Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 519
Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:05:00
Lượt xem: 6
Vụ xuân dần trôi qua, lúc này đã là giữa tháng tư.
Từ lúc lập xuân đến nay, vậy mà không có một giọt mưa, điều này làm cho rất nhiều người suy sụp.
DTV
Nếu Sở Thấm không nói bóng nói gió với Trương Phi Yến, thì làm sao biết được kiếp trước cũng chính thời điểm này cô ấy cũng đã sụp đổ.
Gần đây Trương Phi Yến lại thường đến tìm cô, bởi vì thực ra cô ấy vẫn có hơi nôn nóng, đặc biệt là có người đến nhà cô ấy vào lúc nửa đêm, nhưng cũng không bắt được người.
Thế nên cô ấy phải nói chuyện với Sở Thấm ngay lập tức, dù sao cũng cảm thấy rất có sự an toàn ở chỗ Sở Thấm.
Bởi vì Trương Phi Yến có người mẹ biết rất nhiều thông tin, Sở Thấm cũng không từ chối sự thân mật của cô ấy, thậm chí có lúc còn kêu cô ấy đến nhà.
“Nghe nói thôn Lưu Lý bên cạnh đang trở nên hỗn loạn, mẹ tôi đã nghe được ở trên núi, bà ấy nói tiếng s.ú.n.g phát ra từ thôn Lưu Lý bên đó.” Trương Phi Yến ngồi trong vườn nhà Sở Thấm nói.
Bây giờ cô ấy khá căng thẳng, nhưng không thấp thỏm lo âu như kiếp trước, bởi vì cô ấy biết không thể nói chính xác là mưa đến để cứu vớt tình thế bây giờ là tốt hay xấu.
“Tôi biết, may mà không ai bị thương.” Sở Thấm cũng coi như biết rõ chuyện này, nghe nói là người thôn mình tự cướp người thôn mình, cuối cùng vẫn là đại đội trưởng ghìm tay s.ú.n.g ra mặt mới đàn áp được chuyện này.
Sở Thấm lại thở dài nói: “Cũng không ngạc nhiên. Không phải nói công xã có hộ đã bị cướp rồi sao, mạng cũng không giữ được, cứ tiếp tục như vậy, e là đến mức muốn ăn thịt người rồi.”
Trương Phi Yến có hơi đăm chiêu, mở miệng định nói cái gì đó, lại ngậm miệng lại không nói ra.
Thực ra những chuyện nhỏ nhặt mấy ngày nay cô ấy đã không nhớ rõ nữa, nhưng chuyện lớn thì vẫn còn nhớ, chỉ là không nhớ rõ ngày lắm.
Sau cơn mưa là tháng năm, hay là tháng sáu?
Trương Phi Yến bỗng dưng nói: “Sở Thấm, cô phải chú ý nhiều hơn, có một chuyện…”
Sở Thấm chớp chớp mắt, suy nghĩ lời nói bóng gió của cô ấy, không khỏi tiến về phía trước thăm dò: “Chuyện gì.”
Trương Phi Yến cố gắng nhớ lại... Vậy sau thời gian mưa lớn kéo đến, ngọn núi phía sau nhà Sở Thấm có sụp đổ không?
Cô ấy chỉ nhớ thôn Tịnh Thủy và thôn Lưu Lý cũng xảy ra sạt lở, thế nên đường ra khỏi thôn đều bị ngăn chặn.
Đồng thời chỗ ngã ba cộng đồng thôn Cao Thụ và thôn Tịnh Thủy cũng xảy ra sạt lở, điều này ngược lại làm cho người của hai thôn vui mừng vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-519.html.]
Không đơn giản là vì cuối cùng mưa cũng rơi, mà hơn hết là vì đường bị chặn nên khiến cho những người có ý định xấu xa khó vào thôn.
Vốn dĩ là loạn trong giặc ngoài, vậy mà bây giờ lại giải quyết được một nửa, chỉ còn lại nội loạn mà thôi.
Trương Phi Yến chỉ nhớ lúc đó mình và người trong nhà có thể nói là vui đến phát khóc, người trong thôn lại càng như một người làm quan cả họ được nhờ, ai biết được trận mưa này càng lúc càng lớn, vượt xa trận mưa năm 59.
Cũng may cuối cùng không ai bị thương, thôn Cao Thụ cũng không bị lũ lụt như công xã, thế nên Trương Phi Yến cũng không để tâm đến trận mưa này lắm.
Nhưng nói tới nói lui, đó là kiếp trước, kiếp này thay đổi nhiều như vậy, tuy là là cô ấy cảm thấy việc hệ trọng không thể thay đổi được, nhưng Sở Thấm có thay đổi rất lớn.
Cứ luôn cảm thấy có chuyện gì đó kỳ lạ xảy ra với cô. Nhỡ đâu nhà ở phía sau núi của Sở Thấm đúng lúc bị sạt lở thì sao?
Trương Phi Yến mím môi, thực sự không nhớ nổi kiếp trước rốt cuộc có bị sạt lở hay không, chỉ hét lên: “Dù sao cô cứ chú ý là được rồi, đến lúc đó cô sẽ biết thôi, nhất định tối đừng ngủ mê quá đấy.”
Sở Thấm xao động trong lòng, chỉ gật đầu tỏ ra hiểu rõ.
Nhưng đợi sau khi Trương Phi Yến rời khỏi, Sở Thấm không ngừng chạy đến vườn rau, dùng cái cuốc bên trên vườn rau để cào đất.
Hửm?
Đất vẫn khô cạn, bên trong không có nỗi con giun.
Mà chân tường bên cạnh cũng không có kiến, chim trên bầu trời cũng không bay thấp, không khí càng không có cảm giác âm u.
Sở Thấm nhíu mày suy nghĩ, nói cách khác là cho dù mưa thì cũng sẽ không thể mưa trong mấy ngày tới.
Đúng vậy, Trương Phi Yến vừa mới dứt lời, Sở Thấm đã đoán được chuyện Trương Phi Yến chưa từng nói ra hẳn là chuyện liên quan đến trời mưa.
Cô ấy bảo mình chú ý một chút, trừ những thiên tai khác ra thì chỉ có lũ lụt mới khiến Sở Thấm chú ý nhiều hơn.
Sau hạn hán có lũ lụt rất bình thường, nhưng theo như biểu hiện của Trương Phi Yến thì chắc hẳn không phải lũ lụt gì quá lớn.
Sở Thấm lại cảm thấy yên tâm hơn.
Cô đứng lên nhìn lượng nước ít ỏi trong chậu nước, rồi lại nhìn cái chậu nước khác, thầm nghĩ mình vẫn có thể chống đỡ được.