Xuyên Thành Nữ Chính, Tôi Tự Xào CP Cho Mình - Chương 15.2-17.1
Cập nhật lúc: 2024-07-23 09:37:29
Lượt xem: 1,589
Trên đường đi chọn khăn lau nước miếng cho con, tôi đã vô tình đụng phải Hoắc Yến.
Hắn ta tay trong tay với một cô gái xinh đẹp thuần khiết đi về phía tôi, ánh mắt chăm chú nhìn vào chiếc bụng nhô cao của tôi, (Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn) đôi mắt phượng cũng không còn cong lên nữa.
Hắn ta lạnh lùng nói: "Bụng cô cũng đã to như vậy rồi, chú nhỏ vẫn chưa cho cô danh phận sao, đã nói rồi Hoắc Thành Du chính là kẻ đạo đức giả."
Thái độ của hắn ta không hề thiện cảm, tôi ôm bụng lùi lại vài bước, phản kháng: "Kết hôn hay không liên quan gì đến anh? Hơn nữa tôi thích kẻ đạo đức giả đấy."
"Dư Chi Ý, nghe nói não cô có chút vấn đề, nhìn không giống lắm, tài nịnh nọt vẫn giỏi như xưa. Tôi thực sự không hiểu, Hoắc Thành Du có gì tốt, mà cô lại chọn hắn ta?" Hoắc Yến tức giận mắng.
Nghe đến đây tôi không vui nữa, hai tay chống hông phản bác.
"Là thân hình gầy gò của anh có thể so với thân hình cao lớn vạm vỡ của anh ấy? Hay là khuôn mặt giả tạo của anh có thể sánh bằng vẻ đẹp lạnh lùng cao quý của anh ấy? Hay là năng lực trong công việc, anh có thể vượt qua anh ấy?"
Ban đầu, Hoắc Yến bị tôi chọc cho đến đỏ cổ. Nhưng nói đến cuối cùng, hắn ta lại cười lạnh, vẻ mặt đắc ý.
"Năng lực trong công việc, là chỉ việc khăng khăng muốn đầu tư vào dự án khu vực núi Tây sao?
"Chú nhỏ chưa nói cho cô biết đâu nhỉ, hắn đã bị dự án này kéo lệ, bên trên tập đoàn đã có tin đồn muốn cách chức hắn rồi. Cô cứ đợi mà xem, chú nhỏ của tôi sắp xong đời rồi, hahaha."
Nói xong liền ôm người đẹp rời đi.
Bàn tay đang xách túi của tôi không khỏi siết chặt.
Đây là điểm mấu chốt trong cốt truyện, cuối cùng vẫn đến rồi.
Nhưng tôi hoàn toàn không thể giúp được gì cho Hoắc Thành Du.
16
Không muốn mua gì nữa, tôi trực tiếp bảo tài xế lái xe về nhà.
Hôm nay Hoắc Thành Du về sớm một cách kỳ lạ. Hắn ngồi trên ghế sofa, tập trung nhìn vào chiếc laptop trên đầu gối, ngay cả lúc tôi đi đến gần cũng không phát hiện ra.
Tôi ngồi xuống bên cạnh hắn, khoác tay hắn, nghiêng đầu dựa vào vai hắn.
Hắn vội vàng đặt chiếc laptop sang một bên, quay người ôm lấy tôi, giọng nói ôn hòa.
"Hôm nay chơi không vui sao?"
Tôi bĩu môi: "Gặp phải Hoắc Yến."
Bàn tay đang vuốt ve mái tóc đen nhánh của Hoắc Thành Du dừng lại: "Hắn nói gì vậy?"
Tôi không kiềm chế nổi mà trợn trắng mắt: "Hắn nói anh sắp bị cách chức, sắp phá sản rồi."
"Em tin sao?"
Chuyện này làm sao có thể tin hay không tin được?
Tôi thở dài, không cam lòng hỏi: "Dự án núi Tây nhất định phải làm sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-toi-tu-xao-cp-cho-minh/chuong-15-2-17-1.html.]
Hoắc Thành Du ngồi thẳng người dậy, đối diện nắm tay tôi. Môi hắn nhẹ nhàng chạm vào trán tôi một lúc lâu, rồi mới rời đi.
"Phải, anh có lý do phải làm như vậy."
Thôi bỏ đi, không thể thay đổi được suy nghĩ của phản diện. (Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn)
Tôi vẫn nên nghĩ cách an ủi hắn khi thất bại thì hơn.
Tôi đẩy hắn ra, chạy vèo vào phòng lấy chiếc hộp nhỏ yêu quý của mình.
Tôi đưa chiếc hộp cho hắn: "Cho anh này."
"Đây là cái gì?"
Tôi mở chiếc hộp nhỏ ra, lấy thẻ ngân hàng bên trong nhét vào tay hắn.
"50 triệu anh cho em lúc trước, anh cứ cầm lấy bỏ vào dự án của anh đi.
"Em chỉ có thể giúp anh đến đây thôi, số tiền anh cho em trong mấy tháng nay em không trả lại đâu.
"Nếu anh thực sự phá sản, em còn phải dùng số tiền đó để nuôi anh và con nữa."
Câu cuối cùng tôi nói rất nhỏ.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Tôi thừa nhận mình là người không lý trí, cho dù biết hắn sẽ đối mặt với kết cục thất bại, nhưng tôi cũng không muốn khuyên can hắn quá nhiều.
Hắn không phải là nhân vật lạnh lùng trong tiểu thuyết, mà là người đứng sau lưng yêu thương tôi.
Chính vì cảm nhận được tình yêu của hắn, nên cho dù tôi có nhiều nghi ngờ về thân phận thực sự của mình, tôi cũng không hỏi hắn.
Càng tiếp xúc với nhân vật trong cốt truyện, tôi càng nghi ngờ về thân phận nữ phụ quần chúng của mình. Nhận thức của tôi hình như không giống với bọn họ.
Tôi không phân biệt được liệu đây có phải là ảo giác của mình hay không, hay là bọn họ đã coi tôi là một nhân vật quan trọng nào đó trong cốt truyện, khiến cảm nhận của tôi về thế giới này trở nên kỳ lạ.
Nhưng tôi lại mù quáng tin tưởng Hoắc Thành Du.
Đã hắn không nói, vậy chứng tỏ không có nguy hiểm gì với tôi.
17
Cuối cùng Hoắc Thành Du vẫn không nhận 500 triệu kia.
Hắn thuận tay tháo chiếc kính gọng vàng trên sống mũi xuống, các ngón tay thon dài chống lên trán, phát ra một tiếng cười trầm thấp.
"Không cần lo anh sẽ phá sản, anh sẽ không để mình trở nên như vậy đâu.
"Hơn nữa, cho dù anh có phá sản, thì nuôi hai mẹ con em vẫn dư sức, tiền em cứ giữ lấy mà dùng."
Tôi không chớp mắt nhìn chằm chằm vào động tác tháo kính của hắn, động tác thản nhiên, tư thế tao nhã cao quý.
Hôm nay Hoắc Yến có một câu nói đúng, Hoắc Thành Du quả thực mang dáng vẻ của một kẻ đạo đức giả.
Tôi cũng thực sự rất thích kiểu này, hừ hừ.