Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH CỨU RỖI BẤT ĐẮC DĨ - CHƯƠNG 4: KHÔNG ĐƯỢC ÁM SÁT NAM CHÍNH

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-29 20:56:01
Lượt xem: 52

Thật bất ngờ, cô và Tống Tri Việt lại là bạn học của nhau. Anh ta ngồi bàn cuối, còn cô ngồi trên anh ta một bàn.

Có vẻ anh ta còn mệt mỏi hơn cả cô nữa, vừa hay bàn của anh ta lại ở cuối lớp, lần nào Tống Tri Việt đến lớp cũng kéo mũ áo hoodie trùm lên đầu, ngủ say như chết.

Đi học không nghe giảng, bài vở không ghi chép, đến bài tập còn chả thèm làm. Ấy vậy mà kỳ thi nào cũng đều đạt hạng nhất trong lớp.

Nhìn mà tức á trời!

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Trong khi chị đây liều cái mạng già mà học, học bằng cả tính mạng, học ngày cày đêm, học đến mức rách cả sách, giải đề đến mòn cả tay, thế mà mới chỉ miễn cưỡng đạt đến trình độ trung bình trong lớp này thôi.

Người với người sao mà khác nhau dữ vậy!

Hệ thống dường như nhận ra sự bất mãn của cô, nó cười nhạo nói:

【 U là chời! Tội ghê! Thấy cô đáng thương như thế, bản hệ thống có lòng tốt nhắc nhở, cô đang là nữ chính cứu rỗi đấy, dẹp cái suy nghĩ ám sát nam chính đi! Ta có thể nghe được nội tâm cô đang nghĩ gì đó!!!】

【 Phục thật luôn! Thân làm nữ chính cứu rỗi nam chính, mà cứu rỗi thì chưa thấy đâu, đã thấy cô lăm le đòi ám sát nam chính rồi! Hắn mà c.h.ế.t thì cô cứu rỗi ai???】

【 Yêu đương thì được, yêu thầm cũng được, nhưng muốn ám sát thì Tuyệt! Đối! Không! Thể. Hiểu chưa kí chủ thân yêu của ta?】

Ngay lúc đó, một cô gái xinh đẹp bước tới, cô ấy mặc trên người bộ váy nhỏ xúng xính, chân đi giày da, ngay cả móng tay cũng được sơn bóng. Ngước mắt lên nhìn, trong đầu nhảy ra thông tin, thì ra là Lăng Ca. Cô ta ngẩn cao đầu, cằm hếch lên, cao ngạo nói:

“Cuối tuần này, tôi có mở tiệc sinh nhật. Có thời gian thì đến chơi!”

Nói xong, Lăng Ca đặt thiệp mời lên bàn cô và Tống Tri Việt.

Hệ thống ở bên cạnh yên lặng bổ sung:

【Cô tiểu thư phản diện này, có tác dụng làm chất xúc tác thúc đẩy cảm xúc của nam chính phát triển. Khiến anh ta bắt đầu quan tâm đến cô hơn.

Trong buổi tiệc sinh nhật đó, chắc chắn cô ta sẽ cố ý làm trò xấu gì đó khiến cô bẽ mặt, sau đó sẽ châm chọc cô. Nhưng mà không sao, có nam chính ở bên giống như bên người có kim bài miễn tử vậy, sẽ được an toàn, không ai có thể tổn thương đến cô chút nào!】

Cô chỉ cười nhạt, từ chối cho ý kiến.

Cô và Tống Tri Việt bình an vô sự trải qua tuần học bình yên. Mãi đến cuối tuần cô mới gặp mặt lại Lăng Ca trong buổi tiệc sinh nhật của cô nàng.

Lăng Ca tổ chức sinh nhật ở một khách sạn năm sao sang trọng. Bữa ăn được tổ chức trong một phòng riêng đầy cao cấp, suốt bữa ăn sẽ có người phục vụ riêng trong phòng, phụ trách lên món và đáp ứng nhu cầu của các cô nếu cần.

Trên chiếc bàn xoay hình tròn, các món ăn cao cấp lần lượt được đem ra. Món nào cũng vô cùng tinh xảo và đắt đỏ. Có chút không phù hợp với lứa tuổi hiện tại của các cô.

Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, bàn tán về chuyện học hành cùng những tin đồn linh tinh. Trong khi mọi người đang tụm năm tụm bảy lại buôn dưa lê với nhau, thì cô - Lục Kim Nghi lại chỉ chăm chăm vào việc ăn uống, thưởng thức đồ ăn một cách nghiêm túc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-cuu-roi-bat-dac-di/chuong-4-khong-duoc-am-sat-nam-chinh.html.]

Sau khi ăn xong, cô cảm thấy tâm trạng mình tốt hẳn, ngay cả khi nhìn thấy Tống Tri Việt, cô cũng cảm thấy thuận mắt hơn nhiều.

Sau cùng, trên bàn chỉ còn sót lại một số món ăn chưa ai động đến.

Hôm nay, Lăng Ca mặc một chiếc váy công chúa, tóc uốn xoăn rất đẹp, cùng với lớp trang điểm rực rỡ, trông cô ấy chẳng khác nào viên ngọc đang tỏa sáng bling bling trong đêm.

Vô cùng xinh đẹp!

“Lục Kim Nghi! Chẳng phải cô chưa từng ăn cua hoàng đế hấp sao? Đóng gói nửa con cua hấp này mang về ăn kìa!” Lăng Ca nói.

Lời vừa dứt, cả phòng tiệc bỗng rơi vào im lặng đáng sợ.

Tống Tri Việt: “ Lăng Ca, đừng quá đáng như thế!”

Là người bị nhắc đến, nữ chính cứu rỗi của chúng ta Lục Kim Nghi vẻ mặt đầy hoang mang, cô hỏi:

“Hả?”

“Cô ấy nói đúng mà! Có quá đáng chỗ nào đâu?”

Mọi người nhìn nhau, ai cũng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không nói lời nào.

Trong lòng đều nghĩ: “Cô nàng này là ngốc thật hay đang giả vờ ngốc vậy, người ta đã nói xiên nói xỏ vậy mà vẫn không hay biết gì.”

Cuối cùng, cô chỉ vào một góc trong phòng, nơi có nửa chai nước cam vẫn còn đang uống dở, mắt nhìn Lăng Ca đầy mong chờ: “Nửa chai nước cam đó, tôi có thể mang về luôn không?”

Lăng ca trực tiếp phớt lờ câu hỏi của Tống Tri Việt, ánh mắt cô nàng chuyển từ Tống Tri Việt sang phía Lục Kim Nghi.

“Có thể, lát nữa tôi sẽ bảo nhân viên lấy cho cô thêm hai thùng nước cam mang về.”

Tống Tri Việt không thể ngồi xem được nữa, anh tức giận, đẩy ghế đi ra khỏi phòng. Trước khi ra ngoài còn đập cửa cái rầm.

Sau khi tiệc tan, Lăng Ca bảo cô đứng ở cửa khách sạn đợi một chút.

Năm phút sau, Lăng Ca xuất hiện, bên cạnh còn có thêm hai nhân viên khách sạn.

Họ mang theo hai thùng nước cam và một hộp thức ăn đựng trong bao bì màu đỏ rất lịch sự. Nhìn sơ thì có bốn tầng tất cả, có vẻ là hộp thức ăn VIP của khách sạn.

“Những thứ này cô cầm về đi, sau này muốn ăn gì thì cứ tìm tôi.”

Cứu mạng! Hôm nay cô gặp được Bồ Tát sống rồi!

Loading...