Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 132

Cập nhật lúc: 2024-10-31 11:29:05
Lượt xem: 16

Quản đốc vừa cúp điện thoại, vừa nhìn thấy họ đã đứng dậy mỉm cười: “A, đồng chí Tiểu Tần, xin chào, xin chào, sao hôm nay các đồng chí rảnh đến đây? Lại cho chúng tôi phúc lợi và mượn máy móc à?”

"Người này là?" Ai nhìn thấy Kha Mỹ Ngu cũng đều kinh ngạc.

Cô giống như một bức tranh đang đi dạo, mỗi cái cau mày và nụ cười đều rất đẹp và lanh lợi khiến mọi người không khỏi ngây ra nhìn.

Tuy biết người phụ nữ của mình có sức hút rất lớn, nhưng Tần Nguyên Cửu vẫn che cô ở phía sau.

Quản đốc cười ngượng ngùng: “Đồng chí Tiểu Tần là người có năng lực, có một người vợ thật nổi trội!

Mời ngồi.” Quản đốc chào đón.

Bảo vệ Vương tự nhiên cầm phích nước ấm ngâm trà cho hai vợ chồng.

Tần Nguyên Cửu cười nhẹ, không khách khí nói thẳng: “Vừa rồi vô tình nghe được quản đốc lo lắng về chỉ tiêu nhiệm vụ cuối năm?”

Quản đốc Trương tỏ ra cay đắng khi đề cập đến điều này: “Ồ, không phải ngành nào cũng phải đạt chỉ tiêu trong dịp dịp tết sao? Những người khác ghen tị với xưởng máy móc của chúng tôi, vừa động tay đã ký được kiện hàng lớn, lợi nhuận hậu hĩnh, nhưng thực tế không phải như vậy.”

“Cả nước nào có nơi nào không có xưởng máy móc? Có bao nhiêu đơn vị có đủ khả năng mua máy móc loại lớn? Dân thì nhiều nhưng lương thực lại ít. Hàng năm, thành tích của xưởng chúng tôi đều xếp cuối, nhất là khi sắp đến cuối năm, lúc nông nhà chúng tôi phải mua máy móc!

Toàn bộ xưởng có hàng trăm nhân viên, tất cả đều chờ bán máy móc để kiếm tiền đón Tết…”

Tình hình kinh tế của nước Hạ Hoa vẫn chưa được mở rộng, các nơi kinh tế tiêu điều, sản phẩm sản xuất ra không thể bán ra, không phải người dân thực sự không cần sản phẩm, mà là mọi người không có đủ năng lực để mua!

Một số người trong tổ chức thường thấy các thành phố khác xây xưởng máy móc kiếm tiền thì cũng nóng lòng làm theo, tình hình mỗi khu vực mỗi khác, quan hệ cung cầu cũng khác nhau, năng lực bán hàng cũng có nhiều khác biệt, tài nguyên nhân lực, chất lượng sản phẩm, chủng loại,… cũng ảnh hưởng lớn.

Điều này dẫn đến các xưởng máy móc mọc lên như nấm, nhưng còn chưa kịp trưởng thành đã nhanh chóng biến mất, dù tốc độ biến mất không nhanh như vậy nhưng ai cũng phải nghiến răng gắng gượng.

Nghe xong lời kể khổ của quản đốc Trương, Tần Nguyên Cửu cười nói: “Thế nên chúng tôi mới đến xưởng để giải quyết vấn đề này đây.”

Quản đốc Trương kinh ngạc, ông ta lập tức nhớ đến lời nói của kỹ thuật viên theo Tần Nguyên Cửu đến thôn Lạc Phượng.

Chàng trai trẻ trước mặt ông ta có thể bán hai mươi con lợn rừng với giá gấp bốn lần trên thủ đô, đổi lấy số lượng lớn hàng hóa giá rẻ, dẫn dắt cả thôn nung gạch xây nhà.

Ai có sự quyết đoán và trí tuệ như tên nhóc này?

Ông ta không nhịn được kích động run lẩy bẩy, liên tục nói: “Đồng chí Tiểu Tần, mau nói cho tôi nghe, rốt cuộc cậu có biện pháp gì để giải quyết chuyện cấp bách của chúng tôi?”

Đã tới năm dương lịch, không bao lâu nữa phải kết toán tình hình tiêu thụ, trong xưởng, máy móc thành phẩm cỡ lớn chất đống không bán được, những công nhân nhàn rỗi tạm thời được phân công làm nhân viên bán hàng để mở rộng hoạt động bán hàng sang các thành phố lân cận!

Có thể sống một năm mới thoải mái và thịnh vượng hay không hoàn toàn phụ thuộc vào việc chạy nước rút trong tháng cuối này.

Tần Nguyên Cửu cười nói: “Thôn chúng tôi lại có một lô thịt lợn rừng, đang lo không có người mua, không biết chúng tôi có thể dùng thịt lợn rừng đổi lấy máy móc được không?”

Quản đốc Trương chần chừ hỏi: “Đồng chí Tiểu Tần, các cậu có tổng cộng bao nhiêu thịt lợn rừng? Máy móc của chúng tôi cũng không được coi là rẻ nhưng cam đoan đều có chất lượng tốt, chắc, bền, dùng vài chục năm không thành vấn đề!”

“Tổng lượng thịt của thôn và hợp tác xã của chúng tôi là khoảng ba mươi con, nặng hơn chín nghìn cân. Tính theo giá lợn rừng đã trưởng thành là hơn mười ba nghìn đồng.” Tần Nguyên Cửu lấy giấy bút từ trong túi ra, viết viết vẽ vẽ lên đó.

“Quản đốc Trương, ông thấy đấy, thôn chúng tôi cần máy kéo để làm việc và giải phóng sức lao động để đi chăn nuôi, nên chúng tôi sẵn sàng trả tiền cho máy kéo bằng thịt lợn rừng.

Những thứ này có thể đổi được bảy hoặc tám chiếc máy kéo. Tuy nhiên, thôn chúng tôi vẫn cần mua thêm ba hoặc bốn chiếc máy kéo. Chúng tôi có một lô hàng từ thủ đô trước đây chưa đổi, vừa hay có thể trả tiền mua thêm.

Xưởng máy kéo nhận được hơn chín nghìn cân thịt và rất nhiều hàng hóa từ thủ đô, nhân viên chắc chắn sẽ không dùng hết được. Bọn họ có thể đến các xưởng máy móc khác để đổi lấy những vật tư cần thiết, hoặc để các hợp tác xã cung ứng tiếp thị bán thay.

Thịt lợn rừng và các hàng hoá thủ đô chúng tôi cung cấp đang rất đắt hàng. Thị trường ở các tỉnh thành đều rất ổn định và dễ bán.

Vả lại thứ trong xưởng máy không bao giờ thiếu chính là xe cộ, bên ông cũng có thể trao đổi xuyên tỉnh thành như tôi. Tuy tốn một ít cước phí vận chuyển nhưng chênh lệch rất lớn!”

Quản đốc Trương dở khóc dở cười: “Đồng chí Tần, đây là cậu lười, muốn chúng tôi giúp các cậu đổi thịt và hàng hoá lấy máy móc sao?”

“Quản đốc Trương, mạng lưới quan hệ của ông rộng rãi, tôi tin là làm việc dễ dàng hơn tôi, chỉ cần dùng đúng phương pháp, lợi nhuận của ông sẽ tăng lên gấp nhiều lần. Khi đó ông còn tính toán đến chuyện này sao?”

Tần Nguyên Cửu nhướng mày nói: “Khi đó, quản đốc Trương chỉ có mời tôi làm khách thôi.”

Quản đốc Trương từng nghe nói Tần Nguyên Cửu người vung tay trao đổi đồ vật với giá rẻ, trong lòng không khỏi cân nhắc tới.

Vào mùa đông, đặc biệt là hiện nay, doanh số bán hàng trong xưởng máy móc ảm đạm, máy móc thường xuyên bị buộc phải hạ giá hết lần này đến lần khác, gần như đến mức chỉ tính đến chi phí nguyên vật liệu và nhân công, làm sao có được lợi nhuận?

Giờ đây, nếu có thể đổi máy móc với số lượng tương đương để lấy thịt lợn rừng và các hàng hoá từ thủ đô, chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ lại thu được một khoản tiền lớn!

Hơn nữa, bọn họ sẵn sàng bỏ tiền đi các thành phố khác đang thiếu hụt để mua bán, trao đổi, sau hai, ba lượt, lợi nhuận có thể tăng gấp đôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-132.html.]

Như vậy, việc cấp bách có thể được giải quyết.

Quản đốc Trương thở dài: “Biện pháp này khá tốt, nhưng đây mới chỉ trị được phần ngọn, chưa trị được phần gốc.”

Sau khi sống sót qua cuộc khủng hoảng này, xưởng máy móc của họ sẽ phải đối mặt với một nhiệm vụ bán hàng khác vào năm tới!

Vào thời điểm đó, không có số lượng lớn thịt lợn rừng và hàng hoá thủ đô đắt hàng để trao đổi.

Ông ta không khỏi ngập ngừng nói: “Đồng chí Tiểu Tần, nếu đồng chí có thể giúp chúng tôi giải quyết triệt để vấn đề này thì điều kiện tuỳ cậu quyết định!”

Kha Mỹ Ngu không có hứng thú với những thứ này, cô nhét hạt dưa vào tay Tần Nguyên Cửu, sau khi anh tách vỏ ra, cô lấy hạt dưa nhét vào miệng, sau đó đổi một hạt khác, vừa ăn vừa chơi vui quên cả trời đất.

Tần Nguyên Cửu liếc nhìn đầu ngón tay, trong chốc lát suy nghĩ ồ ạt hiện ra: “Quản đốc, có rất nhiều cách có thể giải quyết triệt để vấn đề, đại khái có thể chia làm hai loại. Một là dẫn đầu các xưởng máy móc, nói đơn giản là có công nghệ cốt lõi của riêng mình, sẽ không bị thay thế bởi các xưởng khác!”

Quản đốc Trương liên tục lắc đầu: “Ngay cả chính chúng tôi cũng bắt chước người khác, đội không thụt lùi đã là tốt lắm rồi còn đuổi kịp và vượt mặt xưởng khác ư? Chúng tôi không có nhân tài và công nghệ xuất sắc trong lĩnh vực này!”

“Việc thứ hai là khai thác tư duy, tìm ra hướng đi mới. Ví dụ, máy móc không nhất định phải bán ra mà có thể cho thuê như chúng tôi.

Rất nhiều thôn không có đủ khả năng mua nổi máy kéo, nhưng có thể dùng lương thực nhất định để thuê.

Với việc bổ sung máy kéo, lực lượng lao động được giải phóng một phần và hiệu quả được cải thiện. Đất đai cũng sẽ nhận được chăm sóc tử tế và sản lượng sẽ tăng lên!”

“Người dân trong thôn sử dụng máy kéo để khai hoang và trồng cây nông nghiệp. Thu nhập tạo ra đủ để trả tiền thuê nhà và nhiên liệu. Năng suất cây trồng trên đất hoang sẽ tăng trong những năm tới, số tiền dư thừa có thể cải thiện cuộc sống của người dân.

Quản đốc, xin đừng đánh giá thấp khoản tiền thuê này. Góp gió thành bão, khi máy móc hao mòn ông có thể bán với giá chiết khấu cho các đội sản xuất trong hợp tác xã. Tính theo cách này, lợi nhuận xưởng máy móc có thể thu được từ một chiếc máy kéo chắc chắn sẽ lớn hơn bán đứt một lần rất nhiều!”

Quản đốc Trương nghe vậy thì kinh hãi.

Chuyện này, có thể làm như vậy sao?

Ngay cả Kha Mỹ Ngu cũng mở to mắt, anh xứng đáng làm trùm phản diện.

Nông dân không đủ tiền mua máy kéo mới, nhưng máy cũ chắc chắn bán rất chạy.

Nhưng ai mua máy kéo mà không nghĩ đến hạn sử dụng, có rất ít máy kéo cũ được rao bán, thường thường một khi tin tức rò rỉ ra ngoài sẽ lập tức có người đặt mua.

Cho thuê máy kéo trước rồi bán, tóm lại, không kém gì việc bán máy kéo và thu một phần lãi…

Cách làm này thật hữu dụng!

“Đồng, đồng chí Tiểu Tần, cậu nói tiếp đi.” Quản đốc Trương sôi trào nhiệt huyết, dường như ông ta đã nhìn thấy tương lai xưởng máy móc thuộc quyền quản lý của mình rất tươi sáng thịnh vượng.

Quản đốc Trương không nhịn được rút ra một điếu thuốc, nhưng ngại có nữ đồng chí ở đây, nên ông ta không châm lửa, mà chỉ ngậm ở trên miệng để xoa dịu trái tim sắp nhảy ra lồng n.g.ự.c của mình.

Tần Nguyên Cửu liếc mắt nhìn thấy cô gái nhỏ đang nhìn mình với vẻ mặt kinh ngạc và ngưỡng mộ, trong lòng anh lập tức trở nên dịu dàng, mỉm cười tiếp tục nói: "Nếu chúng ta không thể đột phá về mặt công nghệ, vậy thì chỉ cần chất lượng sản phẩm được đảm bảo, chúng ta sẽ có thể đổi mới trong cách bán hàng!

Một là thuê trước rồi bán như tôi vừa nói. Hai là làm ngược lại, bán trước để thu lại một khoản, phần còn lại sẽ lần lượt thu về trong vài năm tới...

Tôi tin chỉ cần nhà máy tiếp tục hoạt động và có lãi, sẽ thu hút được một lượng lớn thanh niên có năng lực tham gia. Sau đó, nhà máy sẽ thành lập một nhóm nghiên cứu và đổi mới, từ đó giải quyết gốc rễ của vấn đề!"

"Được, được, được lắm, đồng chí Tiểu Tần nói rất đúng." Nghe Tần Nguyên Cửu nói xong, suy nghĩ của quản đốc Trương giống như được giải thoát khỏi gông cùm, rất nhiều ý tưởng lần lượt nảy ra, trong người cũng dâng trào nhiệt huyết.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Chúng tôi có máy móc, cho dù có vận hành thế nào cũng sẽ không bị lỗ. Những nỗ lực của chúng tôi thực sự đã đi sai hướng. Haiz, không hổ là sinh viên hàng đầu đến từ thủ đô, chỉ nói mấy câu đã giải quyết được vấn đề.

Đồng chí Tần thực sự đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, mặc dù vẫn chưa đưa vào thực hiện, nhưng chúng tôi có thể đoán được tính khả thi rất lớn của phương pháp này!

Không biết đồng chí Tần có cần chúng tôi giúp đỡ gì không?"

Tần Nguyên Cửu cúi đầu nhìn về phía Kha Mỹ Ngu: "Vợ ơi, em có ý kiến gì không?"

Kha Mỹ Ngu đảo mắt mỉm cười nói: "Quản đốc, nếu như các anh của tôi có thể mang đơn hàng thuê máy kéo về cho xưởng, thì ông có thể tuyển họ vào làm nhân viên được không?"

Quản đốc Trương nghi ngờ hỏi: "Nếu như tôi nhớ không lầm, thì các anh của đồng chí đều là sinh viên dự bị đại học, vẫn cần quan tâm đến vị trí công nhân trong xưởng sao?"

"Quản đốc, tôi có năm người anh ruột, nhưng vẫn còn rất nhiều anh họ."

"Ha ha, chỉ cần các anh của đồng chí có thể mang về đơn đặt hàng sáu trăm đồng, tôi có thể giữ cho họ một suất làm nhân viên chính thức, cô thấy thế nào?"

Sáu trăm đồng tương đương với thu nhập một năm của công nhân bình thường, vậy nên xưởng sẽ không lỗ nhiều.

"Sáu trăm đồng một người?" Kha Mỹ Ngu xác nhận hỏi.

"Đúng vậy, chỉ cần các anh của cô có năng lực, bao nhiêu người tôi cũng dám nhận!"

Loading...