Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 460
Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:02:33
Lượt xem: 9
Đại đội trưởng Đông Hồ kinh ngạc, sợ hãi lùi về sau hai bước: “Cái này cái này, cái này là thật sao?”
Đội trưởng Hàn hừ khẽ một tiếng: “Chuyện lớn như vậy không lẽ nào tôi vẫn có thể lừa ông, s.ú.n.g là do người tên Hắc Tử mang tới, anh ta còn muốn đi trộm một hộ gia đình trong đội chúng tôi, kết quả không cẩn thận ngã vào trong bẫy nhà người ta. Cũng còn may anh ta chỉ ngã, nếu không giờ phút này cũng có khả năng là thôn chúng tôi đang đi ăn cỗ uống rượu tang rồi.”
“Là Hắc Tử à, vậy thì không kỳ lạ.”
Đại đội trưởng Đông Hồ lẩm bẩm nói, cha của Hắc Tử là người hung ác, biết chế tác s.ú.n.g đất, anh ta có s.ú.n.g cũng không kỳ lạ.
Nghĩ đến hai cha con này, ông ấy lại thở dài.
Hôm nay lúc đến, ông ấy đã đi hỏi cha của Hắc Tử có muốn đến không, sau khi cha của Hắc Tử nghe thấy việc này lại cười ha ha, nói thẳng: “Thằng con bất hiếu bị bắt đi cũng tốt, tôi không có đứa con trai này.”
Người ngoài như ông ấy còn có thể nói gì?
Hai cha con này coi nhau như là kẻ thù, ông ấy cũng chẳng thể nói gì.
Bời vì có liên quan tới súng, rất nhiều chuyện chắc chắn phải báo lên trên mới được.
Lúc chín giờ, Hàn Thắng Lợi dẫn theo công an đến thôn Cao Thụ.
Đội trưởng Hàn đã tiếp đón những công an này, đồng thời nói hết những việc đã xảy ra.
Đến cùng còn có bí thư Tần, khoảng thời gian này bí thư Tần đã sắp bị lương thực ám ảnh đến điên dại. Cô ấy nhìn thấy đống ngô kia vẫn chưa lớn lên mà đã bị cưỡng ép bẻ xuống, thật sự đau thấu tim gan, giận không thể khiến công an bắt những người này đi hết.
Nhưng mà bắt thì không thể nào bắt hết toàn bộ.
Thật sự là quá nhiều người rồi, Sở Thấm ước tính trong lòng, cảm thấy có thể bắt mười người đi đã coi như rất tốt rồi.
Thật ra hôm qua cô đã đoán được, vậy vậy không hề thương xót, nên lấy gậy đánh thì đánh, nên lấy d.a.o đ.â.m thì đâm, tóm lại chắc chắn phải để bọn họ chịu khổ mới được.
DTV
Cuối cùng, công an chỉ bắt mười người đi, nghe nói là mười người trong nhóm tổ chức lúc đầu, trong đó bao gồm Lý Hắc Tử.
Lý Hắc Tử là trọng phạm trong số các tội phạm, chỉ mỗi việc anh ta tự chế tạo s.ú.n.g ống, còn thêm việc dùng s.ú.n.g ống tụ tập mấy chục người đi ăn trộm, cũng đủ để anh ta ở trong nông trường tầm mười mấy năm.
Bởi vì gần đây hơi hỗn loạn, phải trừng phạt nghiêm khắc, nói không chừng bị phán hai mươi năm là cũng có thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-460.html.]
Người bị bắt đi, người còn lại cũng đừng nghĩ đi dễ dàng.
Làm gì?
Phải bồi thường chứ.
Không có lương thực, không có thịt lại không có tiền, làm sao bồi thường, đương nhiên là dùng lương thực, thịt của sau này để bồi thường.
Đội trưởng Hàn nói: “Làm thoả thuận, năm sau, không, năm kia, đợi đến năm kia, cá của đại đội các người phải đền cho chúng tôi một ít, cụ thể thì phải đợi chúng tôi cân ngô xong rồi tính.”
Đại đội trưởng Đông Hồ đồng ý ngay.
Mất mặt quá, quá mất mặt rồi, bây giờ ông ấy chỉ muốn bắt đi hết toàn bộ những tên trộm của nhà mình.
Về phần cá… Đương nhiên là những gia đình này phải trả rồi, chẳng lẽ còn có thể để những gia đình khác chịu thiệt?
Mấy chục người còn lại cuối cùng cũng đi rồi.
Cho dù vết thương quá nặng đi không được, cũng bị người ta dùng cáng cứu thương khiêng đi rồi.
Rốt cuộc trong thôn cũng yên tĩnh trở lại, có vài người già tự mình đi lau dọn sạch sẽ vết m.á.u trên đường, còn có vài người thì đi đến ruộng ngô, kiểm tra cây ngô lại một lần nữa.
Về phần những số ngô kia, cũng không kéo đến căng tin, mà là được chia cho mọi người, Sở Thấm chỉ được chia hai bao ngô.
Thím Trương nói thầm: “Cũng may Sở Thấm đã đánh bọn chúng đến sứt đầu mẻ trán, nếu không tôi thực sự là nuốt không trôi.”
Trương Phi Yến đã choáng váng từ sáng sớm đến bây giờ, cầm được hai bao ngô trên tay nên cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.
Đứng vững, quay đầu nhìn bóng lưng Sở Thấm rời đi, không khỏi run lên.
Sở Thấm, người này thật đáng sợ.
Cô cầm d.a.o đ.â.m xoạt xoạt một cách điên cuồng, bây giờ đảm bảo trong thôn không có bất cứ ai dám chọc cô nữa.
Là bất cứ ai.