Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH CỨU RỖI BẤT ĐẮC DĨ - CHƯƠNG 1+2+3: NGƯƠI CÓ BIẾT LÀM NỮ CHÍNH CỨU RỖI KHÔNG ĐẤY?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-08 23:03:14
Lượt xem: 250

Chương 1

Cô xuyên vào truyện đúng ngay lúc tan học. Bên ngoài, trời mưa to tầm tã. Cổng trường đông đúc, học sinh chen chúc nhau đứng dưới mái hiên để tránh mưa.

Nam chính Tống Tri Việt xuất hiện, mặc một bộ đồ đen, hai tay đút túi quần, mặt không biểu cảm bước vào màn mưa.

Cảnh tượng này tựa như trong phim có nhạc nền lãng mạn vậy. Không thể phủ nhận, hành động của cậu ta lúc này trông thật cuốn hút. Tim cô cũng hơi loạn nhịp!

Nhưng… đó chỉ là trên phim thôi! Thực tế, chiếc áo ngắn tay đã bị mưa làm ướt nhẹp, dính sát vào cơ thể. Mái tóc xù đẹp đẽ giờ đã bị mưa làm xẹp xuống. Nhìn tổng thể, Tống Tri Việt chẳng khác gì một chú mèo bị dìm trong bồn tắm. Hắn co rúm lại vì lạnh, vừa đáng thương lại vừa buồn cười.

Cả người ướt sũng thế kia mà còn cố tỏ ra ngầu. Hay ra dẽ quá à!

Nghĩ vậy, cô bật cười, không nhịn được mà kêu lên: "Ai yo yo, anh trai dầm mưa mặc áo đen phía trước ơi~"

Nam chính quay đầu, mắt cá chân tinh xảo như ẩn như hiện trong màn mưa.

Cô miệng nhanh hơn não nói: "U là chời! Bộ anh không biết dầm mưa thế này sớm muộn gì cũng bị cảm lạnh hả?"

Vừa nói xong, từ xa, Tống Tri Việt như vô tình liếc nhìn cô một cái rồi đi tiếp.

Chương 2

Hệ thống gần như sụp đổ:

【Tổ tông của ta ơi! Ngươi là nữ chính cứu rỗi đấy!】

【Ngươi phải hành động cho giống như một nữ chính cứu rỗi đi chứ!】

【Ngươi có nhiệm vụ của nữ chính cứu rỗi đó.】

【Việc của nữ chính cứu rỗi là phải cầm một cái ô, lao vào màn mưa, sau đó nói......】

Giọng hệ thống đột nhiên chuyển thành giọng nữ:

【Tống học trưởng, nhà anh ở đâu, nếu tiện đường thì để em đưa anh về nha.】

【Đó! Phải như thế! Đáng lẽ ra nó phải như thế! Tiểu tổ tông có hiểu không?】

Cô nở một nụ cười lười biếng, giả bộ tỏ ra vô tội, gãi đầu hỏi lại: "Nhà anh ấy hướng Bắc, nhà ta hướng Nam, tiện là tiện chỗ nào?"

Hệ thống nghe xong tức muốn xì khói:

【Trái đất hình cầu, bốn phương tám hướng đều thông với nhau, sao lại không tiện đường được?】

【Muốn thì tìm cách, không muốn thì tìm lý do! Cô đừng có mà trả trêu với ta!】

Cô lạnh nhạt đáp: "À há! Với cái não của ngươi hiện tại, dù thế giới có bị bùng phát virus Zombie, ta cá chắc cũng sẽ chẳng ai dám nhặt não của ngươi về dùng đâu, biết tại sao không?"

Hệ thống: 【Tại sao?】

"Bởi vì ngươi là não yêu đương. Tận thế rồi chẳng ai còn quan tâm đến chuyện yêu đương nữa, hiểu chưa?"

Hệ thống câm nín. Nhưng sau đó nó suy nghĩ lại, thế giới này đâu phải tận thế đâu? Nó bị cô đánh lạc hướng rồi! Nữ nhân xảo quyệt này, thật quá nguy hiểm!

Sau đó, hệ thống lại thúc giục cô mau đi đặt mua một cái ô nhỏ nhắn xinh xắn để dành trước. Đợi đến ngày mưa lại lôi ra sử dụng, cố gắng một lần nữa có cuộc gặp gỡ lãng mạn với nam chính dưới mưa.

Không chịu nổi sự ồn ào bên tai, cô miễn cưỡng mở ứng dụng mua sắm. Sau một hồi tìm kiếm trong các cửa hàng bán ô, mắt cô sáng lên khi cuối cùng tìm thấy một cái ô…

Chiếc ô màu vàng óng, trên đỉnh còn gắn một cái mũ của hoàng đế cổ đại. Bên cạnh có các sợi dây tua rua được gắn vô cùng tỉ mỉ.

Chỉ có chiếc ô này mới đủ tầm để một hùng ưng như cô lấy ra sử dụng.

Thích là nhích! Cô quyết định mua ngay.

Thanh toán chuyển khoản! Một loạt động tác diễn ra như nước chảy mây trôi.

Chương 3

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-cuu-roi-bat-dac-di/chuong-123-nguoi-co-biet-lam-nu-chinh-cuu-roi-khong-day.html.]

Sau kỳ nghỉ ngắn, một tuần mới lại bắt đầu.

Cô còn chưa tỉnh ngủ, mắt mũi vẫn đang mơ mơ màng màng, cả người phiêu phiêu như còn ở trong mơ, kéo lê cái cơ thể như xác không hồn của mình đến trạm xe buýt chờ xe.

Hệ thống đột nhiên kêu lên:

【Bên kia! Nhìn kìa! Là nam chính!】

Cô quay đầu nhìn lại. Quả nhiên, Tống Tri Việt đang chậm rãi bước về phía trạm xe buýt.

Hệ thống tận tình nhắc nhở:

【Lát nữa ngươi phải giả bộ quên mang thẻ xe buýt, để nam chính quẹt thẻ giúp.】

Cô lơ đãng cắn miếng bánh mì sandwich nói: "Thẻ xe buýt chỉ quẹt được một lần thôi! Đây là kiến thức cơ bản đó!"

Hệ thống "A" lên một tiếng, ngượng ngùng nói tiếp:

【Không sao, trong truyện nam chính luôn mang theo tiền xu.】

Cô: "Ồ?"

Đã thời đại nào rồi, còn ai dùng tiền xu đâu? Giờ khắp nơi đều dùng mã QR để thanh toán, trừ khi đi rút tiền ở ngân hàng ra thì chẳng ai trữ tiền xu bên người cả.

Thật là vô lý!

Tống Tri Việt đi tới trước, lấy ra bốn đồng tiền xu từ trong túi quần, hắn quay đầu lại nói với cô: "Mời cô chuyến xe này."

Vào một giây trước lúc đồng xu sắp ném vào trong hộp, thẻ xe buýt của cô kêu lên: "Bíp, thanh toán thành công".

Cô: "Cảm ơn nhé. Thẻ xe buýt được giảm giá 20%. Anh cũng có thể làm một cái, khá tiện lợi đó nha."

Theo như cô biết, điều kiện gia đình của Tống Tri Việt khá tốt.

Tống Tri Việt nhìn hành động của cô, hắn ngẩn người. Thẳng cho đến khi tài xế nhắc nhở không được cản đường, hắn mới bước vào trong.

Hệ thống bên cạnh giận tím người, nó một bên khóc hu hu, một bên oán trách:

【Ta nói chứ, ngươi là đầu gỗ sao? Có bị ngốc không hả!!!】

【Hệ thống ta đã phục vụ biết bao nhiêu ký chủ rồi, đây là lần đầu tiên ta gặp trường hợp đặc biệt như vậy!】

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

【Bộ ngươi không thể lãng mạn một chút hay sao?】

Trải qua mấy ngày ở chung, cô đã sớm quen thuộc với tiếng gào thét bất lực của hệ thống rồi. Cảm xúc của cô vẫn luôn ổn định như "Capybara". Dù hệ thống có gào thét thế nào cũng không lay chuyển được cô.

Trên xe, cô ngồi ở chỗ gần cửa sổ, Tống Tri Việt ngồi bên cạnh cô.

Hệ thống đã quá quen với các tình huống trong truyện như thế này, nó vô cùng bất an mà nhắc đi nhắc lại: "Lát nữa, khi tài xế phanh gấp, ngươi phải theo quán tính ngã vào lòng nam chính, nhớ chưa đó tiểu tổ tông của ta!"

Kết quả, suốt cả quãng đường, tài xế lái xe vừa ổn định vừa nhanh, căn bản không cho hệ thống chút cơ hội nào.

Hệ thống vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép nhìn cô:

【Ngươi làm gì mà giữ thẳng lưng dữ vậy?】

【Nghiêng người một chút! Nghiêng người một chút! Ngươi không thể giả bộ do xe di chuyển nhanh, làm bản thân không cẩn thận tựa vào lòng nam chính à!】

【Ngồi kiểu gì mà ta thấy ta chen vô nằm luôn cũng được á! Ngươi sợ nam chính ăn thịt ngươi hay gì!】

Hệ thống hung dữ thật đáng sợ, cô giả bộ thề thốt nói:

"Ông cha ta bảo rồi, xu hướng tính dục có thể cong, nhưng sống lưng tuyệt đối phải thẳng."

"Chết vinh còn hơn sống nhục. Tuyệt đối không thể cong lưng!"

Hệ thống: 【… Ôi cái lý luận gì đây! Tự nhiên nghe xong bản hệ thống thấy cũng đúng đúng là sao nhỉ?】

Loading...