn ông rồi nói: “Tại sao lại là anh?”
Người này chính là thuộc hạ đã xuất ngũ của Chu Lâm, tên là Dương Triết, năm nay cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi mà thôi, tuổi trẻ lại cường tráng.
Người đàn ông tên Dương Triết cũng bị tiếng động này đánh thức, anh ta ngơ ngác mở mắt ra, nhìn thấy cô ta thì sững sờ: “Cô Mẫu Đan, sao cô lại đến đây? Đêm qua không phải tôi nằm mơ, chúng ta... chúng ta?” Anh ta biết Cơ Mẫu Đan, cũng biết thân phận của cô ta là thế nào.
“A, anh đừng nói, anh đừng nói nữa!” Cơ Mẫu Đan không thể chấp nhận được mà kêu to lên.
Cũng không nói một lời, cô ta liền xuống giường dọn dẹp, nhưng vừa bước xuống đã ngã xuống đất, Dương Triết cũng nhanh chóng đi xuống đỡ cô ta dậy.
“Đừng chạm vào tôi, đừng chạm vào tôi.” Cơ Mẫu Đan vẫn đang hét lên.
Nhưng người đàn ông tên Dương Triết này cũng không phải kẻ ngốc, sự việc đã thành ra như vậy, nếu không nắm bắt cơ hội, thì anh ta sẽ không còn cơ hội nữa!
Nên anh ta liền trực tiếp đè lên người Cơ Mẫu Đan, lại tiếp tục bận rộn.
Lúc đầu Cơ Mẫu Đan còn kháng cự nhưng sau đó lại ôm chặt lấy anh ta không buông, cũng chỉ làm thêm khoảng trăm hiệp mà thôi.
Sau khi vụ việc cùng với Dương Triết xảy ra, cuối cùng Cơ Mẫu Đan cũng không đến tìm Chu Lâm nữa, cô ta đã bắt đầu thân thiết nóng bỏng với Dương Triết rồi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, kế hoạch nam nhân kế của Chu Lâm đã rất thành công.
Nhưng tại sao anh lại chọn Dương Triết?
Đương nhiên là bởi vì anh biết Dương Triết có hứng thú với Cơ Mẫu Đan, mặt khác cũng là vì Dương Triết không có năng lực gì xuất chúng cả, cho dù có làm việc như vận chuyển hàng hóa thì đoàn xe cũng không để anh ta làm.
Hơn nữa sau khi chuyển đến đây, anh ta còn không ít lần tán tỉnh các nhân viên kế toán nữ đã kết hôn trong công ty.
Người này là do những cựu binh khác đưa tới đây, nếu không thì Chu Lâm sẽ nhất định không nhận anh ta.
Ở đây phải nói một câu rằng, không phải cựu chiến binh nào cũng là lính tốt, mà bên trong đoàn đội có cả tốt và xấu, nhưng đừng có ấn tượng cố định với họ, nếu không sẽ thất vọng triệt để.
Hy vọng nhiều bao nhiêu thì thất vọng càng lớn bấy nhiêu.
Mà khi biết được mình có quan hệ với Cơ Mẫu Đan, con gái của nhà họ Cơ thì làm sao Dương Triết có thể bỏ qua cơ hội này được chứ?
Mặc dù Cơ Mẫu Đan là đứa trẻ được nhà họ Cơ nhận nuôi, nhưng bất kể ai có suy nghĩ thì đều biết rằng cô ta là con gái ngoài giá thú của ông Cơ.
Họ không biết phải chăm sóc cô ta như thế nào vì từ nhỏ cô ta đã không muốn đọc sách rồi, bắt đầu từ năm mười mấy tuổi đã để cho cô ta quản lý trung tâm thương mại, làm cho các anh chị em khác đều phải đỏ mắt mà ghen tị.
Hàng hóa Chu Lâm vận chuyển từ phía nam trước đó đã vào khu mua sắm của cô ta, nhưng lúc đó vẫn còn tốt vì cô ta đã có bạn trai rồi, lúc anh vô tình cứu cô ta thì cô ta lại không có bạn trai nên anh mới bị cô ta quấn lấy.
Đó thật sự là điều đáng sợ.
Nhưng bây giờ có Dương Triết ở bên, chắc chắn Cơ Mẫu Đan đang rất bận rộn.
Bởi vì Dương Triết rất giỏi dỗ dành phụ nữ, mỗi ngày đều mua hoa cho cô ta, sẵn sàng bỏ tiền, mỗi ngày dẫn cô ta đi ăn, tối nào cũng khiến cô ta cảm thấy thoải mái, dù sao anh ta cũng còn trẻ, thể chất cường tráng, thật sự làm cho Cơ Mẫu Đan mê mẩn không muốn buông.
Sau khi thân thiết hơn với Dương Triết, khi gặp lại Chu Lâm, thậm chí cô ta còn tự hỏi liệu ánh mắt lúc trước của mình có vấn đề gì không?
Làm sao cô ta lại có thể thích một ông già như vậy? Dương Triết thật tốt, cô ta rất yêu anh ta.
Về những gì xảy ra đêm đó, tất cả chỉ là tai nạn.
Cô ta đi nhầm phòng, vào nhầm phòng Dương Triết nên mới xảy ra chuyện như vậy.
Nhưng Cơ Mẫu Đan cảm thấy đây có thể là định mệnh!
Nguyên nhân chính là vì ở cùng với Dương Triết rất tốt, cho nên chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cô ta đã dẫn Dương Triết về gặp mặt nhà họ Cơ.