Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 323
Cập nhật lúc: 2024-08-16 18:50:00
Lượt xem: 150
"...Hạo Nguyên thích cô gái mà Chi Hủ dẫn tới, em muốn bảo Chi Hủ đưa cô bé đến để Hạo Nguyên vui vẻ thôi."
Đường Thế Hằng nhất thời im lặng, ông ta cũng biết đức hạnh của con trai mình như thế nào, song lúc này không phải trước tận thế, cho nên ông ta cũng không để tâm nhiều tới chuyện này: "Chỉ hai chuyện này thôi sao?"
"Đúng vậy, sao em dám gạt anh chứ, Thế Hằng?" Nói đến đây, Chung Tâm Di tủi thân chu mỏ một cái, dù đã hơn bốn mươi tuổi nhưng bà ta vẫn xinh đẹp ẻo lả như một cô gái đôi mươi.
Cổ họng Đường Thế Hằng lăn một vòng, không nhịn được hôn bờ môi cong lên của bà ta, vừa định rời đi thì Chung Tâm Di quàng tay ôm cổ khiến ông ta phải hôn sâu hơn.
Khi hai người thở hổn hển tách ra, ánh mắt Đường Thế Hằng đã nhiễm mấy phần dục vọng.
Chung Tâm Di cực kỳ hài lòng, cho rằng Đường Thế Hằng sẽ không tính toán chuyện Vương Chí Vạn với mình nữa, nhưng lại thấy ông ta khôi phục lại hơi thở rồi trầm giọng nói: "Em nói cho anh biết, Chi Hủ tới căn cứ với ai?"
Ông ta không tin một dị năng giả không gian như Thẩm Chi Hủ có thể làm được loại chuyện g.i.ế.c Vương Chí Vạn này, vậy thì chỉ có thể là đồng đội làm cho nó.
Người có thể g.i.ế.c dị năng giả hệ thổ cấp 5 như Vương Chí Vạn và lặng lẽ lẻn vào biệt thự là một nhân tài, nếu như có thể thu nạp vào đội thì tốt quá.
Nghĩ đến đây, Đường Thế Hằng có hơi hối hận khi không tạo mối quan hệ tốt đẹp với Thẩm Chi Hủ, lại càng đánh giá thấp năng lực của Thẩm Chi Hủ, có thể gặp được đồng đội lợi hại như vậy.
Trong lòng Chung Tâm Di cảnh giác: "Sao, sao vậy?"
Thấy bà ta có hơi chột dạ, Đường Thế Hằng nắm gương mặt của bà ta: "Ngoan, nói cho anh biết đi nào."
Sống lưng Chung Tâm Di lạnh toát, dù không muốn nhưng vẫn phải nói: "Em không biết cụ thể, chỉ biết là có hai dị năng giả cấp 6 đi chung với Chi Hủ, theo thứ tự là Cố Hựu Kỳ dị năng giả hệ lôi, Sở Thiên dị năng giả hệ ăn mòn."
Cố Hựu Kỳ?
Đường Thế Hằng cảm thấy rùng mình, ông ta là tâm phúc của Vân Đào, đương nhiên biết trước đây không lâu dưới tay Trần Hiển Triều có thêm một tiểu đội, đội trưởng đứng đầu còn là dị năng giả hệ lôi cấp 6.
Sự thay đổi bất thình lình khiến Vân Đào sợ kế hoạch xuất hiện rủi ro, vì vậy ông ta phái người theo dõi phía Cố Hựu Kỳ, không ngờ con trai lớn mười năm không gặp lại là đồng đội của Cố Hựu Kỳ!
Suy nghĩ của Đường Thế Hằng đột nhiên linh hoạt lên.
Nếu như ông ta có thể dựa vào Thẩm Chi Hủ để lôi kéo mãnh tướng Cố Hựu Kỳ này tới, hoặc là để Thẩm Chi Hủ làm nội ứng, truyền đạt tin tức bên phía Cố Hựu Kỳ cho mình... Như vậy ông ta có thể biểu hiện nhiều hơn trước mặt Vân Đào, thậm chí có thể để cho gã ta tin tưởng mình, đến lúc đó...
Cảm giác dưới một người trên vạn người, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến Đường Thế Hằng cảm thấy lòng dạ khoan khoái.
Chung Tâm Di có một loại dự cảm chẳng lành khi thấy Đường Thế Hằng từ từ mỉm cười.
Dự cảm của bà ta cũng nhanh chóng được chứng thực.
"Ngày mai em đi xin lỗi Chi Hủ đi, bảo nó đừng tính toán với Vương Chí Vạn. Còn nữa, nếu được thì bảo Chi Hủ về nhà một chuyến, nói đã lâu không gặp nên anh muốn gặp nó."
Chung Tâm Di dường như không thể tin vào tai của mình, Đường Thế Hằng không làm chủ cho mình thì thôi đi, thế mà còn bảo mình đi xin lỗi thằng nhãi đó là sao?
"Thế Hằng, anh đang nói gì vậy? Em cũng không làm gì sai, sao có thể xin lỗi Chi Hủ được chứ?!"
Nụ cười trên gương mặt Đường Thế Hằng nhạt đi mấy phần: "Bây giờ Chi Hủ rất quan trọng với anh, em nói xin lỗi cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào!"
Ông ta dừng lại một lát: "Đừng tưởng là anh không biết tính tình của em, em muốn giúp Hạo Nguyên dạy dỗ Chi Hủ đúng không? Điều này chọc giận người ta nên mới ném đầu Vương Chí Vạn vào trong biệt thự để dọa em đó."
Bị nói trúng tim đen nhưng Chung Tâm Di không hề hoảng loạn, còn ấm ức dựa sát vào n.g.ự.c của Đường Thế Hằng: "Nếu anh biết rồi thì sao còn bắt em đi xin lỗi Chi Hủ chứ? Vả lại, chắc chắn Chi Hủ không muốn gặp em. Em đến đó, biết đâu nó sẽ g.i.ế.c em!"
"Nó dám! Dù sao em cũng là mẹ kế của nó!"
"Ôi trời, sao nó lại không dám? Vương Chí Vạn còn nói g.i.ế.c là giết, em chỉ là một bà mẹ kế, còn là mẹ kế mà nó ghét..."
Đường Thế Hằng sửng sốt, nhớ tới con trai lớn của mình hoàn toàn thừa hưởng tính tình của vợ cũ, là kiểu người mà mắt không chứa nổi một hạt cát. Chung Tâm Di tới đó, có thể sẽ g.i.ế.c Chung Tâm Di như lời anh nói...
Sắc mặt ông ta có hơi khó coi, thầm mắng đúng là một thằng sói con.
"Được rồi, chuyện này không cần em đi nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-323.html.]
Chung Tâm Di chưa kịp vui mừng thì nghe Đường Thế Hằng nói: "Anh tự đi một chuyến."
Chung Tâm Di siết chặt nắm đấm, đôi mắt cụp xuống đầy u ám.
Chết tiệt, không thể để Đường Thế Hằng để tâm tới thằng nhãi đó được, mình nhất định phải g.i.ế.c nó! Nếu không thằng nhãi đó đến đây, còn địa vị của mình và Hạo Nguyên thì sao?!
Không, không được! Mình tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!
...
Kiều Nghệ xung phong xuống bếp nấu bữa cơm tối nay, Thẩm Chi Hủ có hơi bất ngờ nhưng cũng không từ chối. Sau khi bị Kiều Nghệ đẩy ra khỏi bếp thì anh đứng dựa bên ngoài phòng bếp nhìn từng động tác từ vụng về đến thuần thục của cô.
Cố Hựu Kỳ trở về nhìn thấy cảnh tượng ấm áp như vậy thì cảm thấy bất ngờ, anh ta bước nhanh tới.
"Chao ôi, hôm nay Tiểu Nghệ xuống bếp hả?" Cố Hựu Kỳ cười xấu xa: "Có bị đau bụng không đấy?"
"Anh nói huyên thuyên gì đó?" Kiều Nghệ giơ cái nồi, xoay người trừng mắt với Cố Hựu Kỳ.
Mặc dù tài nấu nướng của cô không bằng Người đẹp ốm yếu, nhưng cũng thuộc loại có thể ăn được, sao lại đau bụng được cơ chứ. Cố Hựu Kỳ đúng là miệng chó không mọc được ngà voi mà!
Thẩm Chi Hủ cũng nhìn về phía Cố Hựu Kỳ, sự nguy hiểm nơi đáy mắt không cần nói cũng biết.
Cố Hựu Kỳ có hơi sợ hãi, bật cười một tiếng: "Tôi nói đùa, nói đùa thôi."
Kiều Nghệ hừ một tiếng rồi xoay người nghiêm túc chuẩn bị bữa tối nay.
Đây chính là lần đầu tiên cô xuống bếp nấu cho Người đẹp ốm yếu, cho dù không làm được món ngon như anh song cũng muốn hoàn thành bằng cả tấm lòng.
Cố Hựu Kỳ thấy thế thì chậc chậc trong lòng hai tiếng, vốn định quay người rời đi, nhưng bỗng nhiên anh ta nghĩ đến gì đó nên kéo Thẩm Chi Hủ đến phòng khách.
"Chuyện gì?" Lúc Thẩm Chi Hủ tra hỏi, ánh mắt vẫn nhìn vào phòng bếp.
"Tôi đã nghe chuyện của cha anh." Cố Hựu Kỳ có hơi cảnh giác, thấy Thẩm Chi Hủ không có phản ứng gì nhiều thì suy nghĩ rồi tiếp tục nói: "Bây giờ cha anh là tâm phúc của Vân Đào, khả năng ông ta cũng sẽ tham gia vào nhiệm vụ của chúng ta, đến lúc đó..."
"Không cần phải để ý đến ông ta."
"Gì cơ?"
"Kế hoạch của anh là gì thì cứ làm đi, không cần vì một mình ông ta mà thay đổi kế hoạch." Thẩm Chi Hủ dừng một lát: "Càng không cần vì tôi mà ưu ái Đường Thế Hằng."
Cố Hựu Kỳ thấy anh gọi thẳng tên như vậy thì cũng biết quan hệ của hai cha con này tệ đến cực điểm rồi, anh ta hơi do dự nói: "Nếu ông ta không cẩn thận mà c.h.ế.t thì sao?"
Anh ta nhìn chăm chú vào Thẩm Chi Hủ khi nói chuyện, chỉ thấy vẻ mặt của anh không hề có sự thay đổi, giọng điệu trả lời cũng lành lạnh.
"Chết thì chết."
Trong lòng Cố Hựu Kỳ phát lạnh, cuối cùng chỉ ừ một tiếng rồi về phòng của mình.
Lúc này, cuối cùng Thẩm Chi Hủ cũng chịu rời mắt khỏi người Kiều Nghệ, chuyển tới bóng lưng của Cố Hựu Kỳ, khóe miệng hơi cong lên giống như cười mà không phải cười.
"Người đẹp ốm yếu, ăn cơm thôi!"
Nửa tiếng sau, Kiều Nghệ chuẩn bị xong cơm tối, gọi anh tới ăn cơm.
Thẩm Chi Hủ nghe tiếng đi qua, nhìn thấy trên bàn bày ra dăm bông xào trứng, thịt băm thì là, rau xanh xào khoai tây và canh trứng cà chua. Đáy mắt anh hiện lên ý cười, đồng thời còn giơ ngón tay cái lên với Kiều Nghệ hai mắt sáng lấp lánh vì mong đợi.
"Ngao Ngao giỏi quá."
Kiều Nghệ ngượng ngùng cười: "Mau tới nếm thử đi!"
Cô xới cơm cho Người đẹp ốm yếu, sau đó gắp mấy đũa đồ ăn mình làm vào trong bát rồi đặt ở bên cạnh hổ mẹ.