Xuyên Thành Nữ Chính, Tôi Tự Xào CP Cho Mình - Chương 17.2-19.1
Cập nhật lúc: 2024-07-23 09:39:25
Lượt xem: 1,945
Tôi hít sâu một hơi, dựa vào lồng n.g.ự.c hắn, khóe miệng không kiềm chế nổi mà nhếch lên, đến nỗi Hoắc Thành Du nói gì tôi cũng không phản ứng kịp, lời nói qua loa thoại cũng trở nên lơ đãng.
"Ừm ừm."
"Tin tưởng anh đến thế sao?"
"Ừm ừm, tin tưởng!"
Tôi vẫn còn đang mê mẩn bờ n.g.ự.c rắn chắc của hắn, thì bất ngờ bị hắn kéo ra khỏi lòng.
Hắn cười nửa miệng hỏi: "Nằm ở đó sướng lắm sao?" (Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn)
"Cực kỳ sướng."
Nhìn nụ cười nguy hiểm của hắn, tôi liền sáng suốt lắc đầu.
Hắn không so đo với tôi, mà lại nhấn mạnh với tôi một lần nữa: "Anh không thiếu tiền, cũng sẽ không để em thiếu tiền."
Tuy nói như vậy, nhưng trong cốt truyện hắn sắp phá sản là sự thật.
Tôi xoa xoa chiếc bụng đã năm tháng, ngập ngừng hỏi: "Vậy lời hứa 100 triệu kia còn tính không?"
Hoắc Thành Du trợn trắng mắt với tôi một cái, nghiến răng nói.
"Đương nhiên là tính, anh sẽ không thiếu em chút tiền ấy."
Sau đó lại nhấn mạnh: "Cho dù có phá sản thật, thì anh cũng sẽ gom đủ cho em."
Tôi gật gật đầu, yên tâm hơn nhiều, có vẻ như cho dù có phá sản thì hắn cũng không đến nỗi thảm như vậy.(Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn)
Tôi rút thẻ ngân hàng lại, trong lúc đó tay tôi run lên, chiếc thẻ vô tình trượt vào trong áo sơ mi của Hoắc Thành Du, rơi vào vị trí nhạy cảm.
Tôi thề, tôi tuyệt đối không có ý định trêu chọc hắn. Nhưng nhìn thấy ánh mắt ngỡ ngàng của hắn, tôi lại thấy hơi buồn cười, đã lỡ rồi thì chơi cho trót, tôi hào phóng nói.
"50 triệu này coi như em đầu tư cho anh đi."
Hoắc Thành Du ánh mắt sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào tôi vài giây sau đó. kéo tôi vào lòng, giọng nói khàn khàn: "Cố ý phải không?"
Tôi nín cười: "Thực sự không phải."
"Xem ra em thực sự rất thích làm như vậy."
Tôi phủ nhận: "Em không có."
Hắn gần sát mặt tôi, thấp giọng đe dọa: "Vậy tối nay em tự ngủ một mình đi."
???
Tôi lập tức nhận lỗi.
"Vâng, em rất thích!"
18
Quả nhiên không lâu sau, tôi nghe được tin từ bên ngoài, Hoắc Thành Du đã từ chức chủ tịch Tập đoàn Hoắc thị, và một mình gánh vác dự án khu vực núi Tây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-toi-tu-xao-cp-cho-minh/chuong-17-2-19-1.html.]
Theo như các chuyên gia phỏng đoán, Hoắc Thành Du đã dùng toàn bộ tài sản của mình để đổi lấy dự án này.
Nhìn thấy thế, tôi không khỏi nhắm mắt cảm thán.
Cốt truyện vẫn là đến rồi.
Nhưng không sao, cho dù mất đi tất cả, nhưng Hoắc Thành Du vẫn còn tôi. Số tiền trong tay tôi hoàn toàn đủ để chúng ta sống một cuộc sống bình yên, giản dị.
Hơn nữa có tôi và con, Hoắc Thành Du cũng sẽ không vì thế mà gục ngã, ai thắng ai thua chưa biết chừng.
Buổi tối, Hoắc Thành Du trở về lúc gần 11 giờ. Sau khi tắm rửa xong, hắn mang theo hơi nước thoang thoảng, nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Tôi quay người lại đối diện với hắn: "Sẽ thất bại sao?" (Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn)
Hắn ôm tôi chặt hơn: "Tuyệt đối sẽ không."
Thôi được rồi, hắn vui là được.
Tôi vùi mình vào lòng hắn, vuốt ve bờ n.g.ự.c rắn chắc, lẩm bẩm bổ sung một câu.
"Nếu đã không thất bại, vậy anh dành thời gian tập thể dục đi, cảm giác không được như trước nữa rồi."
Hoắc Thành Du đẩy tôi ra, nhìn chằm chằm vào tôi một lúc, bực mình cười.
"Dư Chi Ý, một lát nữa em nhất định không được khóc."
19
Tôi biết được chuyện Hoắc Thành Du dựa vào dự án khu vực núi Tây mà kiếm được hàng trăm tỷ, và thành công trở lại vị trí chủ tịch Tập đoàn Hoắc thị là từ miệng của Hoắc Yến.
Hắn ta lợi dụng lúc bảo vệ không chú ý đã xông vào nhà, trên tay cầm một con d.a.o găm kề vào cổ tôi, ánh mắt đỏ ngầu, vẻ mặt điên cuồng.
"Tại sao tên khốn kiếp Hoắc Thành Du kia lại luôn may mắn như vậy? Rõ ràng cùng tuổi tác, chỉ vì hắn ta là chú, lớn tuổi hơn tôi một chút, mà đã có thể ngồi vững trên vị trí người đứng đầu Tập đoàn Hoắc thị, rõ ràng dự án khu vực núi Tây là một mảnh đất chết, vậy mà lại để hắn ta đào được kim loại hiếm, bán cho chính phủ, tiền cũng kiếm được, quan hệ cũng có, cô nói xem tại sao hắn ta lại luôn may mắn như vậy?" (Chó caotruyen reup nè, report nó đi mn)
"Đây không phải là do năng lực của mỗi người sao?"
Tôi thề tôi không hề có ý định khiêu khích tên cướp này, nhưng mà tôi không kiềm chế nổi mà nói hớ ra ngoài.
Hoắc Yến quả nhiên càng thêm điên cuồng, mũi d.a.o gần sát vào da thịt tôi, khiến tôi bị thương.
Hắn ta cười lạnh một tiếng: "Năng lực của mỗi người? Chỉ nói riêng về vị trí người đứng đầu Tập đoàn Hoắc thị, tôi kém hắn ta nhiều lắm sao? Nếu không phải có cô nịnh nọt bên cạnh, hắn ta có thể dễ dàng ngồi lên vị trí đó sao?"
Tôi thực sự oan uổng mà.
"Tôi chỉ là người qua đường, liên quan gì đến tôi chứ?"
"Ồ, quên mất não cô không được bình thường rồi, nghe nói cô bị rối loạn thần kinh, ngay cả chuyện mình là con gái nuôi của nhà họ Hoắc cũng quên mất.
"Từ nhỏ cô đã luôn miệng nói thế giới này là một cuốn tiểu thuyết, còn nói tôi là nam chính trong tiểu thuyết, Hoắc Thành Du là phản diện trong tiểu thuyết, còn cô là nữ chính trong tiểu thuyết.
"Từ khi cha mẹ cô qua đời, ông nội đưa cô về nhà họ Hoắc nuôi, cô đã nói với tôi như vậy. Cô còn bảo tôi không được tiếp xúc với Hoắc Thành Du, nói hắn ta là kẻ xấu.
"Nhưng sau đó, sao cô lại càng ngày càng gần gũi với hắn ta? Còn liên tục mắng tôi không xứng đáng làm nam chính, không thèm để tôi vào mắt, không phải chỉ vì bộ dạng bề ngoài thôi sao, có cần phải thế không?
"Sau khi trưởng thành, cô thừa kế cổ phần của Tập đoàn Hoắc thị từ di sản của cha mẹ, lúc tôi và hắn ta tranh giành vị trí người đứng đầu Tập đoàn Hoắc thị, cô lại quyết tâm chọn hắn ta.
"Dư Chi Ý, cô thực sự đáng chết."